- Sâm Tùng đại nhân, người ngươi tìm tới. . . Không phải cũng rất là kỳ quái hay sao? Thực lực không được cũng thôi đi. Thế nhưng ngay cả một chút kiên nhẫn cũng không có a!
Dù sao cũng đã đắc tội đối phương, bây giờ có cầu hòa cũng không có bất kỳ tác dụng nào. Vì vậy lá gan của Quý Linh cũng đã lớn hẳn lên.
Không nghĩ tới Quý Linh luôn sợ hãi, tránh né mình lại dám nói ra lời như vậy. Hai mắt Sâm Tùng càng ngày càng lạnh. Mặc dù không có hành động quá khích gì, thế nhưng hai mắt đã thể hiện thái độ của hắn lúc này. Đối phương sẽ chết chắc!
- Giết chết tiểu tử này cho ta!
Quay đầu nhìn về phía thanh niên đứng ra đầu tiên, Sâm Tùng phất tay một cái rồi nói.
- Vâng !
Người thanh niên này cười hắc hắc, hai mắt nhìn về phía Nhiếp Vân giống như đang nhìn một người chết vậy.
Hắn có thực lực Tru Thiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, đối phương bất quá chỉ là một Xích Thiên Kính đỉnh phong . Chênh lệch như vậy, hắn cho rằng mình có thể tiện tay đánh chết được đối phương.
- Cung thỉnh tỷ thí đài!
Nói với thanh niên kia một tiếng xong, Sâm Tùng ôm quyền lớn tiếng quát với không trung.
Ầm Ầm.
Thanh âm vừa dứt, bầu trời rung động kịch liệt một trận. Một đạo quang mang màu cam từ địa phương cách đó không xa bắn ra. Mặt đất tràn ngập bụi đất, một cái tỷ thí đài to lớn xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Những thiên tài bị bắt tới có thể tỷ đấu với nhau, bất quá cần phải đi vào tỷ thí đài mới được. Đây là quy củ mà Bích Hải Huyền Thiên quyết định, Sâm Tùng thân là thuộc hạ của Đại thống lĩnh, đương nhine cũng không dám vi phạm.
Trên tỷ thí đài được quang mang bao phủ, uy áp cường đại của không gian Bích Hải Huyền Thiên không gian ngăn cản ở bên ngoài. Giống như sau khu khảo hạch vậy.
- Hắc hắc, tiểu tử, nói thì nói rất hay. Thế nhưng không phải xuất hiện tỷ thí đài rồi mà ngươi không dám lên đó chứ?
Thấy tỷ thí đài, hai mắt thanh niên này hiện lên vẻ âm ngoan, thân thể khẽ búng một cái, lập tức phóng về phía trước.
Vừa tiến vào tỷ thí đài, quang mang chung quanh thân thể hắn lập tức biến mất. Chèn ép của không gian bên trong cũng không lớn. Lực lượng này đối với cường giả vmà nói, có thể khiến cho hắn ung dung thích ứng.
Đối với lời khiêu khích của hắn, Nhiếp Vân cũng không nói nhiều mà sải bước đi theo. Vừa mới đụng vào quang mang bên ngoài tỷ thí đài thì đã đi vào bên trong. Quang mang trước đó Huyễn Cách thống lĩnh lưu lại trên người hắn cũng biến mất.
Vừa tiến vào tỷ thí đài, nhất thời hắn đã cảm thấy, lực chèn ép của không gian nơi này so với Cửu Thiên thế giới lớn hơn. Thế nhưng cũng chỉ hơi lớn hơn mà thôi. Cường giả Xích Thiên Kính đỉnh phong hoàn toàn có thể phát huy ra thực lực mạnh nhất của mình.
- Một Xích Thiên Kính đỉnh phong nho nhỏ, ta thực sự không biết ngươi lấy đâu ra dũng khí mà dám khiêu khích Sâm Tùng đại nhân! Có lẽ ở trong thế giới của ngươi, ngươi cũng được coi như là một đại nhân vật. Thế nhưng một khi tới đây, ta sẽ lập tức khiến cho ngươi biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!
Thanh niên này thấy Nhiếp Vân có can đảm đi theo hắn, hắn hơi có chút ngoài ý muốn, lại lập tức cười hắc hắc. Bàn tay nhoáng một cái đã biến thành màu vàng.
Đây chính là tuyệt chiêu của hắn, Hoàng Kim thủ!
Lợi dụng lực lượng đặc thù, trong nháy mắt khiến cho bàn tay biến thành màu vàng. Trình độ cứng cáp có thể so với thần binh Hỗn Độn thượng phẩm!
Hô!
Bàn tay màu vàng đánh về phía Nhiếp Vân, chèn ép cho không khí phát ra tiếng ông ông vang dội. Còn chưa tới đến trước mặt thì cương phong đã đập vào mặt.
Thực lực Tru Thiên cảnh sơ kỳ đỉnh phong, lại phối hợp với tuyệt chiêu lợi hại như vậy, đổi lại là những Xích Thiên Kính khác, trừ việc né tránh ra cũng không có lựa chọn nào khác.
- Thật là mạnh mẽ.
- Thật lợi hại, có lẽ tên tiểu tử này sẽ xong đời rồi a.
- Ai bảo hắn ngông cuồng như vậy chứ? Dù có bị người ta đánh chết thì cũng là tự làm tự chịu.
- Ở nơi này phải khiêm tốn một ít, khắp nơi đều là cường giả, căn bản không phải là tiểu thế giới trước đó của bọn hắn a.
. . .
Thấy thanh niên trên tỷ thí đài vừa mới ra tay đã lớn tiếng doạ người, những đội trưởng pía dưới đều không nhịn được gật đầu một cái.
Bọn họ đều là người dẫn đầu thiên tài trong các tiểu thế giới. Cho dù thực lực có không đủ, thế nhưng đối với nắm chắc tình tiết chiến đấu vẫn phải có. Thanh niên kia vừa mới hoa cách ra tay thì bọn họ đã biết, thực lực của người này không tầm thường. Căn bản không phải là người mà tiểu tử Xích Thiên Kính này có thể chống lại.
Đối mặt với công kích của đối phương, khóe miệng của Nhiếp Vân vẫn cười nhạt. Lòng bàn chân không nhúc nhích, tựa như đã cắm rễ ở trên mặt đất, bàn tay nhẹ nhàng rạch một cái, tạo thành nửa vòng tròn, mạnh mẽ va chạm với Hoàng Kim thủ của đối phương.
Keng keng keng keng!
Ngón tay của Nhiếp Vân liên tục điểm bảy tám chục cái vào trên bàn tay của đối phương. Mặc dù lực lượng của mỗi một điểm đều không lớn, thế nhưng số lượng lại nhiều. Hơn nữa tốc độ còn cực nhanh, đồng thời đánh vào một điểm, khiến cho thanh niên này chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay đau nhói, Hoàng Kim thủ vô địch ngừng lại. Xung lực trong người bị cuốn đi sạch sẽ. Thân thể không tự chủ được mà phải lui về phía sau mấy bước.
- Cái gì?
- Cái này. . . Đây là chiêu số gì a?
. . .
Tất cả mọi người phía dưới đều sửng sốt một chút, trong lòng tràn ngập khiếp sợ.
Lần đối công này bọn họ đã có thể nhìn ra được một chút. Lực lượng mà Nhiếp Vân thi triển không có một chiêu nào vượt qua Xích Thiên Kính đỉnh phong. Thế nhưng chiêu số lại thần kỳ vô cùng, lực lượng hơn mười chiêu liên miên không ngừng, đều đồng thời đánh vào một điểm. Có thể phá giải công kích toàn lực của Tru Thiên cảnh sơ kỳ.
Quả thực không thể tưởng tượng nổi!
- Không riêng gì là chiêu số mới lạ, quan trọng hơn là nắm chắc thời cơ trong chiến đấu. Sợ rằng Quý Linh nói không sai, người này tuyệt đối là một siêu cấp thiên tài!
- Không sai, tuy rằng động tác của thanh niên kia sau khi thi triển Hoàng Kim thủ không nhanh. Thế nhưng dưới sự công kích của đối phương, bất luậ nlà chiêu số, phương vị, lực lượng đều có biến hóa. Liên tục bảy tám chục công kích, mỗi một công kích đều có thể đánh vào chỗ lực lượng bạc nhược nhất, phá hỏng chiêu số hung mãnh như vậy. Nếu như không phải là vận khí, sợ rằng ánh mắt của người này còn lợi hại hơn ta a!