Đối phương hạ độc thực quá lợi hại, ngay cả Lục Thư y tiên cũng nằm trên đất, coi như là hắn cũng cảm thấy một trận vô lực.
- Đúng rồi, còn có chuyện còn phải làm phiền Đại Tế Ty một chút, mới vừa rồi mấy vị trưởng lão Lục Bác tìm ta phiền toái, cũng trúng độc, giờ phút này đang nằm ở Nhị Tế Ty phủ, ngươi thông báo người nhà của bọn họ, mỗi người mang hai mươi vạn cân Kiếm Thước tới, nếu không thì chờ mang thi thể về đi!
Khoát tay một cái, không nói thêm nữa, Nhiếp Vân gọi Nhị Tế Ty một tiếng, xoay người bay ra ngoài.
Mục đích đã đạt tới, nên nói cũng nói, không có tất yếu phải ở lại chỗ này.
- Đáng ghét!
Thấy hắn rời đi, đối với mình làm như không thấy, Đại Tế Ty sắp tức điên!
Một người ngoại lai hắn chưa bao giờ coi trọng, lại làm hắn không có biện pháp, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy nén giận.
- Gia gia, tiểu tử này quá ghê tởm, vì sao không trực tiếp giết hắn?
Nhiếp Vân rời đi, một bóng người từ cửa sau đi ra, chính là Lục Huyền có danh xưng thiên tài là Kiếm Linh Cốc.
Một màn mới vừa rồi hắn cũng thấy được, chỉ bất quá không có đi ra mà thôi.
- Hừ, cục diện như thế này, ta có thể động thủ sao?
Đại Tế Ty cắn răng.
Bây giờ cục diện này, thật muốn động thủ, cho dù có thể giết chết thiếu niên, đám người Lục Mông cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
- Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chúng ta thật giao Kiếm Thước cho hắn?
- Chỉ có thể đưa Kiếm Thước qua, để cho hắn xuất thủ cứu trị...
Đại Tế Ty hừ nói.
- Nhưng mà...
- Không có nhưng gì cả, ngươi yên tâm, ta sẽ để hắn có năng lực cầm, không có năng lực mang đi ra ngoài!
Trong mắt Đại Tế Ty chợt lóe hàn mang, giống như nhẫn tâm làm ra một quyết định.
- Vâng !
Nghe được Đại Tế Ty nói, Lục Huyền biết gia gia có định án, không nói thêm nữa.
- Còn có, ngươi chuẩn bị một chút, ta sẽ mượn Tế Ty lực, cưỡng ép giúp ngươi tăng lên tu vi, tranh thủ ở trước khi nội cốc mở ra, để cho ngươi đạt tới Hoàng cảnh viên mãn!
Đại Tế Ty nói tiếp.
- Đa tạ gia gia!
Ánh mắt Lục Huyền sáng lên, hưng phấn ôm quyền.
Trở lại Nhị Tế Ty phủ, không tới nửa ngày, Đại Tế Ty phủ bao gồm gia tộc của đám người Lục Bác trưởng lão đã đưa Kiếm Thước tới.
Năm người một trăm vạn cân Kiếm Thước chất đống như núi, lăng không tản mát ra từng đạo kiếm ý.
Thấy vật đưa đến, Nhiếp Vân cũng lười giày vò đối phương, tiện tay giải độc cho đám người Lục Bác.
Thật ra thì trên người bọn họ trúng cũng không phải độc, mà là chủ đan điền khí, vật này ở trên người hắn không có gì, tiến vào thân thể người khác, dù Hoàng cảnh viên mãn cũng không chịu nổi.
Về phần Lục Thư y tiên cùng mấy tên hộ vệ, chủ đan điền khí vô sắc vô vị, giống như gió, mượn giới vực dung hợp, đưa đến trên người đối phương, căn bản không cách nào phát hiện.
- Mặc dù lấy được không ít Kiếm Thước, nhưng như vậy, tương đương với hoàn toàn đắc tội Đại Tế Ty nhất mạch, ta sợ thời điểm ở nội cốc, bọn họ sẽ gây bất lợi cho ngươi!
Trong phòng khách, Lục Vân Tử cau mày nhìn về phía Nhiếp Vân.
Lần này mặc dù nhìn Đại Tế Ty bị thua thiệt nhiều, không dám làm gì hắn, nhưng trên thực tế tương đương với chôn mối họa.
Chọc Đại Tế Ty tức giận như vậy, hắn khẳng định không tiếc dùng thủ đoạn đối phó Nhiếp Vân.
Ở chỗ này có hắn giúp đở đối phương còn không dám quá mức, một khi tiến vào nội cốc, chỉ sợ thủ đoạn gì cũng có thể sử dụng ra.
- Không làm như vậy, ngươi cảm thấy Đại Tế Ty sẽ bỏ qua cho ta sao?
Nhiếp Vân không thèm để ý chút nào, mỉm cười nhìn tới.
Lục Vân Tử do dự một chút, cuối cùng lắc đầu.
Hắn nói không sai, cho dù không lấy Kiếm Thước, không làm ra chuyện này, nhìn bộ dáng của đối phương, cũng sẽ không bỏ qua!
Đại Tế Ty đối với người ngoại lai trời sinh chán ghét, tuyệt đối không thể để cho bọn họ có cơ hội đạt được truyền thừa.
- Dù sao ngươi cẩn thận, nội cốc không giống nơi này, mặc dù Đại Tế Ty không thể đi vào, nhưng vẫn có rất nhiều thủ đoạn, ta bây giờ chỉ sợ hắn liều mạng, trực tiếp phái Kiếm Thị vào... Như vậy thì phiền toái!
Lục Vân Tử xoa xoa mi tâm nói.
- Đa tạ, ta sẽ cẩn thận!
Nghe được Kiếm Thị, Nhiếp Vân thu hồi nụ cười trên mặt, lộ ra vẻ ngưng trọng.
Căn cứ hắn giới thiệu, Kiếm Thị là khôi lỗi Lục Hi Đại Đế lưu lại, mỗi một cái có thực lực Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, mặc dù thực lực của hắn bây giờ không kém, nhưng biết không phải đối thủ của người như vậy.
Một khi gặp, chỉ có thể chạy trốn.
- Được rồi, ta cũng không trễ nãi ngươi, chuẩn bị đi, nội cốc rất nhanh thì mở ra, không dưỡng đủ tinh thần, sợ rằng rất khó đạt được công nhận, không chiếm được đầy đủ Luyện Kiếm Thạch, cũng chính là Kiếm Phù kia!
Thấy thiếu niên đáp ứng, Lục Vân Tử không nói thêm nữa, đứng dậy đi ra ngoài.
- Ân...
Nhiếp Vân gật đầu một cái, đang muốn nói chuyện, đột nhiên lộ ra ý mừng rỡ:
- Nhiếp Đồng, ngươi nhanh như vậy liền tu luyện xong?
Hô!
Sau một khắc, từ tại chỗ biến mất, tiến vào thế giới nạp vật.
Trong thế giới nạp vật, Nhiếp Đồng đứng ở trên một ngọn núi cao, trên người kiếm ý ngang dọc, khí tức cường đại xé rách toàn bộ thế giới từng trận vặn vẹo, nhìn dáng dấp tùy thời cũng sẽ sụp đổ.
- Nhiếp Đồng, ngươi hoàn toàn luyện hóa thi đan kia?
Ánh sáng chợt lóe, Nhiếp Vân xuất hiện ở trước mặt, mừng rỡ nhìn tới.
Từ khi Nhiếp Đồng tiến vào thế giới nạp vật, thời gian chỉ qua hơn một ngày, bất quá, thời gian ngắn như vậy, khí chất của hắn đã có bay vọt cùng biến hóa về chất.
Trước đó Kiếm giới vừa mới đột phá, còn có chút không yên, giờ phút này đã hoàn toàn vững chắc, mang kiếm ý tinh thuần, trí tuệ mười phần.
- Không nghĩ tới Kiếm Thước phối hợp thi đan tu luyện nhanh như vậy, ta đã thành công luyện hóa!
Trên mặt Nhiếp Đồng vui mừng, vội vàng gật đầu.
- Không tệ!
Nhiếp Vân nhìn kỹ đệ đệ một cái, lộ ra kinh ngạc:
- Hoàng cảnh đỉnh phong? Ngươi đã đạt tới Hoàng cảnh đỉnh phong? Nhanh như vậy...
Thời điểm Nhiếp Đồng tiến vào thế giới nạp vật, bất quá là Hoàng cảnh sơ kỳ, lúc này mới một ngày, liền đạt tới Hoàng cảnh đỉnh phong, cho dù luyện hóa thi đan, cũng không tránh khỏi quá nhanh đi!
- Quả nhiên không gạt được ca ca!
Nhiếp Đồng cười lắc đầu.
Hắn áp chế tu vi, toàn bộ kiếm khí thu liễm vào trong cơ thể, không chiến đấu nên không nhìn ra, không nghĩ tới ca ca vẫn nhìn ra, xem ra ở thế giới nạp vật, muốn lừa gạt được vị chủ nhân thế giới này, căn bản là không thể!