Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực lực của hai người bọn họ quá thấp, nếu như cưỡng ép mang theo mà nói, sẽ chỉ trở thành liên lụy cho ba bọn hắn mà thôi. Còn không bằng để bọn họ đợi ở bên ngoài.

- Vâng!

Hai người Điêu Vịnh cũng biết bản lĩnh của mình thế nào, cho nên lập tức ngừng lại.

- Chúng ta đi thôi, đến bên trong thì nghe mệnh lệnh của ta, một khi gặp nguy hiểm thì lập tức xoay người bỏ chạy, ngàn vạn lần không thể dừng lại!

Biết sơn cốc trước mắt này không đơn giản, Nhiếp Vân nói với hai người một tiếng, sau đó lập tức bước chân đi vào phía trong.

Nhiếp Đồng và Phí Đồng liếc mắt nhìn nhau, đồng thời gật đầu, ba người nhanh chóng vọt vào bên trong sơn cốc. Trong chốc lát đã biến mất ở trước mặt đám người Điêu Vịnh.

Trong cốc yên tĩnh dị thường, chỉ có thể nghe được tiếng gió thổi lá cây tạo thành tiếng vang xào xạc.

Gió ở trong cốc thổi lá xanh lất phất, có chút có ấm áp. Thế nhưng chẳng biết tại sao, gió thổi vào trên người lại khiến cho mọi người cảm thấy cả người lạnh lẽo.

Lông mày của Nhiếp Vân nhíu lại, Thiên nhãn không ngừng vận chuyển, trong lúc đi về phía trước, hai mắt không ngừng quan sát tình huống chung quanh một lần.

Thiên nhãn của hắn ở trong Hoàn Vũ Thần giới cũng đã bị áp chế, mặc dù cũng có năng lực nhìn thấu các loại. Thế nhưng lại không cường đại bì kịp lúc còn ở trong Hỗn Độn đại dương, chỉ có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ trong phạm vi trăm thước, nếu xa hơn nữa thì sẽ không được.

- Có dấu chân, chẳng lẽ đầu Cầu Long Thú kia còn không có rời đi hay sao?

Đi về phía trước một hồi, trên mặt đất quả nhiên đã nhìn thấy được có một ít dấu chân to lớn, lông mày Phí Đồng nhíu chặt lại, có chút giật mình.

Mặc dù đã suy đoán ra trước đó, thế nhưng trong lòng mọi người vẫn cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.

Cũng đã mười năm trôi qua, dựa theo lẽ thường mà nói, có lẽ Cầu Long Thú đã sớm rời đi rồi. Thế nhưng sao lại vẫn còn ở lại nơi này? Chẳng lẽ đúng như đối phương dự đoán, chỗ này có thứ gì đó khiến cho nó không có cách nào rời đi được?

Trong lòng kỳ quái, bước chân của ba người cũng không ngừng lại mà đi theo phương hướng của dấu chân chậm rãi đi về phía trước. Chỉ chốc lát, đúng như đám người Điêu Vịnh nói vậy, bọn hắn đã nhìn thấy một mảnh thiên tài địa bảo tạo thành một dược viên.

- Linh Lung Thảo, Vô Tu Hoa, Thiên Mạc Dương Căn... Sao nơi này lại có nhiều dược liệu như vậy chứ?

Đối với những dược liệu này, ngay cả một góc Nhiếp Vân và Nhiếp Đồng cũng không nhận ra được. Bọn hắn chỉ có thể cảm thấy linh khí mênh mông ẩn chứa trong đó, Phí Đồng thì khác, hắn chỉ cần nhìn vào một lần là đã có thể nói ra tên được.



- Những dược liệu này rất là trân quý hay sao?

Nhiếp Đồng hỏi.

- Coi như rất trân quý, nếu như dùng để luyện chế thành đan dược, đối với cường giả Phong vương cũng có hiệu quả rất tốt! Chỉ bất quá...

Phí Đồng khẽ lắc đầu một cái rồi cười nói.

- Sao vậy?

Nhìn thấy vẻ mặt này của hắn, Nhiếp Vân có chút kỳ quái.

- Muốn luyện chế thành đan dược, cần người của Huyền Cực điện phương bắc xuất thủ. Bọn họ đối với Phổ Thiên hoàng triều chúng ta luôn luôn không hợp, cho dù có muốn bọn họ luyện chế thì cũng cần phải tốn một cái giá rất lớn. .

Phí Đồng cười khổ một tiếng.

- Huyền Cực Điện?

Nhiếp Vân có chút sửng sốt nói.

- Đúng vậy, Huyền Cực Điện và Phổ Thiên hoàng triều chúng ta cùng là một trong chín đại thế lực. Mặc dù thực lực bản thân không hơn Phổ Thiên hoàng triều chúng ta, thế nhưng lại có mạng lưới giao thiệp cực lớn. Có vô số người đều hy vọng người của bọn họ có thể xuất thủ luyện chế đan dược cho bản thân mình!

Phí Đồng nói.

- Có lẽ cũng có không ít người biết luyện chế đan dược, vì sao không phải là phải bọn họ luyện chế?

Nhiếp Vân có chút kỳ quái hỏi.

Theo hắn biết, luyện đan là một loại năng lực, chỉ cần học, rất nhiều người cũng sẽ có thể luyện chế được, vì sao lại phải là cái gọi là Huyền Cực Điện này động thủ cơ chứ?

- Quả thực không ít người đều có thể luyện đan được. Thế nhưng không có Huyền Cực Chi khí khắc đan văn như của Huyền Cực Điện. Như vậy đan dược cũng không có khác gì phế vật.

- Đan văn?



Nhiếp Vân nháy mắt.

Khi còn ở trong Hỗn Độn đại dương hắn cũng coi như là một vị luyện đan đại sư, luyện đan vô số, cũng chưa từng nghe nói qua Huyền Cực chi khí, đan văn gì đó.

- Đúng vậy, đây là một loại năng lực đặc thù. Là ban đầu do Huyền Cực Đại đế của Huyền Cực Điện sáng lập ra, chỉ cần có Huyền Cực chi khí khắc đan văn, tỷ lệ thành công của đan dược chẳng những sẽ tăng lên tới sáu thành. Ngay cả dược liệu cũng sẽ gia tăng lên gấp mấy lần! Nếu như là cường giả cấp bậc hoàng tử của Huyền Cực Điện khắc đan văn. Như vậy dược liệu tuyệt đối sẽ một lần tăng lên gấp mười lần!

Phí Đồng nói:

- Chính vì vậy, Huyền Cực Điện ở trong toàn bộ Hoàn Vũ Thần giới cũng có địa vị rất cao, vô số nữ tử đều muốn gả cho người của Huyền Cực Điện. Hy vọng có thể một bước bay lên trời...

- Ách? Còn có loại cách nói này soa?

Nhiếp Vân sửng sốt, xem ra sau này hắn phải học cái gọi là Huyền Cơ chi lực, có thể khiến cho dược lực tăng lên gấp mười lần. Cho dù là hắn cũng cảm thấy chuyện này có chút không thể tưởng tượng nổi.

- Luyện không luyện đan cũng không quản nữa. Nếu như những dược liệu này có tác dụng, như vậylấy đi rồi tính sau.

Nghe thấy đối thoại của hai người, Nhiếp Đồng xem thường, hắn cười cười nhìn về phía đám dược liệu trước mắt rồi nói.

Nếu như những dược liệu này đã có tác dụng, như vậy còn phí lời làm cái rắm a. Trước tiên đi hái rồi lại nói sau, về phần sau này luyện đan hay không, đó là chuyện về sau.


- Đúng vậy.


Nhiếp Vân khẽ gật đầu một cái, bước lên phía trước một bước. Bàn tay chộp ra một trảo, đã lập tức bắt được mấy gốc dược liệu trước mắt vào trong lòng bàn tay. Cổ tay lại lộn một cái, thu cả đám vào trong Nạp Vật thế giới.


Trình độ vững chắc của Nạp Vật thế giới nương theo thực lực tấn cấp đã vượt qua Chí Tôn vực bình thường. Muốn thu những dược liệu này cũng không thành vấn đề chút nào.


Đối với dược liệu, Nhiếp Vân là người có quyền lên tiếng cao nhất. Nhiếp Đồng cũng không có động thủ nữa, Phí Đồng nhìn thấy thủ pháp của vị Hoàng tử này thành thạo, lưu loát như vậy. So với hắn không biết còn mạnh hơn gấp bao nhiêu lần, cho nên hắn cũng sẽ không nhúng tay vào nữa.


Dược viên cũng không lớn, tổng cộng cũng chỉ mấy chục gốc dược liệu mà thôi. Không tới thời gian uống cạn một chung trà đã bị Nhiếp Vân hái sạch sẽ.


- Tiếp tục đi thôi!


Hái xong dược liệu, Nhiếp Vân lại nói một tiếng, một lần nữa đi về phía trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK