Cân nhắc đến điểm ấy, Nhiếp Vân quyết định tự mình tìm thông đạo.
Hắn có được thiên phú thiên nhãn hình thái thứ ba, lại có linh hồn ba ngàn thê độ, tìm kiếm sẽ đơn giản hơn nhiều, về phần đám người Minh Hoành có đuổi theo hay không, chỉ sợ bọn chúng bây giờ ốc còn không mang nổi mình ốc, muốn đuổi kịp bọn họ là chuyện không có khả năng.
Hơn nữa mặc dù đuổi theo cũng không có gì, có tiểu Long tọa trấn ở nơi này, đừng nói Minh Hoành, Minh Hinh, cho dù là Minh Giang đoạt xá thành công cũng chưa hẳn là đối thủ của nó.
Chỉ có điều tiểu Long thằng này có chút lười biếng, không dễ dàng ra tay mà thôi.
Vèo!
Sau khi bàn giao xong, Nhiếp Vân thi triển Phượng Hoàng chi dực và vận chuyển thiên hành chi khí, hắn chỉ lóe sáng là vượt qua rất xa.
Chung quanh có rất nhiều Vân Vụ Thú nhưng tốc độ của Nhiếp Vân thật sự quá nhanh, thời điểm bọn chúng phát ra công kích thì hắn đã bay xa, căn bản đuổi không kịp.
Qua mười giây hắn đã vượt qua mấy trăm vạn dặm
- Ân? Đó là cái gì?
Đột nhiên, thiên nhãn nhìn sang, một đồ vật như ngọn núi lớn xuất hiện trước mặt.
Ngọn núi này có màu sắc giống như Lạc Vân Chi Hải, nó như sương trắng và dung nhập vào cảnh tượng chung quanh, hoàn toàn cùng màu với thiên địa, nếu như không phải thiên nhãn cường đại thì căn bản không phát hiện ra nó.
- Là một con Vân Vụ Thú cực lớn? Những con Vân Vụ Thú nhỏ là nó sinh ra?
Nhìn kỹ hai mắt, rốt cuộc Nhiếp Vân cũng biết rõ ngọn núi là cái gì.
Nơi này làm gì có ngọn núi, mà là một con Vân Vụ Thú cực lớn, chiêu ngan mấy vạn dặm, cao cũng mấy ngàn dặm, nó há miệng phun mấy vạn con Vân Vụ Thú ra khỏi cơ thể.
Có thể phun ra Vân Vụ Thú, vượt qua Nhiếp Vân tưởng tượng.
- Đây là Vân Vụ Thú vương giả, nếu như có thể đánh chết nó, Vân Vụ Thú sẽ tự tán loạn.
Nghĩ đến điểm này đôi mắt Nhiếp Vân lóe sáng.
- Con... Vân Vụ Thú này có linh hồn hạch tâm ở đâu? Trái tim ở đâu? Tìm không thấy chỗ hiểm, cho dù muốn giết cũng giết không chết ah!
Vừa muốn động thủ, Nhiếp Vân nhớ tới một sự kiện cho nên lâm vào phiền muộn.
Đầu Vân Vụ Thú vương giả này có thân thể quá lớn, nó như một sơn mạch, nếu như tìm không thấy chỗ hiểm, cho dù dùng kiếm chém cả ngày chỉ sợ cũng không cách nào đánh chết nó.
Còn không tìm thấy linh hồn hay trái tim của nó ở đâu, làm sao có thể đánh chết? Mà đâm về địa phương khác, nhìn bộ dạng cực lớn của nó chắc có lẽ không tạo thành bất cứ thương tổn gì ah!
- Có biện pháp!
Trong nội tâm đang lo nghĩ, đôi mắt Nhiếp Vân lóe sáng.
Đứng dậy đi về phía trước, hóa thành một cơn gió, lòng bàn hắn cầm thanh long kích, hắn quán thâu pháp lực và linh hồn vào trong, ngay sau đó khí lãng hình thành gió lốc bổ mạnh vào ngọn núi trước mặt.
Ầm ầm!
Khí lãng chưa tới nhưng thế đã thành.
Thân thể Vân Vụ Thú Vương cực lớn cảm nhận có nguy hiểm, nó phát ra tiếng gào như sấm sét, lúc này có vô số xúc tu chấn vỡ không gian đánh tới.
- Chính là lúc này, thiên nhãn võ đạo chi khí vận chuyển!
Nhìn thấy đối phương phản kích, nội tâm Nhiếp Vân la hét, võ đạo, thiên nhãn đan điền dung hợp sinh ra thiên nhãn võ đạo chi khí vận chuyển và sinh ra ý cảnh kỳ diệu trong đầu của hắn.
Ông ông ông!
Trong mắt xuất hiện xuất hiện vô số hào quang đỏ thẫm kết nối với nhau và nhìn thấy lộ tuyến Vân Vụ Thú Vương sắp công kích, đồng thời một hồng tâm cực lớn xuất hiện trong mắt hắn.
Trải qua cẩn thận nghiên cứu, Nhiếp Vân biết rõ thiên nhãn võ đạo chi khí chẳng những có thể sẽ ra lộ tuyến địch nhân sắp tiến công mà còn nhìn ra lỗ thủng trong đó, sau khi hắn hiểu hồng tâm chính là nhược điểm của Vân Vụ Thú Vương cho nên hắn vô cùng vui mừng.
- Vũ Đạo Phá Hư Quyền, Vũ Thần quyền, dung hợp thiên phú thiên thủ sư!
Trong nội tâm thở phào, Nhiếp Vân vứt bỏ kích không cần, tay trái Vũ Đạo Phá Hư Quyền, tay phải Vũ Thần quyền, đồng thời vận chuyển thiên phú thiên thủ sư, hắn khống chế tỉ mỉ và thôi phát nhẹ nhàng, lúc này lập tức dung hợp hai tuyệt chiêu với nhau hình thành lực lượng nghịch thiên đánh thăng vào hồng tâm trơớc mặt.
- Tiểu bối, ngươi đáng giận!
Dường như Vân Vụ Thú Vương không ngờ Nhiếp Vân có thể nhanh chúng tìm được chỗ hiểm của nó như vậy, trong lời nói của nó mang theo sợ hãi không nhỏ, cái miệng rộng mấy ngàn dặm mở ra.
Ngay sau đó tụ khí sau đó phun ra khí lưu màu đỏ, khí lưu đậm đặc bao phủ Nhiếp Vân vào trong.
- Đây là chiêu số tất sát do Vân Vụ Thú dùng tinh huyết biến thành, cũng không có gì, thiên phú nguyên khí sư, thôn phệ!
Đồng tử Nhiếp Vân co rụt lại, hắn cũng không trốn đi, hai tay của hắn giơ lên cao cao, nguyên khí đan điền trong cơ thể xoay tròn cực nhanh.
Ầm ầm!
Tất cả khí lưu màu đỏ bị nguyên khí đan điền hình thành vòng xoáy linh khí đánh trúng và quấy thành mảnh vỡ, dường như chúng là đại bổ vật và bị Nhiếp Vân thu vào trong.
Vào lúc này Vũ Đạo Phá Hư Quyền và Vũ Thần quyền hình thành hỗn hợp quyền pháp đánh vào chỗ yếu hại của Vân Vụ Thú Vương, tiếng kêu thảm thiết thứ hai vang lên, nó nằm xụi lơ trên mặt đất và không còn khí tức sinh mệnh.
Sưu sưu sưu sưu!
Vân Vụ Thú Vương vừa chết, tất cả Vân Vụ Thú chung quanh chấn kinh, chúng phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, cũng không đi vây công nhân loại mà là bỏ chạy tứ tán.
- Quả là thế!
Nhìn thấy Vân Vụ Thú bỏ chạy, đôi mắt Nhiếp Vân tỏa sáng.
Yêu thú quần cư đều cóp tập tính như vậy, chỉ cần đánh chết thú vương thì bọn chúng sẽ chia rẽ ra nhanh chóng.
- Tới!
Bàn tay của hắn nắm lấy tinh hạch của Vân Vụ Thú Vương vào trong tay.
Không biết Vân Vụ Thú Vương có cấp bậc gì nhưng tuyệt đối không thua kém Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong, tinh hạch như thế tự nhiên vô cùng trân quý, cầm trong tay, Nhiếp Vân đã cảm thấy lực lượng hùng hậu bao trùm tất cả, dường như nếu thực lực không đủ đừng nói luyện hoa, ngay cả cầm cũng không cầm được.
- Nuốt!
Nhiếp Vân há miệng nuốt tinh hạch vào bụng.
Xì xào!
Tinh hạch tiến vào bụng, trong người sinh ra dòng nước ấm chảy khắp toàn thân, ngay sau đó Nhiếp Vân cảm giác thân thể như có cái gì đó vỡ vụn.
- Ân? Lại có đan điền tấn cấp?
Vội vàng quan sát khí hải, chỉ thấy ngụy trang đan điền xếp hạng năm mươi lăm biến thành màu xanh nhạt, đạt tới hình thái thứ ba.
Thiên phú ngụy trang sư từ khi âấn cấp hình thái thứ hai tại Kiếm Thần Tông, sau đó bởi vì ít sử dụng cho nên nó không có tấn cấp, không nghĩ tới lúc này lại có thể tấn cấp.
Hắn có được thiên phú thiên nhãn hình thái thứ ba, lại có linh hồn ba ngàn thê độ, tìm kiếm sẽ đơn giản hơn nhiều, về phần đám người Minh Hoành có đuổi theo hay không, chỉ sợ bọn chúng bây giờ ốc còn không mang nổi mình ốc, muốn đuổi kịp bọn họ là chuyện không có khả năng.
Hơn nữa mặc dù đuổi theo cũng không có gì, có tiểu Long tọa trấn ở nơi này, đừng nói Minh Hoành, Minh Hinh, cho dù là Minh Giang đoạt xá thành công cũng chưa hẳn là đối thủ của nó.
Chỉ có điều tiểu Long thằng này có chút lười biếng, không dễ dàng ra tay mà thôi.
Vèo!
Sau khi bàn giao xong, Nhiếp Vân thi triển Phượng Hoàng chi dực và vận chuyển thiên hành chi khí, hắn chỉ lóe sáng là vượt qua rất xa.
Chung quanh có rất nhiều Vân Vụ Thú nhưng tốc độ của Nhiếp Vân thật sự quá nhanh, thời điểm bọn chúng phát ra công kích thì hắn đã bay xa, căn bản đuổi không kịp.
Qua mười giây hắn đã vượt qua mấy trăm vạn dặm
- Ân? Đó là cái gì?
Đột nhiên, thiên nhãn nhìn sang, một đồ vật như ngọn núi lớn xuất hiện trước mặt.
Ngọn núi này có màu sắc giống như Lạc Vân Chi Hải, nó như sương trắng và dung nhập vào cảnh tượng chung quanh, hoàn toàn cùng màu với thiên địa, nếu như không phải thiên nhãn cường đại thì căn bản không phát hiện ra nó.
- Là một con Vân Vụ Thú cực lớn? Những con Vân Vụ Thú nhỏ là nó sinh ra?
Nhìn kỹ hai mắt, rốt cuộc Nhiếp Vân cũng biết rõ ngọn núi là cái gì.
Nơi này làm gì có ngọn núi, mà là một con Vân Vụ Thú cực lớn, chiêu ngan mấy vạn dặm, cao cũng mấy ngàn dặm, nó há miệng phun mấy vạn con Vân Vụ Thú ra khỏi cơ thể.
Có thể phun ra Vân Vụ Thú, vượt qua Nhiếp Vân tưởng tượng.
- Đây là Vân Vụ Thú vương giả, nếu như có thể đánh chết nó, Vân Vụ Thú sẽ tự tán loạn.
Nghĩ đến điểm này đôi mắt Nhiếp Vân lóe sáng.
- Con... Vân Vụ Thú này có linh hồn hạch tâm ở đâu? Trái tim ở đâu? Tìm không thấy chỗ hiểm, cho dù muốn giết cũng giết không chết ah!
Vừa muốn động thủ, Nhiếp Vân nhớ tới một sự kiện cho nên lâm vào phiền muộn.
Đầu Vân Vụ Thú vương giả này có thân thể quá lớn, nó như một sơn mạch, nếu như tìm không thấy chỗ hiểm, cho dù dùng kiếm chém cả ngày chỉ sợ cũng không cách nào đánh chết nó.
Còn không tìm thấy linh hồn hay trái tim của nó ở đâu, làm sao có thể đánh chết? Mà đâm về địa phương khác, nhìn bộ dạng cực lớn của nó chắc có lẽ không tạo thành bất cứ thương tổn gì ah!
- Có biện pháp!
Trong nội tâm đang lo nghĩ, đôi mắt Nhiếp Vân lóe sáng.
Đứng dậy đi về phía trước, hóa thành một cơn gió, lòng bàn hắn cầm thanh long kích, hắn quán thâu pháp lực và linh hồn vào trong, ngay sau đó khí lãng hình thành gió lốc bổ mạnh vào ngọn núi trước mặt.
Ầm ầm!
Khí lãng chưa tới nhưng thế đã thành.
Thân thể Vân Vụ Thú Vương cực lớn cảm nhận có nguy hiểm, nó phát ra tiếng gào như sấm sét, lúc này có vô số xúc tu chấn vỡ không gian đánh tới.
- Chính là lúc này, thiên nhãn võ đạo chi khí vận chuyển!
Nhìn thấy đối phương phản kích, nội tâm Nhiếp Vân la hét, võ đạo, thiên nhãn đan điền dung hợp sinh ra thiên nhãn võ đạo chi khí vận chuyển và sinh ra ý cảnh kỳ diệu trong đầu của hắn.
Ông ông ông!
Trong mắt xuất hiện xuất hiện vô số hào quang đỏ thẫm kết nối với nhau và nhìn thấy lộ tuyến Vân Vụ Thú Vương sắp công kích, đồng thời một hồng tâm cực lớn xuất hiện trong mắt hắn.
Trải qua cẩn thận nghiên cứu, Nhiếp Vân biết rõ thiên nhãn võ đạo chi khí chẳng những có thể sẽ ra lộ tuyến địch nhân sắp tiến công mà còn nhìn ra lỗ thủng trong đó, sau khi hắn hiểu hồng tâm chính là nhược điểm của Vân Vụ Thú Vương cho nên hắn vô cùng vui mừng.
- Vũ Đạo Phá Hư Quyền, Vũ Thần quyền, dung hợp thiên phú thiên thủ sư!
Trong nội tâm thở phào, Nhiếp Vân vứt bỏ kích không cần, tay trái Vũ Đạo Phá Hư Quyền, tay phải Vũ Thần quyền, đồng thời vận chuyển thiên phú thiên thủ sư, hắn khống chế tỉ mỉ và thôi phát nhẹ nhàng, lúc này lập tức dung hợp hai tuyệt chiêu với nhau hình thành lực lượng nghịch thiên đánh thăng vào hồng tâm trơớc mặt.
- Tiểu bối, ngươi đáng giận!
Dường như Vân Vụ Thú Vương không ngờ Nhiếp Vân có thể nhanh chúng tìm được chỗ hiểm của nó như vậy, trong lời nói của nó mang theo sợ hãi không nhỏ, cái miệng rộng mấy ngàn dặm mở ra.
Ngay sau đó tụ khí sau đó phun ra khí lưu màu đỏ, khí lưu đậm đặc bao phủ Nhiếp Vân vào trong.
- Đây là chiêu số tất sát do Vân Vụ Thú dùng tinh huyết biến thành, cũng không có gì, thiên phú nguyên khí sư, thôn phệ!
Đồng tử Nhiếp Vân co rụt lại, hắn cũng không trốn đi, hai tay của hắn giơ lên cao cao, nguyên khí đan điền trong cơ thể xoay tròn cực nhanh.
Ầm ầm!
Tất cả khí lưu màu đỏ bị nguyên khí đan điền hình thành vòng xoáy linh khí đánh trúng và quấy thành mảnh vỡ, dường như chúng là đại bổ vật và bị Nhiếp Vân thu vào trong.
Vào lúc này Vũ Đạo Phá Hư Quyền và Vũ Thần quyền hình thành hỗn hợp quyền pháp đánh vào chỗ yếu hại của Vân Vụ Thú Vương, tiếng kêu thảm thiết thứ hai vang lên, nó nằm xụi lơ trên mặt đất và không còn khí tức sinh mệnh.
Sưu sưu sưu sưu!
Vân Vụ Thú Vương vừa chết, tất cả Vân Vụ Thú chung quanh chấn kinh, chúng phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, cũng không đi vây công nhân loại mà là bỏ chạy tứ tán.
- Quả là thế!
Nhìn thấy Vân Vụ Thú bỏ chạy, đôi mắt Nhiếp Vân tỏa sáng.
Yêu thú quần cư đều cóp tập tính như vậy, chỉ cần đánh chết thú vương thì bọn chúng sẽ chia rẽ ra nhanh chóng.
- Tới!
Bàn tay của hắn nắm lấy tinh hạch của Vân Vụ Thú Vương vào trong tay.
Không biết Vân Vụ Thú Vương có cấp bậc gì nhưng tuyệt đối không thua kém Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong, tinh hạch như thế tự nhiên vô cùng trân quý, cầm trong tay, Nhiếp Vân đã cảm thấy lực lượng hùng hậu bao trùm tất cả, dường như nếu thực lực không đủ đừng nói luyện hoa, ngay cả cầm cũng không cầm được.
- Nuốt!
Nhiếp Vân há miệng nuốt tinh hạch vào bụng.
Xì xào!
Tinh hạch tiến vào bụng, trong người sinh ra dòng nước ấm chảy khắp toàn thân, ngay sau đó Nhiếp Vân cảm giác thân thể như có cái gì đó vỡ vụn.
- Ân? Lại có đan điền tấn cấp?
Vội vàng quan sát khí hải, chỉ thấy ngụy trang đan điền xếp hạng năm mươi lăm biến thành màu xanh nhạt, đạt tới hình thái thứ ba.
Thiên phú ngụy trang sư từ khi âấn cấp hình thái thứ hai tại Kiếm Thần Tông, sau đó bởi vì ít sử dụng cho nên nó không có tấn cấp, không nghĩ tới lúc này lại có thể tấn cấp.