Tiếng tiêu không vì mọi người ngạc nhiên mà dừng lại, tiếng tiêu vang lên làm mặt nước sinh ra gợn sóng.
Mặt nước vốn bình tĩnh không có gợn sóng nào, dường như tiếng tiêu vang lên làm xuất hiện vòng xoáy không lớn.
Trong vòng xoáy có một con cá vàng không lớn lúc ẩn lúc hiện, tùy thời sẽ nhảy ra ngoài.
- Xuất hiện...
- Quả nhiên hữu hiệu!
Nhìn thấy cá vàng xuất hiện, ánh mắt đám người Cửu Giang Đại Đế sáng ngời.
Vừa rồi bọn họ dùng rất nhiều phương pháp, u Kim Linh Thủy Văn Ngư vẫn ẩn nấp thân thể, hiện tại tuy không có triệt để hiển lộ ra nhưng bọn họ cũng nhìn thấy nó.
Nhìn chằm vào đắm nước, Kim Linh Thủy Văn Ngư tùy thời xuât hiện, đôi mắt Nhiếp Vân sáng lến.
Xem ra Ngô Hoàng tôn giả nghe được truyền thuyết không giả, tiên âm đại đạo quả nhiên có thể làm thứ này hiện hình.
Kim Linh Thủy Văn Ngư đáng sợ nhất chính là dung nhập vào trong nước, cũng không ai có thể tìm kiếm, có thể hiện hình thì đơn giản hơn nhiều.
- Đi ra đây cho ta!
Nhẹ nhàng cười cười, Nhiếp Vân hô to trong lòng, đột nhiên tiêu âm biến hóa, đồng thời bàn tay hắn lăng không chụp vào thủy đàm.
Phần phật!
Vốn vòng xoáy xoay tròn nhưng bàn tay hắn đánh tới liền biến mất, lại biến thành trạng thái chân không, trong nháy mắt một con cá phủ đầy màu vàng xuất hiện trước mặt mọi người.
- Trạng thái chân không tụ thủy... Thủy thuộc tính đại đạo?
- Đây... Đây là cảnh giới nắm giữ thủy thuộc tính đại đạo đến mức tận cùng mới có hiệu quả như thế!
- Xảy... Xảy ra chuyện gì?
Mấy vị Đại Đế nhìn thấy Nhiếp Vân dùng thủ đoạn như thế đều ngây ngốc.
Trạng thái chân không tụ thủy, cũng gọi là trạng thái chân không của nước, phải khống chế thủy thuộc tính đại đạo đạt tới cảnh giới nhất định mới có thể làm được.
Tưởng nước đại đạo khác với tiên âm đại đạo, nó cũng chia làm nhiều cảnh giới, có thể du lịch trong nước, có thể phát huy thực lực mạnh hơn trong nước... Đây chỉ là da lông của đại đạo.
Chính thức lĩnh ngộ đến cao thâm có thể khống chế nước ở bất cứ nơi nào, thậm chí có thể rút sạch dưỡng khí trong người của đối phương và chém giết!
Trạng thái chân không tụ thủy phải nắm giữ tới mức cao thâm mới làm được, khi đó có thể rút sạch nước ở chung quanh, hình thành trạng thái chân không hoàn toàn.
Kim Linh Thủy Văn Ngư chỉ cần ở trong nơi có nước, cho dù ở trong không khí cũng có thể ẩn tàng thân thể làm người ta không tìm thấy nó đâu... Nếu ở trạng thái chân không sẽ không còn nơi che giấu thân thể.
Mỗi Đại Đế nơi đây đều biết chuyện này, chỉ tiếc bọn họ tu luyện cũng không phải thủy thuộc tính đại đạo, mặc dù thực lực mạnh m cũng không cách nào làm được điểm này... Thiếu niên trước mắt làm rất nhẹ nhàng.
Này...
Tất cả mọi người đều ngẩn người.
Y đạo, tiên âm đại đạo, tưởng thủy đại đạo... Thiếu niên này trong nháy mắt thi triển ra ba loại làm cho bọn họ đều trợn mắt há hốc mồm, còn có bao nhiêu loại đã tu luyện tới cực hạn? Bọn họ còn kém hơn hắn đấy.
- Duẫn Duyên huynh, mau bắt lấy Thủy Văn Ngư, ta sắp không khống chế nổi.
Thời điểm mọi người nơi đây kỳ quái, tiếng nói lo lắng vang lên.
Nghe nói như thế, lúc này đám người Nguyên Dương Đế Quân mới kịp phản ứng, đồng thời cười khổ, cũng bộc phát lực lượng.
Vừa rồi khiếp sợ nên quên thiếu niên trơớc mặt chỉ có thực lực Vương cảnh viên mãn mà thôi, trong thời gian ngắn có thể làm cho nước chung quanh Thủy Văn Ngư bốc hơi, nhưng thời gian dài Thủy Văn Ngư sử dụng thực lực áp chế, lần nữa thu hoạch hơi nước và biến mất.
Đám người Nguyên Dương Đế Quân cùng ra tay, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy không gian chung quanh bị phong tỏa, Kim Linh Thủy Văn Ngư muốn chạy trốn cũng bị giam cầm trong nháy mắt, không thể nhúc nhích được nữa.
Ầm ầm ầm!
Một hộp thủy tinh xuất hiện trên không trung, cũng bao phủ Thủy Vân Ngư vào trong.
- Ha ha, bắt lấy! Không nghĩ tới nhiều Đại Đế chúng ta thúc thủ vô sách nhưng Nhiếp Vân tiêu huynh đệ lại thành công.
Bắt lấy Thủy Văn Ngư, Nguyên Dương Đế Quân cao hứng không nói thành lời.
- Ta có vận khí tốt mà thôi.
Nhiếp Vân nói.
Nói như vậy cũng không phải hắn khiêm tốn, mà là thực sự cầu thị, tuy hắn nắm giữ tiên âm đại đạo và tưởng thủy đại đạo, nhưng nếu như cuối cùng mấy vị Đại Đế không ra tay cũng không có biện pháp bắt Thủy Văn Ngư.
- Có đôi khi vận khí cũng là thực lực!
Nguyên Dương Đế Quân khoát khoát tay.
Nhiếp Vân không biế nói tiếp như thế nào, đành phải nói sang chuyện khác:
- Duẫn Duyên huynh, tuy khóa Thủy Văn Ngư trong hộp thủy tinh cũng không nên phớt lờ, thứ này không có nước sẽ sống không bao lâu thì chết, nhưng hơi nước càng nhiều sẽ dung nhập vào trong đó, sẽ thoát ra khỏi hộp thủy tinh, không thể không phòng.
Năng lực chạy trốn của Kim Linh Thủy Văn Ngư rất mạnh, chỉ cần có hơi nước thì nó có thể dung nhập vào trong đó, làm cho không ai phát hiện ra, bây giờ nhìn như bị khóa trong hộp, một khi bên trong có hơi nước thì nó sẽ biến mất vô tung vô ảnh, cũng không tìm thấy nữa.
- Yên tâm đi, bắt nó không dễ dàng, khống chế nó lại đơn giản.
Nguyên Dương Đế Quân cười cười.
Nghe hắn nói như vậy, Nhiếp Vân không nói nhiều.
Đối phương là cường giả Đế cấp, với hắn mà nói là chuyện rất khó khăn, đối với đối phương mà nói cũng không phức tạp.
- Khó trách có thể cứu Dao Sương, giải quyết vấn đề ta không thể giải quyết, Nhiếp Vân tiểu huynh đệ quả nhiên lợi hại, nếu như tiểu huynh đệ không chê, ta muốn mời ngươi đi quý phủ của ta nghiên cứu thảo luận y thuật, không biết có thời gian hay không?
Bắt lấy Kim Linh Thủy Văn Ngư, cũng không còn chuyện khác, Ngô Hoàng tôn giả nhìn qua, trong mắt mang theo vui vẻ.
- Có thể nghiên cứu thảo luận y đạo với Ngô Hoàng tiền bối là vinh hạnh của ta.
Nhiếp Vân vội vàng ôm quyền.
Ngô Hoàng tôn giả là ai? Cường giả Đại Đế nổi danh thành Vân Châu, tuy không phải dùng y thuật tấn chức nhưng lý giải y thuật cực kỳ cao thâm, nghe nói Hạo Thiên lâu y đạo bảng xếp hạng nằm trong top mười.
Có thể nghiên cứu thảo luận y đạo với đối phương cũng có trợ giúp lớn với y đạo và tu vi của hắn.
Còn nữa, đối phương là cường giả Đại Đế, có thể làm tốt quan hệ với đối phương, với hắn mà nói cũng là một trợ giúp lớn.
- Ngô Hoàng trước đừng có gấp, ta gần đây vẫn nghiên cứu thủy thuộc tính đại đạo, thấy Nhiếp Vân tiểu huynh đệ lĩnh ngộ đến trạng thái chân không tụ thủy, không nhịn được muốn lãnh giáo một phen, ngươi đừng có tranh với ta, chúng ta nâng cốc ngôn hoan!
Cửu Giang Đại Đế nói.