Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đường đi nàng không có biểu hiện ra thực lực chân chính, lúc này lực lượng phóng ra, Nhiếp Vân lập tức hiểu được cảm nhận được.

Nữ nhân này trong đám Kim Tiên chỉ sợ cũng được coi là cường giả, thực lực sẽ không kém hơn đám người Độc Cô Tiếu bao nhiêu!

Chỉ sợ cũng chính là bởi vì có thực lực như vậy cho nên mới dám nói điều kiện với Kim Nhai vương tử, dám không trốn mà một mình tiến vào lãnh địa Kim Thân Ma tộc.

- Được rồi, tất cả im miệng cho ta!

Thấy hai người sắp đánh nhau, Độc Cô Tiếu khoát tay áo, nói:

- Tiến vào Di tích Hắc Long Thánh tôn thì các ngươi có thể tùy ý ra tay, mọi người đã đến đông đủ, như vậy xuất phát thôi

Nói xong hắn quay người bay về phía trước.

- Hừ! Nhai phong, chúng ta đi!

Nghe thấy Độc Cô Tiếu nói vậy, Mị Hân Nhi khẽ hừ lạnh một tiếng với Hiên Viên Triêu Tinh, lại kéo Kim Nhai vương tử đi theo.

Hiên Viên Triêu Tinh sợ đám người đi xa cho nên cũng đuổi theo.

- Chúng ta cũng đi thôi!

Ba người Nhiếp Vân vội vàng bay đi.

Một đường phi hành, lần này cũng không có gặp phải nguy hiểm gì, mọi người liên tục phi hành năm ngày, đột nhiên Độc Cô Tiếu ngừng lại.

- Đã đến Di tích Hắc Long Thánh tôn!

Trong lòng Nhiếp Vân rùng mình, hắn cũng cảm giác được phía trước truyền ra khí tức máu tươi, chinh chiến, vô số cường giả viễn cổ vẫn lạc.

Di tích Hắc Long Thánh tôn, mục tiêu chuyến đi lần này, nơi mà Hắc Long Thánh tôn vẫn lạc!

Cuối cùng cũng đã tới!

Hiện lên trong tầm mắt là một mảnh núi non núi vờn quanh, như là Cự Long ngủ đông, ở ẩn. Lá xanh dưới ánh nắt mặt trời chiếu rọi tỏa ra rọi quang mang ôn hòa.

- Nơi này... Không có gì dị thường a?

Hai hàng mi thanh tú của Mị Hân Nhi khẽ nhíu.



Trước mắt chỉ là sơn mạch bình thường, căn bản không nhìn ra được dị thường, sao lại là Di tích Hắc Long Thánh tôn cho được?

- Thời gian di tích mở ra còn chưa tới, bây giờ nhìn không ra được. Các ngươi nhìn chung quanh có bao nhiêu người là sẽ biết!

Độc Cô Tiếu chỉ về phía trước.

Nhìn theo tay hắn, mọi người không nhịn được im lặng, chỉ thấy trong sơn mạch có vô số người xuất hiện, cường giả dày đặc như mây, tùy tiện liếc mắt cũng đã nhìn thấy có hơn chục cường giả Kim Tiên.

- Những người này đều là người tới thăm dò Di tích Hắc Long Thánh tôn hay sao?

Nhiếp Vân rùng mình.

- Đúng vậy, chúng ta có thể nhận được tin tức thì người khác cũng có thể, thập đại gia tộc, Thiên Địa Lục Đạo. Người biết rõ di tích Hắc Long Thánh tôn tức xuất hiện rất nhiều. Trước tiên chúng ta tìm một nơi nghỉ ngơi, điều chỉnh trạng thái. Trong vòng một tháng di tích tất sẽ mở ra, đến lúc đó tránh không được một trận chém giết!

Độc Cô Tiếu đột nhiên nói nhiều hơn bình thường, sắc mặt trầm trọng.

Từ nét mặt của hắn là có thể nhìn ra được, tranh đoạt di tích, tuyệt đối là một trận long tranh hổ đấu gian nan.

Cũng đúng, thập đại gia tộc cũng động tâm mà phái người đến, di tích này tuyệt đối ẩn chứa bí mật trọng đại làm cho người ta khó có thể tưởng tượng ra.

Sưu!

Tất cả mọi người đều là người thông minh, sao lại không rõ xảy ra chuyện gì cơ chứ? Tất cả đều ý thức được chuyện này nghiêm trọng, một tháng sau chiến đấu sẽ rất thảm thiết. Vì vậy không ai không nói thêm lời nào, toàn bộ đều từ không trung đáp xuống phía dưới.

- Đây là địa bàn của Thất Hồn minh chúng ta, lập tức cút ngay cho ta!

Vừa mới đáp xuống mặt đất thì một đám người đã vây quanh.

Nơi này trước đó cũng không tính là địa điểm quá tốt, thế nhưng bởi vì Di tích Hắc Long Thánh tôn xuất hiện mà trở thành bánh ngọt trong mắt mọi người, người đến sớm chiếm núi làm vua, không cho phép người khác tiến vào.

Người nói chuyện là một đám cường giả Huyền Tiên cảnh, dường như là liên minh gì đó .

Rất nhiều thế lực nhỏ yếu, biết rõ một khi di tích mở ra, nhất định sẽ có cướp đoạt rất tàn khốc. Vì vậy bọn họ, liên hợp cùng một chỗ, tạo thành rất nhiều liên minh.

Bất quá, những liên minh này rốt cuộc có thể tin cậy được hay không, chỉ sợ chỉ có ông trời mới biết được.

- Cút!

Không để ý tới lời uy hiếp của đối phương, Độc Cô Tiếu nhíu mày.

- Muốn chết!



Mọi người không nghĩ tới mấy người vừa mới xuất hiện lại hung hăng càn quấy như vậy. Cả đám tức giận, sắc mặt trầm xuống, đánh ra một quyền.

Phanh!

Quyền còn chưa tới trước mặt Độc Cô Tiếu thì đã có một cỗ kình khí bắn ra, bị kình khí đánh trung, thân thể người này lập tức nổ tung, biến thành một đống thịt nát.

- Chúng ta tới đây vì bảo tàng, không muốn giết người, cũng không sợ giết người. Trong các ngươi ai muốn lên, Độc Cô Tiếu ta đều tiếp được.

Đánh chết người dám khiêu khích mình, Độc Cô Tiếu nhìn quanh một vòng, thanh âm chấn động chung quanh.

- Độc Cô Tiếu? Chẳng lẽ là người của Độc Cô gia tộc?

- Ta có nghe nói qua về Độc Cô Tiếu, là cường giả Kim Tiên đấy!

- Nghe nói từng một thương quét quang ba cường giả Kim Tiên, là hung nhân tuyệt thế rát nổi danh!

- Hung nhân thì thế nào? Chẳng lẽ còn có thể vượt qua một trong tứ quỷ yêu nhân giới Độc Đầu Quỷ Thạch Trung Huyền? Nghe nói gia hỏa này đã từng săn giết Thánh Tiên, thực lực cụ thể thì không ai biết cả.

- Gia hỏa như thế cũng tới sao? Nghe nói thực lực của hắn là yếu nhất trong tam quỷ, tam quỷ khác có tới hay không? Nếu tới đủ thì chúng ta làm sao có thể nhúng chàm di tích được?

- Đúng thế, ta nghe dường như không có tới...

Độc Cô Tiếu không hề cố kỵ một chiêu đánh chết người quấy rối tới trước, lúc này tràng cảnh chung quanh lâm vào hỗn loạn.

Cho dù chung quanh có nhiều cao thủ nhưng có thể bảo chứng bản thân mình mạnh hơn đệ tử hạch tâm của thế gia lại không nhiều, bọn họ đưa mắt nhìn nhau, cũng không đến tìm phiền toái, ngoan ngoãn nhượng ra một khối địa phương.

Cũng không phải những người này sợ Độc Cô Tiếu, mà là trước khi bảo tàng xuất thế chân chính, tất cả động thủ đều không có ý nghĩa gì cả.

- Yêu nhân tứ quỷ? Đó là cái gì?

Nghe những lời này vào tai, Nhiếp Vân quay đầu hỏi

Hai người Chí Liễu, Tiếu Đằng lại lắc đầu, dường như bọn họ cũng không biết.

- Yêu nhân tứ quỷ là nhân vật nổi danh tung hoành lục đạo của yêu nhân nhất tộc, sở dĩ nổi danh cũng không phải thực lực của bọn chúng mạnh nhất, mà là vì chúng không kiêng nể gì cả!

- Làm một chuyện gì chỉ bằng ý mình, cái gì cũng mặc kệ, danh khí cực kém, thập đại gia tộc và Khu Tu Tháp lúc trước cũng bố trí người vây quét nhưng bốn người này chẳng những thực lực mạnh mẽ mà còn phi thường giảo hoạt cho nên

không có thành công, điều này cũng làm cho danh khí của chúng càng ngày càng lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK