Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngươi nói thế nào thì Văn gia nghe theo, cũng không tranh chấp với Hạo gia.

Văn Đào gia chủ cất cao giọng nói.

Tận mắt nhìn thấy thiếu niên khởi tử hồi sinh đầy thần kỳ, hắn biết rõ y thuật của người trước mặt đã đạt tới trình độ thường nhân khó có thể tưởng tượng nổi, ngữ khí cung kính hơn nhiều.

- Như vậy cũng tốt, giải quyết xong các ngươi nên giải quyết với bên kia.

Nhiếp Vân mỉm cười nhìn sang Hạo Long gia chủ.

- Cầu đại sư cứu tiểu nhi...

Hạo Long gia chủ liền bước lên phía trước.

- Cầu đại sư cứu cứu huynh trưởng!

Hạo Nhiên quỳ rạp xuống đất.

Sau khi Văn tiểu thư chết biến thành thi thể, bọn họ đều xem qua, tận mắt nhìn thấy nàng được cứu sống, bọn họ sùng bái thiếu niên mù quáng, nếu hắn nói có thể cứu Hạo Kiền thiếu gia, vậy thì nhất định có thể!

- Ngươi phái người mang thi thể tới đây.

Nhiếp Vân bàn giao với Hạo Long tộc trưởng.

Thi thể Hạo Kiền thiếu gia vẫn nằm trong Hạo gia chưa mang tới, không mang theo tới nơi này, cho dù hắn có y thuật thông thiên cũng không cách nào trị liệu.

- Ta đi thôi!

Vừa dứt lời, một chường giả Hoàng cảnh đỉnh phong sau lưng Hạo Long tộc trưởng đi tới, sau khi đạt được đồng ý cũng không do dự thả người bay đi.

Hắn biết rõ cứu người càng sớm càng tốt, không dám lãnh đạm.

Thấy người này rời đi, Nhiếp Vân tươi cười nhìn về phía Văn tiểu thư:

- Ngươi cũng nên nói xảy ra chuyện gì chứ? Nếu như không nói, cho dù ta muốn cứu người cũng không dễ dàng như vậy.

- Ta...

Sắc mặt Văn tiểu thư tái nhợt không biết nên nói như thế nào.

- Nói đi, đã xảy ra chuyện gì? Tại sao bụng của ngươi đầy nước đen?



Nhìn thấy bộ dạng con gái, Văn Đào tộc trưởng không nhịn được quát.

- Ta...

Văn tiểu thư do dự một lúc, cuối cùng nhất vẫn gật đầu:

- Ta nói!

- Chậm đã, Văn gia chủ, ta thấy nên đi tới phủ đệ trước đi.

Thời điểm Văn tiểu thư sắp mở miệng thì Hạo Long tộc trưởng mở miệng nói.

- Tốt!

Văn Đào gia chủ lúc này cũng ý thức được điểm ấy, hắn gật đầu cảm kích Hạo Long tộc trưởng.

Con gái xoắn xuýt như vậy, khẳng định không muốn nói rõ chuyện xảy ra, gây ra động tĩnh lớn trên đường phố như thế hấp dẫn không ít người, một khi tin tức tiết lộ ra ngoài, miệng truyền miệng, cho dù con gái sống lại làm sao có mặt mũi gặp người?

Cho nên những chuyện này nên về nhà đóng cửa nói với nhau.

Làm ra quyết định, Văn gia, Hạo gia hai đại gia tộc cũng không có giương cung bạt kiếm, lúc này nhanh chóng đi tới Văn phủ, đám người Nhiếp Vân được sùng bái như khách quý, chuyên môn phân phối xe ngựa.

Nhiếp Vân đến Lang Yên Cổ thành vốn định nghỉ ngơi, gặp được chuyện này cũng không khoanh tay đứng nhìn, đành phải bất đắc dĩ cười khổ.

Văn gia không hổ là đại gia tộc lớn nhất Lang Yên Cổ thành, phủ đệ bao la hùng vĩ, đi vào phòng tiếp khách, Văn Đào tộc trưởng tiện tay bố trí cấm chế cách âm và nói với con gái.

- Nói đi!

- Ân!

Văn tiểu thư gật gật đầu, cắn môi sau đó lên tiếng.

- Là như thế này...

Nương theo Văn tiểu thư nói, người trong phòng im lặng, lúc này mở to mứt, nội tâm kinh hoàng.

Chuyện của Văn tiểu thư cũng không phức tạp nhưng có thể dùng quỷ dị hình dung.

Ba tháng trước Văn tiểu thư gả cho Hạo gia Hạo Kiền, nàng là tài nữ biết tri thức hiểu lễ nghĩa nổi danh, người kia là công tử tao nhã, trong mắt mọi người là một cặp trời sinh.

Chuyện này biến hóa hoàn toàn vào đêm tân hôn.

Đêm tân hôn, Hạo Kiền uống không ít rượu, lắc lư đi vào động phòng, tuy hai người kết hôn nhưng lại lần đầu tiên gặp mặt, sau khi tháo khăn cô dâu xuống, bốn mắt nhìn nhau, đều cảm giác đối phương rất thích hợp với chính mình, không có tìm sai.



Sau khi hai người nói chuyện với nhau, ý định tiếp tục tiến hành tiếp thì trong phòng có tiếng chuông vang lên.

Văn tiểu thư còn đang kỳ quái, tại sao lại có tiếng chuông, lúc này nhìn thấy Hạo Kiền biến hóa.

Sắc mặt của hắn biến thành màu đen, râu tóc bạo tăng, chỉ trong nháy mắt công tử Hạo gia biến thành dã nhân rừng rú dữ tợn.

Cường giả Hoàng cảnh có thể tùy ý cải biến dung mạo, Văn tiểu thư còn tưởng rằng hắn cố ý ngụy trang muốn dọa nàng, lúc muốn mở miệng nói chuyện mới phát hiện miệng như bị cái gì đó phong bế, không thể nói chuyện được.

Hơn nữa không chỉ miệng bị phong bế, thân thể cũng cứng ngắc, tinh thần không thể khống chế thân thể.

Thời điểm Văn tiểu thư không xảy ra chuyện gì, Hạo Kiền công tử biến thành dã nhân nhào tới cưỡng ép phát sinh quan hệ.

Sau khi mọi chuyện qua đi, Hạo Kiền công tử khôi phục bộ dạng ban đầu, hắn nhìn Văn tiểu thư và không ngừng xám hối.

Theo hắn nói sau khi nghe được tiếng chuông thì hắn cũng không biết mình thế nào, dường như tinh thần không thể khống chế chính mình mới làm ra loại chuyện này.

Văn tiểu thư nghĩ đến đã gả cho đối phương, làm chuyện như vậy với đối phương là kinh thiên địa nghĩa, tuy cảm thấy lần thứ nhất hoàn thành như vậy cũng không quá nguyện ý nhưng sự thật đã phát sinh, nhiều lời vô ích, cũng tha thứ đối phương.

Vốn tưởng rằng chuyện này kết thúc như vậy, ai ngờ... Buổi tối hôm sau, thời điểm hai người chuẩn bị ngủ thì tiếng chuông lại vang lên.

Tiếng chuông vang lên, Hạo Kiền công tử biến thành dã nhân lần nữa và ra tay thô lỗ, không có chút thương hương tiếc ngọc.

sau khi chuyện qua đi, Văn tiểu thư cảm thấy không tiếp tục tha thứ.

Một lần có thể nói không bị khống chế, nàng nhận mệnh, nếu liên tục như thế thì không xong.

Văn tiểu thư đưa ra ý muốn về nhà mẹ đẻ, cảm thấy tiếp tục nữa sớm muộn gì cũng bị đối phương giết.


Nghe được nàng phải đi, Hạo Kiền công tử quỳ xuống thỉnh cầu, ý tứ rất đơn giản, hắn thân là người thừa kế Hạo gia, loại chuyện này truyền đi không thể thành người thừa kế không nói, còn sẽ ảnh hưởng danh dự của Hạo gia, sẽ làm Hạo gia mất mặt xấu hổ.


Nghe hắn khẩn cầu, Văn tiểu thư mềm lòng đồng ý không rời đi.


Tuy không rời đi nhưng không thể tiếp tục để chuyện như vậy phát sinh, hai người cảm thấy sở dĩ xuất hiện loại hiện tượng này khẳng định có quan hệ với tiếng chuông buổi tối, vì vậy cùng cùng dò xét thế nào.


Hai người làm ra không ít chuẩn bị, tinh thần tập trung cao độ, thậm còn che đậy thính giác lẳng lặng nằm ở trên giường, chờ đợi tiếng chuông vang lên.


Vừa mới bắt đầu không có cái gì, thời điểm hai người không chịu nổi bắt đầu mệt thiếp đi thì xuất hiện cảnh tượng quỷ dị không thể tin nổi.


Chẳng biết lúc nào có một lão đầu xuất hiện trong gian phòng hai người.


Lão nhân này có chòm râu màu trắng, tóc bạc, trên vai khiêng một quan tài không lớn, tiếng chuông nghe lúc trước là do hắn gõ quan tài vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK