- Thôn phệ ma khí, Linh Tê Luyện Thể Quyết tấn cấp!
Thét dài tiếng, mở miệng, Nhiếp Vân đem ma khí bên trong Tử Hoa Động Phủ thả ra.
Ma khí tinh thuần đột nhiên tuôn ra, theo lỗ chân lông toàn thân chui vào, khuôn mặt hắn lập tức dữ tợn quỷ dị, toàn thân tràn ngập khí tức giết chóc, giống như một Tu la vừa mới thoát ra từ chỗ sâu trong địa ngục vậy.
Ông.
Ma khí tăng lên, dường như Kim Cương lưu ly thể cũng biết cái gì đó, lập tức sinh ra phản kích. Phạm âm cường đại vang vọng trong người, một cỗ Chân phật chi ý gõ vang, tuyên truyền giác ngộ, liều mạng chống cự ma khí bạo tăng.
Nhưng mà ma khí thực sự quá nhiều, quá tinh thuần, tuy rằng Kim cương lưu ly thể rất mạnh, nhưng mà vẫn không có cách nào ngăn cản, liên tiếp bại lui. Mắt thấy sắp bị ma khí đồng hóa, đọa nhập ma đạo.
Truyền thuyết có nói, một ít Đại phật vì muốn độ hóa Ma nhân cho nên tự mình tiến vào Ma giới, kết quả không có cách nào độ hóa thành công mà bản thân còn biến thành đại ma, mà kim cương lưu ly thể hiện tại chính là như vậy.
- Phật cốt xá lợi, tràng phật Phật môn, duy trì chính nghĩa Phật môn, chống cự tà ma, dung nhập thân thể ta, luyện hóa.
Dường như Nhiếp Vân đã sớm dự liệu được tình huống này sẽ xảy ra, hắn đang đợi loại cơ hội này. Miệng thét dài một tiếng, đem Phật cốt xá lợi và tràng hạt phật môn lấy ra. Hai đại chí bảo Phật môn cảm nhận được ma khí nhộn nhạo trên cơ thể hắn cùng với Kim cương lưu ly thể dần dần yếu bớt, lập tức lao đầu về phía trước, dung hợp lại với thân thể của hắn.
Giao hòa lẫn nhau, không còn ngăn cách.
Trước đó muốn luyện hóa hai thứ này, cho dù Nhiếp Vân có được công pháp chí cao của Phật môn, không tới mười ngày nửa tháng cũng đừng mong hoàn thành, nhưng hiện tại cả hai vì đối kháng với ma khí lại đồng khí liên chi, không tới một hô hấp đã hoàn thành luyện hóa.
Ngay từ đầu Nhiếp Vân đã biết rõ muốn đồng thời luyện hóa hai thứ này rất khó, cho nên mới có ý đem tiềm lực phát huy tới tận cùng, ép mình tới cực hạn, cầu một lần luyện hóa cả hai.
Tuy rằng làm như vậy nguy hiểm rất lớn, nhưng mà thành quả cũng rất rõ ràng. Một khi thành công thì thực lực tăng lên gấp đôi.
May mắn đúng như hắn dự đoán trước đó, cũng không có bao nhiêu sai sót.
Răng rắc.
Răng rắc.
Dung nhập vào phật cốt, tràng hạt. Kim cương lưu ly thể ngũ trọng đại thành đột phá gông cùm, Linh Tê luyện thể quyết cũng nhanh chóng tấn cấp.
Hai đại công pháp khắc chế lẫn nhau, một bên tấn chức, bên còn lại vì ngăn cản đối phương cho nên cũng không cam lòng yếu thế.
Ông.
Từ xa nhìn lại chỉ thấy lúc này một tay Nhiếp Vân tạo thành phật chỉ, sắc mặt hiền hòa, như là phật đà hàng lâm, một nửa khác thì vặn vẹo dữ tợn, ma khí cuồn cuộn, giống như đại ma hàng thế.
Một phật một ma, một thiện một ác đồng thời tập trung lên thân một người, quỷ dị khó lường.
- Phật ma song tu... Điều này sao có thể?
Thấy một màn như vậy ánh mắt Hồ Khuê và Tang Hồng Y co rụt lại, toàn thân cứng ngắc.
Phật và ma gần đây khắc chế lẫn nhau, không thể cùng tồn tại, đây là chuyện mà mỗi người trên Phù thiên đại lục đều biết, mà thiếu niên trước mắt lại hoàn toàn phá vỡ định lý này.
Phật ma đồng tu, hơn nữa nhìn bộ dáng đã tu luyện tới tình trạng cực kỳ cao thâm, cái này... Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
- Bất kể có chuyện gì xảy ra, thừa dịp hắn đột phá đánh chết hắn, bằng không sẽ không kịp.
Sự khiếp sợ tràn ngập trong đầu, khuôn mặt Tang Hồng Y dữ tợn vô cùng.
Tiểu tử trước mắt này vừa mới Hạp Hư cảnh sơ kỳ đã lợi hại như vậy, một khi để cho hắn đột phá tiếp, nếu như muốn đánh chết là chuyện không có khả năng.
Huống chi phía dưới còn có một đầu Kim Giáp long quái dị nữa.
Vừa rồi đầu Kim Giáp long quái dị này rống to một tiếng khiến cho toàn bộ đệ tử bày trận bị giết chết, tuy rằng không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng mà hai người cũng không ngốc, đều biết đầu yêu thú này không đơn giản như bề ngoài. Về phần vì sao không có ra tay đối phó với hai người, có thể là bởi vì công kích vừa rồi làm tổn thương tới nguyên khí, thừa dịp nó còn chưa có khôi phục, nhanh chóng động thủ giết người mới là vương đạo.
Bằng không người chết nhất định là hai người bọn hắn.
- Chết.
Hồ Khuê cũng hiểu rõ điểm ấy cho nên mới rống to một tiếng, theo sát sau lưng Tang Hồng Y, đánh ra một quyefn.
Hai đại cao thủ đồng thời công kishc, Phá Không quần sơn đồ như bị xé nứt, phát ra tiếng ken két.
Thanh âm hùng hậu cường đại tới cực điểm xuyên qua không gian thời gian, đánh tới trước mặt Nhiếp Vân toàn thân tràn ngập phật quang và ma khí.
Xì Xì...
Công kích đụng phải ma khí hùng hậu và phật quang ôn nhuận giống như là hòn đá gặp phải nước bùn, phát ra tiếng xì xì rồi lập tức dừng lại, không tiến về phía trước nữa.
Ma khí và phật quang thực sự quá cường đại, cường đại tới mức không khác gì thực chất, cho dù công kích của hai người có lợi hại nhưng vẫn không thể nào xuyên qua được.
- Đột phá.
Không để ý tới công kích của bọn hắn, hai tay Nhiếp Vân chấn động, bên phật quang và ma khí dưới pháp quyết vô danh trấn nhiếp bắt đầu chậm rãi dung hợp.
Tuy nhiên muôn dung hợp cũng không phải dễ dàng như vậy, chỉ thấy trên mặt hắn run rẩy một hồi, một lát sau lại trở nên hiền hòa, lúc thì thống khổ, lúc thì giải thoát, phật quang và ma khí va chạm, Nhiếp Vân như là một kẻ điên loạn vậy.
Nương theo hai đại công pháp Linh Tê luyện thể quyết và Kim cương lưu ly thể càng ngày càng cường đại, tu luyện càng lúc càng sâu, phật tính và ma tính trong cơ thể Nhiếp Vân càng lúc càng lớn, giống như là hút độc vậy, lấy độc trị độc, độc tính ngày càng mạnh, một khi quá lớn sẽ rất nguy hiểm.
Chỉ cần có chút không khống chế nổi thì thân tử đạo tiêu, vạn kiếp bất phục.
May mắn là pháp quyết vô danh lợi hại vô cùng, cho dù hai đại công pháp này đều đạt tới cảnh giới cao thâm như vậy, nhưng mà vẫn có thể trấn áp hoàn mỹ, không có gì không ổn cả.
Phù...
Không biết qua bao lâu, ma khí và phật quang đồng thời tiêu tán, lộ ra thân thể hoàn mỹ của Nhiếp Vân, cơ bắp no đủ, đường cong hoàn mỹ tự nhiên. Từ xa nhìn lại giống như một con rồng ngủ đông, một khi bộc phát sẽ phóng ra lực lượng và quang mang kinh người.
Lúc này hai cỗ lực lượng đối lập đã hoàn toàn bị hắn dung hợp lại một chỗ, trong cơ thể có thiện mỹ của phật tính cũng có tàn nhẫn của ma tính, hai đại công pháp đồng thời đạt tới lục trọng, lần nữa cân đối.
Thét dài tiếng, mở miệng, Nhiếp Vân đem ma khí bên trong Tử Hoa Động Phủ thả ra.
Ma khí tinh thuần đột nhiên tuôn ra, theo lỗ chân lông toàn thân chui vào, khuôn mặt hắn lập tức dữ tợn quỷ dị, toàn thân tràn ngập khí tức giết chóc, giống như một Tu la vừa mới thoát ra từ chỗ sâu trong địa ngục vậy.
Ông.
Ma khí tăng lên, dường như Kim Cương lưu ly thể cũng biết cái gì đó, lập tức sinh ra phản kích. Phạm âm cường đại vang vọng trong người, một cỗ Chân phật chi ý gõ vang, tuyên truyền giác ngộ, liều mạng chống cự ma khí bạo tăng.
Nhưng mà ma khí thực sự quá nhiều, quá tinh thuần, tuy rằng Kim cương lưu ly thể rất mạnh, nhưng mà vẫn không có cách nào ngăn cản, liên tiếp bại lui. Mắt thấy sắp bị ma khí đồng hóa, đọa nhập ma đạo.
Truyền thuyết có nói, một ít Đại phật vì muốn độ hóa Ma nhân cho nên tự mình tiến vào Ma giới, kết quả không có cách nào độ hóa thành công mà bản thân còn biến thành đại ma, mà kim cương lưu ly thể hiện tại chính là như vậy.
- Phật cốt xá lợi, tràng phật Phật môn, duy trì chính nghĩa Phật môn, chống cự tà ma, dung nhập thân thể ta, luyện hóa.
Dường như Nhiếp Vân đã sớm dự liệu được tình huống này sẽ xảy ra, hắn đang đợi loại cơ hội này. Miệng thét dài một tiếng, đem Phật cốt xá lợi và tràng hạt phật môn lấy ra. Hai đại chí bảo Phật môn cảm nhận được ma khí nhộn nhạo trên cơ thể hắn cùng với Kim cương lưu ly thể dần dần yếu bớt, lập tức lao đầu về phía trước, dung hợp lại với thân thể của hắn.
Giao hòa lẫn nhau, không còn ngăn cách.
Trước đó muốn luyện hóa hai thứ này, cho dù Nhiếp Vân có được công pháp chí cao của Phật môn, không tới mười ngày nửa tháng cũng đừng mong hoàn thành, nhưng hiện tại cả hai vì đối kháng với ma khí lại đồng khí liên chi, không tới một hô hấp đã hoàn thành luyện hóa.
Ngay từ đầu Nhiếp Vân đã biết rõ muốn đồng thời luyện hóa hai thứ này rất khó, cho nên mới có ý đem tiềm lực phát huy tới tận cùng, ép mình tới cực hạn, cầu một lần luyện hóa cả hai.
Tuy rằng làm như vậy nguy hiểm rất lớn, nhưng mà thành quả cũng rất rõ ràng. Một khi thành công thì thực lực tăng lên gấp đôi.
May mắn đúng như hắn dự đoán trước đó, cũng không có bao nhiêu sai sót.
Răng rắc.
Răng rắc.
Dung nhập vào phật cốt, tràng hạt. Kim cương lưu ly thể ngũ trọng đại thành đột phá gông cùm, Linh Tê luyện thể quyết cũng nhanh chóng tấn cấp.
Hai đại công pháp khắc chế lẫn nhau, một bên tấn chức, bên còn lại vì ngăn cản đối phương cho nên cũng không cam lòng yếu thế.
Ông.
Từ xa nhìn lại chỉ thấy lúc này một tay Nhiếp Vân tạo thành phật chỉ, sắc mặt hiền hòa, như là phật đà hàng lâm, một nửa khác thì vặn vẹo dữ tợn, ma khí cuồn cuộn, giống như đại ma hàng thế.
Một phật một ma, một thiện một ác đồng thời tập trung lên thân một người, quỷ dị khó lường.
- Phật ma song tu... Điều này sao có thể?
Thấy một màn như vậy ánh mắt Hồ Khuê và Tang Hồng Y co rụt lại, toàn thân cứng ngắc.
Phật và ma gần đây khắc chế lẫn nhau, không thể cùng tồn tại, đây là chuyện mà mỗi người trên Phù thiên đại lục đều biết, mà thiếu niên trước mắt lại hoàn toàn phá vỡ định lý này.
Phật ma đồng tu, hơn nữa nhìn bộ dáng đã tu luyện tới tình trạng cực kỳ cao thâm, cái này... Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
- Bất kể có chuyện gì xảy ra, thừa dịp hắn đột phá đánh chết hắn, bằng không sẽ không kịp.
Sự khiếp sợ tràn ngập trong đầu, khuôn mặt Tang Hồng Y dữ tợn vô cùng.
Tiểu tử trước mắt này vừa mới Hạp Hư cảnh sơ kỳ đã lợi hại như vậy, một khi để cho hắn đột phá tiếp, nếu như muốn đánh chết là chuyện không có khả năng.
Huống chi phía dưới còn có một đầu Kim Giáp long quái dị nữa.
Vừa rồi đầu Kim Giáp long quái dị này rống to một tiếng khiến cho toàn bộ đệ tử bày trận bị giết chết, tuy rằng không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng mà hai người cũng không ngốc, đều biết đầu yêu thú này không đơn giản như bề ngoài. Về phần vì sao không có ra tay đối phó với hai người, có thể là bởi vì công kích vừa rồi làm tổn thương tới nguyên khí, thừa dịp nó còn chưa có khôi phục, nhanh chóng động thủ giết người mới là vương đạo.
Bằng không người chết nhất định là hai người bọn hắn.
- Chết.
Hồ Khuê cũng hiểu rõ điểm ấy cho nên mới rống to một tiếng, theo sát sau lưng Tang Hồng Y, đánh ra một quyefn.
Hai đại cao thủ đồng thời công kishc, Phá Không quần sơn đồ như bị xé nứt, phát ra tiếng ken két.
Thanh âm hùng hậu cường đại tới cực điểm xuyên qua không gian thời gian, đánh tới trước mặt Nhiếp Vân toàn thân tràn ngập phật quang và ma khí.
Xì Xì...
Công kích đụng phải ma khí hùng hậu và phật quang ôn nhuận giống như là hòn đá gặp phải nước bùn, phát ra tiếng xì xì rồi lập tức dừng lại, không tiến về phía trước nữa.
Ma khí và phật quang thực sự quá cường đại, cường đại tới mức không khác gì thực chất, cho dù công kích của hai người có lợi hại nhưng vẫn không thể nào xuyên qua được.
- Đột phá.
Không để ý tới công kích của bọn hắn, hai tay Nhiếp Vân chấn động, bên phật quang và ma khí dưới pháp quyết vô danh trấn nhiếp bắt đầu chậm rãi dung hợp.
Tuy nhiên muôn dung hợp cũng không phải dễ dàng như vậy, chỉ thấy trên mặt hắn run rẩy một hồi, một lát sau lại trở nên hiền hòa, lúc thì thống khổ, lúc thì giải thoát, phật quang và ma khí va chạm, Nhiếp Vân như là một kẻ điên loạn vậy.
Nương theo hai đại công pháp Linh Tê luyện thể quyết và Kim cương lưu ly thể càng ngày càng cường đại, tu luyện càng lúc càng sâu, phật tính và ma tính trong cơ thể Nhiếp Vân càng lúc càng lớn, giống như là hút độc vậy, lấy độc trị độc, độc tính ngày càng mạnh, một khi quá lớn sẽ rất nguy hiểm.
Chỉ cần có chút không khống chế nổi thì thân tử đạo tiêu, vạn kiếp bất phục.
May mắn là pháp quyết vô danh lợi hại vô cùng, cho dù hai đại công pháp này đều đạt tới cảnh giới cao thâm như vậy, nhưng mà vẫn có thể trấn áp hoàn mỹ, không có gì không ổn cả.
Phù...
Không biết qua bao lâu, ma khí và phật quang đồng thời tiêu tán, lộ ra thân thể hoàn mỹ của Nhiếp Vân, cơ bắp no đủ, đường cong hoàn mỹ tự nhiên. Từ xa nhìn lại giống như một con rồng ngủ đông, một khi bộc phát sẽ phóng ra lực lượng và quang mang kinh người.
Lúc này hai cỗ lực lượng đối lập đã hoàn toàn bị hắn dung hợp lại một chỗ, trong cơ thể có thiện mỹ của phật tính cũng có tàn nhẫn của ma tính, hai đại công pháp đồng thời đạt tới lục trọng, lần nữa cân đối.