Sưu sưu.
Vô số linh khí từ trong Tử Hoa động phủ như giọt mưa to rớt xuống, rót vào thân thể nàng, thay đổi kết cấu thân thể nàng. Vốn linh hồn lực nàng cuxg không quá cường đại lại giống như nấm mọc sau mưa rào, nhanh chóng tăng lên, dần dần đột phá cực hạn.
- Nguyên Thánh cảnh, Linh hồn Linh cấp trung kỳ?
Nhìn thấy biến hóa của mình, Dịch Thanh sững sờ, lập tức cuồng hỉ, vội vàng ngồi xuống dưới đất, chìm vào trong tu luyện cấp độ sâu.
Thời gian say rượu lần này của Nhiếp Vân rất dài, khi tỉnh lại đã là ba ngày sau. Hắn xoa cái đầu có chút đau đớn, chậm rãi đứng dậy.
May mắn đây là Tử Hoa động phủ, nếu như ở bên ngoài uống thành như vậy cho dù có chết cũng không biết chết thế nào.
Trong lòng thở dài một tiếng rồi lắc đầu, lại nhìn về phía trước.
- Chủ nhân, Dịch Thanh tiểu thư có cảm ngộ, đang tiến hành tu luyện tầng sâu, không thể quấy nhiễu.
Tiểu Phong thấy hắn tỉnh lại tới đón rồi nói với hắn.
Ngẩng đầu nhìn qua đã thấy Dịch Thanh đang ngồi dưới đất, giống như là một vòng xoáy, không ngừng hấp thu linh khí trong không khí, thực lực không ngừng tăng lên trong lúc điên cuồng hấp thu.
- Đốn ngộ? Dịch Thanh lại đốn ngộ hay sao?
Nhiếp Vân sững sờ.
Đốn ngộ là một loại trạng thái chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu, không ngờ Dịch Thanh lại đụng phải.
- Nếu cứ hấp thu linh khí tạo hóa chi khí quá mức phiền phức a. Tạo hóa linh dịch, xuất hiệ.n
Cho dù linh khí bên trong Tử Hoa động phủ hùng hậu hơn bên ngoài không ít, nhưng mà nếu như đơn thuần hấp thu vẫn quá chậm. Nhiếp Vân bắn một ngosnt ay ra, một đám linh dịch bay ra, Tạo hóa linh khí vô cùng vô tận giống như mưa to rơi vào trong thân thể nàng.
- Được rồi, không nên quấy rầy nàng. Ồ? Thiên Huyễn, Huyễn Thiên Thủ đâu rồi?
Xử lý xong chuyện của Dịch Thanh, tinh thần Nhiếp Vân đảo qua Tử Hoa động phủ một vòng, nhịn không được sững sờ tại chỗ.
Hắn và Huyễn Thiên Thủ cũng say, sao người này lại không thấy đâu.
- Thiên Huyễn thiếu gia ngày hôm qua đã tỉnh lại, thiếu gia nói có chuyện quan trọng muốn làm cho nên mới đi trước.
Tiểu Phong giải thích.
- Đi trước? Không có ý niệm của chủ nhân Tử Hoa động phủ như ta, hắn có thể mở được động phủ hay sao?
Nhiếp Vân giật mình.
Tử Hoa động phủ là động phủ của hắn, dưới tình huống người khác không phản kháng có thể thu người vào. Nhưng mà người bị thu vào, dưới tình huống không được hắn hộ tống, căn bản không ra được. Thế nhưng hắn lại có thể đi ra ngoài được... Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
- Thiên Huyễn thiếu gia lúc gần đi có nói, làm Thần thâu như hắn nếu như ngay cả chút năng lực ấy cũng không có thì đã sớm chết không biết bao nhiêu lần. Còn nói rất cảm tạ rượu ngon của chủ nhân. Bằng hữu như chủ nhân hắn đã định, về sau tuyệt đối sẽ mang rượu ngon tới bái phỏng.
Tiểu Phong gật đầu nói lại lời của Thần thâu Thiên Huyễn.
- Tên này.
Cười một tiếng, Nhiếp Vân lắc đầu.
Quả thực nếu như ngay cả động phủ người khác cũng không ra được, đường đường là thần thâu cũng không có khả năng ăn cắp đồ trong nạp vật đan điền đối phương. Tới vô tung, đi vô tích. Trộm đồ vật trong vô hình, muốn đi thì đi, tiêu sái tự nhiên... Đây mới thực sự là thầnh tâu.
Coi như hắn và đối phương có thiên phú ngụy trang, nhưng mà không có Thần thâu thiên phú muốn làm được những chuyện này cũng không thể nào.
- Được rồi, đi vào Cực Quang thành bảy tám ngày, nếu như chậm trễ nữa cũng không ổn. Hôm nay phải đi thư khố của Nguyên Tâm tông tìm kiếm chuyện Linh hồn triệu hoán sư. Tuy nhiên, trước đó vẫn nên vận chuyển pháp quyết vô danh, nhìn xem có thể diễn sinh ra đan điền mới hay không.
Trong lòng suy tư một chút, tìm mật thất, chui vào. Cổ tay khẽ đảo, lấy độc thủ quyền trượng ra trước.
Từ Bạch Nham thành hắn đã luôn nghe ngóng chuyện của Nguyên Tâm tông, cũng không có thời gian hấp thu khí tức đặc thù bên trong quyền trượng này. Hiện tại vừa vặn nhân cơ hội này thử một chút, nhìn xem có thể tiếp tục diễn sinh đan điền hay không.
Bây giờ hắn có mười lăm đan điền, mười hai loại thiên phú đặc thù.
Theo thứ tự là: Nạp vật, Đan hỏa, Thuần thú, Truy tung, Trị liệu, Đại lực, Tường thủy, Huyết đồng, ngụy trang, Thiên nhãn, Diễm hỏa, Nguyên khí.
Tăng thêm một chủ đan điền, hiện tại chỉ còn hai đan điền có thể dùng, phải gấp rút diễn sinh đan điền mới.
Khoanh chân ngòi xuống đất, ngón tay điểm một điểm vào trên quyền trượng, vận chuyển pháp quyết vô danh, một cỗ khí tức đặc thù lập tức từ trong chỗ sâu quyền trượng bị lấy ra.
Ầm ầm.
Pháp quyết vô danh vạ chuyển, khí hải cũng giống như trước đó, lần nữa xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, độ rộng lần nữa gia tăng.
Trải qua thời gian dài tu luyện như vậy, Nhiếp Vân đã lục lọi ra một chút công hiệu của pháp quyết vô danh, ước chừng có ba.
Thứ nhất mượn nhờ khí tức đặc thù vận chuyển, mở rộng khí hải, có thể khiến cho khí hải càng thêm rộng lớn.
Thứ hai có thể diễn sinh thừa số huyế tthống, khiến cho thiên phú của hắn gia tăng. Hơn nữa đan điền mà pháp quyết vô đanh hình thành có thể tùy ý thay đổi thuộc tính, khiến cho hắn có thể tùy ý có được một loại thiên phú đặc thù.
Thứ ba, lợi dụng tinh thần vận chuyển có thể sinh ra khí tức của siêu cấp cường giả, làm cho người ta thần phục.
Ba loại công năng này loại thứ nhất và loại thứ hai rốt cuộc xuất hiện lúc nào, là trước khi mở rộng khí hải hay là trước khi diễn sinh thừa số huyết thống hắn cũng không rõ ràng cho lắm. Có khả năng trước diễn sinh đan điền ,cũng có khả năng trước khi mở rộng khí hải.
Lần này rất hiển nhiên là trước khi mở rộng khí hải, dưới pháp quyết vô danh vận chuyển, khí hải vốn đã rất rộng lớn lại lần nữa bạo tăng, nhanh chóng khuếch trương ra ngoài.
- Nguyên khí sư, phun ra nuốt vào Tạo hóa chi khí.
Cảm nhận khí hải tăng lên, pháp lực trong cơ thể lần nữa trở nên mỏng manh, Nhiếp Vân thấp giọng kêu một tiếng, nguyên khí đan điền của nguyên khí sư điên cuồng vận chuyển.
Sưu sưu.
Nguyên khí sư bài danh thứ chín trong siêu cấp thiên phú, một hô hấp có thể bổ sung đầy khí hải, khiến cho pháp lực của hắn lần nữa tràn đầy.
- Nương theo khí hải to lớn, mở rộng khí hải cần nhiều khí tức đặc thù hơn. Khí tức bên trong độc thủ quyền trượng quá ít, ngay cả mở rộng khí hải cũng không
đủ...
Hấp thu một hồi, rất nhanh đã cảm thấy khí tức đặc thù trong quyền trượng càng ngày càng ít, dường như tùy thời có thể khô kiệt.