Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chẳng lẽ. . . A Dục Vương thu gom nhiều thiên đạo như vậy là vì để cho cỗ thi thể này thôn phệ, khiến cho nó sống lại hay sao?

Đột nhiên, một suy nghĩ hiện lên từ trong đáy lòng, hai mắt Nhiếp Vân híp mắt lại.

Những thi thể cổ quái này có thể ăn mòn ý niệm của tu luyện giả mà lần nữa sống lại. Điểm này hắn cũng đã sớm biết rõ, chỉ là A Dục Vương phái người đi thu gom nhiều thiên đạo như vậy… Chẳng lẽ là vì làm cho gia hoả này sống lại hay sao?

Đáng hận a!

Gia hỏa này nhìn qua mạnh mẽ như vậy, nếu như là thật sự sống lại, nhất định tam giới sẽ rơi vào hỗn loạn. Vô số sinh mạng cũng sẽ vì vậy mà tử vong. Thậm chí ngay cả toàn bộ Hỗn Độn đại dương cũng sẽ xuất hiện ngày tận thế!

Phá hỏng vô số tiểu thế giới, khiến cho vô số sinh linh tử vong chỉ vì khiến cho Ma vương này sống lại. . .

A Dục Vương đáng chết, tội lỗi quả thực chồng chất!

Trong lúc trong lòng đang suy nghĩ thì hai người Yến Huy Đại thống lĩnh đang đi ở phía trước đột nhiên ngừng lại. Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía thống lĩnh sau lưng:

- Đặt thiên đạo mà ngươi thu được vào đi.

-

- Vâng!

Nương theo thanh âm của Huyễn Cách thống lĩnh, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy trước mắt sáng lên, cấm chế gia trì trên Cửu thiên thiên đạo lập tức bị nới lỏng.

- Các ngươi muốn làm gì?

Mặc dù Cửu thiên thiên đạo có chút mơ hồ không rõ, thế nhưng thanh âm lại vô cùng kiên định.

Nhìn dáng vẻ của hắn, dường như cũng đã ý thức được nguy hiểm.

- Vào đi thôi!

Yến Huy Đại thống lĩnh cũng không giải thích với hắn, bàn tay liên tục kết xuất vô số thủ ấn. Một đạo lực lượng cường đại tới cực chợt từ phía sau lan tràn ra.

Ầm Ầm!



Cửu thiên thiên đạo còn chưa kịp phản kháng thì thân thể đã vọt về phía trước, một hơi phóng tới trước mặt thi thể. Một cỗ hấp lực to lớn lan tràn ra. Trong nháy mắt thôn phệ hắn.

- A. . .

Cảm giác trời đất quay cuồng xuất hiện, Nhiếp Vân cũng cảm thấy cảnh vật trước mắt rơi vào bong tối. Ý thức tiến vào một nơi cực kỳ trống trải. Chính là không gian trong đầu cỗ thi thể này.

Không gian này có từng đoàn hắc khí không ngừng sôi trào, tạo thành một cái mặt quỷ dữ tợn mang theo tiếng ô ô vọt tới, đang định thôn phệ cửu thiên thiên đạo.

- Nhiếp Vân đại nhân cứu ta!

Nhìn thấy cái mặt quỷ dữ tợn này, khuôn mặt cửu thiên thiên đạo lập tức biến sắc, vội vàng hô lớn.

Chẳng qua hắn cũng chỉ là thiên đạo của một tiểu thế giới mà thôi. Cường giả Tru Thiên cảnh đã có thể đem tiện tay bắt nó lại. Đối mặt với những mặt quỷ dữ tợn này, nó căn bản không phải đối thủ.

- Ta. . . Không ra được! Ta sẽ truyền thụ cho ngươi phương pháp chống đỡ, ngươi cố gắng chịu đựng đi.

Nghe thấy tiếng kêu cứu của cửu thiên thiên đạo, vẻ mặt của Nhiếp Vân càng thêm khó coi.

Đại La Chư Thiên phong ấn mà Tĩnh Tâm thi triển uy lực vô biên, lúc ấy nàng cũng đã nói, trừ phi là nàng tự mình xuất thủ, hoặc là cửu thiên thiên đạo tan biến. Nếu không, bằng vào thực lực bây giờ của Nhiếp Vân căn bản không thể nào phá vỡ được.

Cho nên, mặc dù hắn có thể thông qua tầm mắt của cửu thiên thiên đạo mà nhìn thấy tất cả tình huống chung quanh. Thế nhưng thủy chung không có cách nào phá vỡ phong ấn, thoát ra khỏi nơi này.

Không có biện pháp đi ra, như vậy cũng không cứu được cửu thiên thiên đạo!

- Được. . .

Cửu thiên thiên đạo cũng nhớ lại chuyện này. Mặc dù vô cùng sợ hãi, thế nhưng nhớ lại có Nhiếp Vân đứng ở sau lưng, trong lòng hắn vẫn không nhịn được thở phào nhẹ nhõm một hơi.

- Không cần khẩn trương, những mặc dù mặt quỷ này nhìn rất kinh khủng. Thế nhưng cũng không phải là đối thủ của ngươi.

Nhiếp Vân tiếp tục nói.

Lúc nàyCửu thiên thiên đạo đã không còn kịp nói chuyện nữa. Bởi vì mặt quỷ đã vọt tới trước mắt hắn, mang theo tiếng ô ô vô cùng quái dị, bắt đầu cắn xé thiên đạo.



Những mặt quỷ này không có thực lực quá mạnh mẽ, thế nhưng lại mang theo lực ăn mòn mà ngay cả linh hồn cũng khó có thể ngăn cản. Hơn nữa mỗi một cái mặt quỷ dường như đều có ý niệm của riêng mình, một khi đánh vào trong đầu sẽ lập tức khiến cho người ta choáng váng.

Đừng nói là chống cự, Nhiếp Vân cũng chỉ vừa nhìn một cái đãcảm thấy choáng váng đầu óc, đầu có cảm giác như sắp nứt ra vậy.

- Sao lại như vậy chứ?

Nhiếp Vân cảm thấy trong lòng phát lạnh.

Ý niệm công kích của cường giả, cho dù hắn không đỡ được thì cũng có thể ngăn cản trong một khoảng thời gian ngắn. Mặc dù lực ăn mòn có quỷ dị thì cũng có thể chống đỡ được một ít. Thế nhưng những cái mặt quỷ này tựa như ngàn vạn đầu oán linh, mỗi một đầu đều mang theo cảm xúc riêng rẽ, mãnh liệt, vừa mới tiếp xúc với inh hồn sẽ khiến cho người ta lập tức có cảm giác như nổ tung.

Cũng giống như trong nháy mắt hắn nhận dược oán khí và trí nhớ của nàng vạn oán linh vậy. Cho dù thực lực của hắn có mạnh hơn nữa thì cũng không thể kiên trì được a!

Tuệ kiếm ở trong đầu dưới sự công kích của đám mặt quỷ này, trong chớp mắt cũng bắt đầu trì trệ,, khó có thể chặt đứt được nữa.

- Xong rồi, chẳng lẽ ta phải chết ở chỗ này hay sao?

Lần đầu tiên trong lòng Nhiếp Vân sinh ra cảm giác vô lực như vậy.

Vô luận là có gặp phải chuyện gì thì hắn cũng rất tự tin. Dù là chống lại bổn tôn của đám người A Dục Vương thì hắn cũng tự tin mình có thể giữ được mạng sống. Nhưng mà bây giờ. . . Từ tận sâu trong lòng hắn lại sinh ra cảm giác khủng hoảng.

Vô số oán khí và trí nhớ hỗn loạn đánh vào trong linh hồn, nếu như không có Đại La Chư Thiên phong ấn ngăn cản. Chỉ sợ ý thức của hắn bây giờ đã sớm bị đánh cho tan vỡ. Phân thân này cũng hoàn toàn tử vong.


- Đáng ghét, dám ăn mòn ý niệm của ta, ta sẽ khiến cho các ngươi chết…


Ngay khi Nhiếp Vân đang cảm thấy vô lực thì đột nhiên bên tai vang lên tiếng gầm giận giữ của cửu thiên thiên đạo.


Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch!


Ngay sau đó đã thấy từng cái mặt quỷ dữ tợn nổ tung trước mặt thiên đạo. Thiên đạo bộc phát ra lực lượng càng thêm cường đại hơn trước kia. Bắt đầu đối chiến với đám mặt quỷ này.


- Ồ? Làm sao hắn có thể kiên trì được chứ?


Nghe thấy đạo thanh âm này, Nhiếp Vân không nhịn được sửng sốt một chút.


Không đúng a, bằng vào thực lực của cửu thiên thiên đạo, nhiều nhất cũng chỉ là Tru Thiên cảnh sơ kỳ. Mà hắn, cảnh giới linh hồn bây giờ đã sớm đạt tới cấp bậc Chúa Tể. Chênh lệch giữa song phương cực kỳ to lớn, như trời và đất vậy. Thế nhưng vô số mặt quỷ mang theo oán khí trước mắt, ngay cả hắn cũng không thể kiên trì nổi, cửu thiên thiên đạo yếu như vậy làm sao có thể kiên trì được cơ chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK