- Nhất định là hắn, bằng không muội muội của ta tuyệt đối không chết.
Tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ tiến lên phía trước một bước, hồng lăng trong tay không ngừng xoay tròn, tùy thời sẽ ra tay.
Ba đại cao thủ đồng thời vây quanh Nhiếp Vân vào trung tâm, trong nháy mắt phong tỏa không gian, muốn chạy trốn cũng không có đường mà trốn.
- Không sai, ta là Nhiếp Vân nhưng ta không phải âm hồn, người cũng không phải ta giết, nơi này cổ quái, dường như muốn chúng ta tự giết lẫn nhau, không nên bị mê hoặc ý nghĩ!
Thân thể Nhiếp Vân khẽ động, bộ dạng ngụy trang biến trở về, lộ ra dung mạo vốn có.
Nếu đối phương đã hoàn toàn đoán ra hắn là ai, không cần phải tiếp tục giấu diếm.
- Nếu ngươi đã thừa nhận thì cần gì phải do dự, mọi người đồng thủ.
- Dự Ngôn Bi đã nói chính là hắn, cùng xông lên giết hắn.
Tỷ tỷ Quỷ Mị Yêu Cơ lên tiếng thét dài, trong mắt tràn đầy oán độc.
Muội muội chết đả kích nàng quá lớn, nàng vẫn hoài nghi người này.
- Giết ta? Đừng nói ta không phải người nọ, cho dù là ta bằng vào ba các ngươi muốn giết ta được sao?
Nhiếp Vân quát lớn một tiếng, Thiên Tâm Đằng bay ra khỏi cơ thể và hóa thành vài chục cánh tay, chúng du động nhẹ nhàng và xé rách không gian.
Hắn nói là nói thật, tuy đối phương rất mạnh nhưng bằng ba người này cũng muốn giết ta, tuyệt đối không có khả năng.
- Ba người bọn họ không thể giết ta, tăng thêm ta thì sao?
Tử Đồng Bất Hủy đi tới.
- Tăng thêm ngươi?
Nội tâm Nhiếp Vân rầm xuống.
Thực lực của hắn cũng không kém gì Phù Ám Triều nhiều, nếu như cps thêm Tử Đồng Bất Hủy, Bạch Đầu tôn giả và Quỷ Mị Yêu Cơ, muốn đánh thắng là không dễ dàng.
Đương nhiên, đây là tình huống hiện tại, nếu như hắn thi triển tất cả át chủ bài thì khó mà nói.
Dù sao Nhiếp Vân hiện tại mạnh nhất là Nhất Khí Hóa Tam Thanh, phân ra ba phân thân thực lực giống như mình, mấy người kia muốn lưu lại căn bản không có khả năng.
Tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh quá mức nghịch thiên, sau khi sử dụng không đánh chết tất cả sẽ lâm vào tử lộ, làm hại không nhỏ.
- Động thủ!
Thời điểm Nhiếp Vân cân nhắc có nên sử dụng Nhất Khí Hóa Tam Thanh hay không, đột nhiên nghe thấy Tử Đồng Bất Hủy hét lớn một tiếng, hắn vươn tay đánh tới.
Mặc dù Tử Đồng Bất Hủy không có tiên lực nhưng lực lượng thân thể cương mãnh, chiêu số đại khai đại hợp, một chưởng của hắn làm người ta không thể đỡ.
Nhiếp Vân bị vây ở trung tâm còn chưa động thủ, lúc này Phù Ám Triều động thủ, binh khí của hắn là cây liềm cấp bậc chúa tể thần binh, sắc bén vô song, lúc này vẽ một cái và xé rách không gian.
Hồng lăng bay múa, tóc trắng tung bay, hai người còn lại cũng gia nhập vòng chiến, bốn người liên thủ công kích, kình phong đáng sợ đánh tới từ bốn phương tám hướng, ý niệm cũng khó có thể đào thoát.
- Hỏng bét, chỉ sợ bốn người này đã bị âm hồn xâm nhập, bằng không tại sao không có chút lý trí như thế.
Sắc mặt Nhiếp Vân âm trầm, đối mặt mọi người công kích, hắn chỉ có thể ngạnh kháng.
Hai tay chấn động, vô số dây leo lập tức hình thành vòng tròn chung quanh hắn, bao phủ hắn vào trong, tay trái trường thương, tay phải trường kiếm, hai kiện chúa tể thần binh quấy một cái, thiên địa pháp tắc hỗn loạn, thời không chung quanh người hắn bị đánh vỡ thành thủy tinh bắn tung tóe sang các hướng.
Bốn người liên thủ trừ phi cường giả chúa tể mới có thể toàn thân trở ra, thực lực của hắn hiện tại còn chưa đạt tới, chỉ có thể tạm lánh phong mang, lợi dụng Thiên Tâm Đằng phòng ngự, đồng thời hắn đảo loạn thời không làm cho đối phương bắt không được thân ảnh và phương vị của mình.
- Sát!
Phù Ám Triều hét dài, lực lượng bốn người tăng lớn, mỗi người đều mang theo lực lượng toàn thân, cả thông đạo bị lực lượng cuồng bạo đánh trúng, xé nát thành một mảnh hỗn độn.
- Đáng giận!
Bị bốn người đè đánh, sắc mặt Nhiếp Vân trầm thấp, nếu không phải trải qua tam giới lôi đình rèn luyện thân thể, thân thể cường đại không ít đã bị đối phương đánh giết.
- Nạp vật thế giới, thôn phệ công kích!
Trong tình thế cấp bách, tinh thần Nhiếp Vân khẽ động, nạp vật thế giới xoay tròn.
Công kích cường đại như thế, Thiên Tâm Đằng căn bản không ngăn cản nổi, phương pháp duy nhất là hi vọng nạp vật thế giới có thể hấp thu lực lượng dư thừa và hóa giải triệt để.
Ầm ầm!
Nạp vật thế giới vận chuyển, lúc này tiếng nổ lớn vang lên, công kích đánh vào người hắn biến mất toàn bộ.
Đăng đăng đăng đăng!
Cưỡng ép vận chuyển nạp vật thế giới làm sắc mặt hắn đỏ lên, không tự chủ lui về phía sau vài bước, đột nhiên phong bạo trước mắt biến mất, thiên địa thanh minh, ngẩng đầu nhìn quanh, Nhiếp Vân lúc này sững sờ.
Chỉ thấy đám người Phù Ám Triều, Tử Đồng Bất Hủy đang đứng cách đó không xa, bọn họ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn mình, trong mắt mang theo nghi hoặc.
Tử Đồng Bất Hủy vẫn đứng trước tấm bia đá, dường như muốn đọc văn tự trên đó, Phù Ám Triều cầm binh khí liêm đao, vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm, quay đầu đi, chỉ thấy Đoạn Diệc đang lo lắng nhìn hắn.
- Đại nhân, ngươi như thế nào?
Đoạn Diệc trực tiếp hỏi.
- Ta như thế nào? Là các ngươi thế nào, các ngươi đều bị âm hồn xâm nhập không phân rõ địch ta.
Nhiếp Vân quát.
- Không phân rõ địch ta? Vừa rồi Tử Đồng Bất Hủy đang muốn đọc nội dung thứ ba, ngươi liền trực tiếp nổi điên thét to muốn giết chúng ta, lúc này lại đánh vào không trung giống như bị điên, đã xảy ra chuyện gì?
Phù Ám Triều nói.
- Ta nổi điên? Không phải các ngươi công kích ta?
Nhiếp Vân sững sờ, vội vàng nhìn về phía Đoạn Diệc.
- Không có ah, chúng ta đều đứng ở chỗ này, không có người nào công kích ngươi.
- Điểm ấy ta có thể làm chứng!
Đoạn Diệc nói rất chắc chắn.
- Không có người công kích ta? Chẳng lẽ ta bị ảo giác? Làm... Làm sao có thể?
Toàn thân Nhiếp Vân chấn động và thân lạnh cả người, da đầu run rẩy, đột nhiên sững sờ nhìn về phía Phù Ám Triều:
- Không đúng, ngươi nói... Tử Đồng Bất Hủy còn chưa nói nội dung thứ ba?
Tử Đồng Bất Hủy đọc nội dung trên Dự Ngôn Bi: Câu đầu tiên là bảy người bốn linh hồn. ba không có linh hồn, người đầu tiên sau khi đọc sẽ tử vong, người thứ hai linh nhục hợp nhất, không có linh hồn!
Hắn còn chưa đọc câu thứ ba chính mình vừa nghe họ Nhiếp là xảy ra vấn đề gì?
Chẳng lẽ... Là ảo giác?
Không có khả năng ah, linh hồn của hắn đạt tới cấp chúa tể, vận chuyển tuệ kiếm vạn tà bất xâm, hơn nữa trong cơ thể ẩn chứa tam giới lôi đình, tại sao bị ảo giác mê hoặc.