Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Nhiếp Vân là hắc mã trong mắt bọn họ, tuy bọn không đạt được bài danh nhưng nếu có thể nhìn đám tứ quân tử chịu tội thì cao hứng không thôi.

- Luận võ trận thứ hai, trắc hồn!

- Vẫn là xã tắc chi thương, dùng linh hồn chi lực nâng nó lên, độ cao càng cao, thành tích càng cao.

Quan chủ khảo cắt lời mọi người, nhìn quanh một vòng và lên tiếng.

- Dùng linh hồn lực nâng xã tắc chi thương? Việc này...

- Ta dùng tiên lực nâng không nổi, linh hồn làm sao có thể nâng lên?

- Không nghĩ khó như vậy, xong. . .

Nghe được nội dung khảo hạch thứ hai, một nhóm lớn người có cảm giác sụp đổ.

Thân thể tiên lực nâng thương lên đã khó như thế, đừng nói linh hồn!

Không để ý tới tiếng oán than dậy đất của bọn họ, tỷ thí tiếp tục như trước, có kinh nghiệm lần đầu, lần thứ hai tiến hành nhanh hơn, bởi vì Mộc Huyền bị thương, đám người Diêm Siêu biết rõ thực lực của Vân Đồng không đơn giản, cũng không kẻ nào chủ động khiêu khích.

Bọn họ không động thủ, Nhiếp Vân cũng lười phản kích, hắn từng bước đi tới xã tắc chi thương sau đó dùng linh hồn nâng lên, cũng thuận lợi vượt qua kiểm tra.

Sau lần khảo hạch này, một trăm năm mươi người chỉ còn lại năm mươi người.

Mấy ngàn người khảo hạch, cửa ải cuối cùng còn chưa bắt đầu cũng chỉ còn năm mươi người, ngay cả Nhiếp Vân cũng phải khiếp sợ tính nghiêm khắc của Kiền Huyết kỳ thi cuối năm.

Nếu không phải hắn lĩnh ngộ vòng tròn đại đạo, có lĩnh ngộ ba ngàn đại đạo vượt xa người thường, chỉ sợ cũng không có khả năng đi tới bước này.

- Hiện tại tiến hành khảo hạch cuối cùng, võ đấu!

- Lần võ đấu này khác với lúc trước, thông qua luận võ đạt được thứ tự, lần này năm mươi người các ngươi cùng lên võ đài, có thể liên hợp, cũng có thể một mình hành động, thời gian là một ngày, trong ngày có thể ẩn nấp, cũng có thể chiến đấu với kẻ khác, bệ hạ sẽ đích thân quan sát tuyển chọn top ba ưu tú nhất.

- Đương nhiên, nếu như ngươi muốn ẩn nấp đạt được top ba là chuyện không có khả năng.

Quan chủ khảo lên tiếng.

- Lần khảo hạch này cũng không chỉ khảo hạch thực lực, còn có đoàn thể, ý chí chiến đấu và cảm ứng nguy hiểm!



- Hảo hảo biểu hiện, có lẽ thực lực của ngươi không phải mạnh nhất nhưng chỉ cần biểu hiện tốt cũng có thể đạt được bệ hạ ưu ái, từ đó đạt được đệ nhất.

- Cùng luận võ?

- Kiền Huyết tứ công tử liên hợp, chúng ta ai là đối thủ?

- Tại sao năm nay có quy củ như thế?

- Ngươi cũng không biết ah, nghe nói tam giới chiến trường sắp mở ra, lần Kiền Huyết kỳ thi cuối năm hiện tại, người đạt top ba có sẽ tiến vào chiến trường, vào trong chiến trường, tất cả chiến đấu đều không có quy củ, không có khả năng cho ngươi cơ hội một đấu một, cho nên... Bệ hạ làm như vậy có khả năng cũng vì cân nhắc tam giới chiến trường.

- Thì ra là thế, kỳ thật như vậy cũng tốt, chúng ta có được cơ hội càng lớn...

Nghe được quan chủ khảo lập nhiều quy củ, mọi người vốn sững sờ, lúc này đều hiểu ra.

Có thể tiến vào top năm mươi Kiền Huyết kỳ thi cuối năm đa số đều có bối cảnh, tam giới chiến trường là bí mật với người bình thường, đối với những người này mà nói không có gì bí mật.

- Tam giới chiến trường... Thì ra là thế!

Nhiếp Vân vừa mới bắt đầu cũng có chút không rõ, nghe được mọi người nói chuyện liền hiểu ra.

- Được rồi, võ đấu bắt đầu, thỉnh mọi người tiến vào đài tỷ thí!

Trong khi trầm tư, quan chủ khảo hét lớn một tiếng sau đó trước mặt mọi người xuất hiện bình đài, chung quanh sương mù đằng đằng, trận pháp ẩn tàng tất cả, cũng không nhìn thấy cái gì.

Nhiếp Vân theo sát sau lưng mọi người tiến lên bình đài, vừa tiến vào trong đó đã nhìn thấy nơi đây trống trải, bên ngoài nhìn bình đài không lớn, bên trong lại có trận pháp không gian, cũng không nhìn thấy cuối cùng, năm mươi người tiến vào không có chen chúc.

Sưu sưu sưu!

Mọi người vừa tiến vào trong đó, người có thực lực hơi yếu liền tìm nơi ẩn nấp sợ bị phát hiện, từ đó bị loại bỏ đầu tiên.

- Vân Đồng đại nhân, trước ngươi đả thương Mộc Huyền, tứ quân tử chắc chắn sẽ không buông tha ngươi.

Nhiếp Vân vừa đi hai bước, Triệu Tuyên nói chuyện với hắn lúc trước tiến lên, hắn cẩn thận nhắc nhở.

Tuy Triệu Tuyên nhìn chất phác nhưng trên thực tế thực lực chân thật không kém, nếu không cũng không có khả năng quá quan đi tới vòng này.

- Đa tạ nhắc nhở, có muốn tổ đội với ta không?

Nhiếp Vân nói.



Loại tình huống hiện tại muốn đạt được top ba và gặp mặt hoàng đế bệ hạ, thời gian kiên trì phải đủ dài, hơn nữa không thể bị kẻ khác loại bỏ, chỉ có một con đường có thể đi, tìm người đáng tín nhiệm tổ đội.

Kỳ thật Nhiếp Vân căn bản không cần tổ đội, sở dĩ nói một tiếng là cảm thấy Triệu Tuyên làm người không tệ, muốn đề điểm hắn một chút mà thôi.

- Đa tạ Đại nhân, không cần. . .

Do dự thoáng một chút, Triệu tuyên cuối cùng vẫn lắc đầu.

Tuy hắn rất muốn tổ đội với người trước mắt nhưng đối phương đắc tội Kiền Huyết Tứ công tử, khẳng định sẽ bị đối phương công kích, tổ đội với hắn chắc chắn sẽ bị trả thù, cường giả như thế tranh đấu, tốt nhất đừng lẫn vào.

- Vậy thì tốt, ngươi đi nhanh đi!

Thấy đối phương bo bo giữ mình, Nhiếp Vân cũng không nhiều lời, tùy ý khoát khoát tay.

- Thực xin lỗi. . .

Nhìn thấy như thế, Triệu Tuyên biết rõ đã bỏ qua cơ hội kết giao duy nhất, cắn răng một cái và quay người bỏ chạy.

Muốn giao hảo với Vân Đồng thì phải đánh bạc, hắn xem ra một khi Kiền Huyết tứ quân tử gặp nhau liên thủ, người trước mắt không phải đối thủ, một khi thua sẽ bị đào thải, cho nên do dự sau đó hắn cự tuyệt.

Không qua bao lâu hắn sẽ biết quyết định của mình nát cỡ nào, hối hận thiếu chút nữa thổ huyết.

Thấy Triệu Tuyên không nắm lấy cơ hội, Nhiếp Vân mặc kệ, hắn không quan tâm và tiến lên phía trước.


Trận pháp không gian thập phần rộng rãi, cho dù tứ quân tử liên thủ, cũng chưa chắc gặp được trong thời gian ngắn, Nhiếp Vân không đi nghĩ nhiều, hắn như đi dạo hậu hoa viên.


Người khác ở chỗ này sợ bị đào thải, lựa chọn ẩn nấp và bỏ trốn, liên minh thì liên minh, hắn một người còn tiêu sái đi loạn như vậy, đây là việc người khác cảm thấy không tưởng tượng nổi.


Hừ!


Đi lên phía trước, đột nhiên Nhiếp Vân hừ lạnh, dùng chỉ làm kiếm và điểm về phía trước.


Một đạo hàn mang từ trong đống đá phía trước bắn thẳng về phía hắn.


Vèo!


Hào quang còn chưa tới trước đống đá, một đạo thân ảnh xông ra ngoài, bộ dạng chật vật không chịu nổi, nhìn thấy là hắn liền biến sắc bỏ chạy ra xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK