Đại thần giải thích.
- U Minh châu?
Sắc mặt hoàng đế khó coi:
- Triệu tập kim giáp vệ đội theo trẫm thân chinh.
- Vâng!
Hai đại thần ứng một tiếng sau đó rời đi.
- Hừ, lần trước để ngươi may mắn đào tẩu, lần này ta sẽ đích thân bắt ngươi lại.
Phân phó xong, ánh mắt hoàng đế mang theo sát cơ nồng đậm.
Gia hỏa Nhiếp Vân này không kiêng nể như thế, tương đương đang khiêu chiến quyền uy của hắn, loại người này phải đánh chết, cho dù trả giá bao nhiêu cũng phải làm.
- Bệ hạ!
Vừa phân phó xong, hoàng đế cúi đầu xuống đã tâấy đám người Mưu Tiếu đi vào chính điện.
Vân Đồng và đám Kiền Huyết tứ quân tử đang lẳng lặng đứng trong đại điện chờ đợi sắc phong.
- Các ngươi có thể trổ hết tài năng trong kỳ thi năm nay, nói rõ là trụ cột của quốc gia trụ, hiện tại ta giao nhiệm vụ cho các ngươi, theo trẫm xuất chinh!
Kiền Huyết hoàng đế vung tay lên, khí phách vô song.
- Tạ chủ long ân!
Đám người Diêm Siêu không nghĩ tới có thể theo hoàng đế xuất chinh, tất cả đều vui vẻ.
Bình thường vài tên đứng đầu Kiền Huyết kỳ thi cuối sẽ được sắc phong và đưa ra ngoài làm thành chủ nơi nào đó, hoặc là làm phó tướng quân đội, chỉ có đạt được công huân nhất định mới đề bạt tiếp, mới có thể tiến dần làm trọng thần trong hoàng thành, lúc này theo hoàng đế xuất chinh, tương đương trực tiếp tiến vào quyền lợi hạch tâm, đám người Diêm Siêu làm sao không thích?
Tại Kiền Huyết hoàng triều, địa vị càng cao, đạt được tài nguyên tu luyện càng phong phú, về sau trở thành nửa bước chúa tể càng lớn, có thể trực tiếp có đủ loại đãi ngộ, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ tới.
- Ân, rất tốt, hiện tại ta tiến hành sắc phong các ngươi, Diêm Siêu, Mộc Huyền bốn người các ngươi là đôi phó xuất chính, đây là tín vật đại biểu thân phận.
Kiền Huyết hoàng đế vung tay, Kiền Huyết Long Ấn bay ra sau đó tỏa ra uy nghiêm không thể chống cự, sưu sưu sưu sưu!
Bốn đạo quang mang bay ra khỏi long ấn bao phủ bốn người Diêm Siêu vào trong, chỉ trong nháy mắt biến thành bốn cái hổ phù, một khi sử dụng hổ phù này, binh sĩ trong phạm vi sẽ vô điều kiện nghe lệnh bọn họ.
- Tạ chủ long ân!
Cảm nhận được số lượng binh sĩ trong hổ phù, chính thức khống chế thực quyền, đám người Diêm Siêu hưng phấn quỳ rạp xuống đất.
Nhìn Vân Đồng cách đó không xa lại mang theo hâm mộ.
Nếu bọn họ là đội phó, như vậy hắn chính là đội trưởng.
Quả nhiên sau khi sắc phong bọn họ xong, Kiền Huyết hoàng đế thoả mãn gật gật đầu nhìn về phía Nhiếp Vân:
- Vân Đồng, thiên phú của ngươi tuyệt đỉnh, tài hoa xuất chúng, phong ngươi làm đội trưởng xuất chinh, đây là tín vật thân phận của ngươi.
Vung tay lên, Kiền Huyết Long Ấn đi tới trên đầu Nhiếp Vân và bộc phát hào quang.
Nhiếp Vân cảm thấy bờ vai trầm xuống, lực lượng như núi áp xuống người, cũng giống như đám người Diêm Siêu vừa rồi, hắn có một cái hổ phù.
- Chính là lúc này!
Nhìn thấy hổ phù tùy thời hình thành trên đỉnh đầu, Kiền Huyết Long Ấn đang mượn nhờ lực lượng Kiền Huyết đại lục tiến hành sắc phong và cũng là lúc liên hệ với hoàng đế kém nhất, đôi mắt Nhiếp Vân sáng ngời, trong nội tâm đang hét lớn, thân thể nhảy lên sau đó nắm lấy Kiền Huyết Long Ấn.
Hô!
Ngón tay vừa tiếp xúc với long ấn, không trung chấn động, trong một phần triệu giây đã thu long ấn vào trong nạp vật thế giới, cũng biến mất trước mặt mọi người.
Kiền Huyết Long Ấn có thể sắc phong người khác, mượn nhờ lực lượng của Kiền Huyết đại lục, lúc này cảm ứng với hoàng đế là yếu nhất, cũng là thời cơ tốt duy nhất cướp đi, Nhiếp Vân nắm lấy thời cơ, thừa dịp đối phương không phòng bị, một lần hành động đắc thủ và trực tiếp thành công.
- Luyện hóa!
Một tia ý niệm trong đầu tiến vào nạp vật thế giới, xuất hiện trước mặt Kiền Huyết Long Ấn sau đó vươn tay một trảo, lực lượng như lò lửa lan ra bên ngoài.
- Dám luyện hóa long ấn của ta, muốn chết!
Tiếng nổ vang lên một tia ý niệm khác của Kiền Huyết hoàng đế trong Kiền Huyết Long Ấn xông tới, mượn nhờ lực lượng long ấn bộc phát lực lượng bá tuyệt thiên địa, khí thế như hùng.
- Xóa đi!
Nhiếp Vân chẳng muốn nói nhảm, hắn điểm một chỉ về phía trước.
Tuy hắn chỉ là phân ra một tia ý niệm trong đầu nhưng hắn là chúa tể trong nạp vật thế giới, là vương giả vô thượng, đừng nói một nửa bước chúa tể hai ngàn chín trăm chín mươi chín đầu đại đạo, cho dù chúa tể chân chính hoặc cường giả phong vương tiến vào trong đó cũng có thể diệt sát không lưu dấu vết.
- Không... Đây rốt cuộc địa phương nào? Không. . .
Ý niệm của Kiền Huyết hoàng đế lúc này nhanh chóng biến thành hỏa diễm, hắn không kịp kêu thảm thiết đã hóa thành tro tàn.
Nếu như ở trong pháp bảo chứa đồ, thậm chí trong tiểu thế giới khác hắn đều có thể phản kháng, trong không gian trước mặt quá quỷ dị, lực lượng toàn thân hắn không thi triển ra chút nào, chỉ trong nháy mắt đã bị xóa bỏ.
Hô!
Kiền Huyết Long Ấn biến thành vật trong tay Nhiếp Vân.
PHỐC!
Lực chú ý của Kiền Huyết hoàng đế đang tập trung vào bài thi của “Vân Đồng” ngày đó, một bộ phận chú ý chuyện Nhiếp Vân quấy rối ở ngoài kia, căn bản không có phòng bị Vân Đòng thông qua khảo nghiệm và không có vấn đề gì.
Vốn tưởng rằng đối phương lấy đi Kiền Huyết Long Ấn cũng có thể lấy lại, bằng vào khống chế của hắn với long ấn có thể trong thời gian ngắn xé rách gông cùm xiềng xích và thu vào trong tay, nằm mơ cũng không nghĩ tới đối phương có thể luyện hóa trong thời gian ngắn, linh hồn bị hao tổn, sắc mặt đỏ lên sau đó phun ra một ngụm máu tươi.
- Ta nói rồi, long ấn của ngươi sớm muộn gì cũng là của ta, cáo từ!
Hắn thét dài một tiếng chúa tể thần binh đã xuất hiện trong lòng bàn tay và lao ra khỏi hoàng cung.
Hiện tại mục tiêu của hắn là đào tẩu, chế tạo bối rối là biện pháp tốt nhất.
Đột nhiên trong hoàng cung xuất hiện kiếm khí chói mắt như mặt trời, hào quang bắn ra bốn phía bao phủ đám đại thần vào trong.
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
PHỐC!
Chỉ trong nháy mắt đám người Diêm Siêu, Mưu Tiếu không có cơ hội phản ứng, bọn họ bị chém thành hai nửa, ngay cả linh hồn cũng không kịp bỏ chạy.
Nhiếp Vân vốn có thực lực nửa bước chúa tể, tăng thêm chúa tể thần binh, trừ người có được chúa tể thần binh phòng ngự ra, nếu không căn bản không ngăn cản nổi, đám người Diêm Siêu nằm mơ cũng không nghĩ tới mình vừa đạt được sắc phong lại bị đánh chết như thế, hơn nữa còn bị đánh chết trước mặt hoàng đế, trước khi chết còn mang theo hoảng sợ nồng đậm, thẳng đến lúc này mới ra, Vân Đồng lúc đấu với bọn họ cũng không có sử dụng tới 1% lực lượng bản thân, bằng không bọn họ đã sớm biến thành quỷ hồn.