Sau khi dùng một chiêu đánh trọng thương hai người, Tu La Vương tiến lên phía trước sau đó đánh thêm một quyền muốn giết hai người.
Một quyền này còn đáng sợ hơn chưởng vừa rồi, vết nứt không gian thế giới thứ ba càng lúc càng lớn, lập tức sụp đổ thành lỗ đen, tùy thời sẽ vỡ ra dung nhập vào hỗn độn.
Nhìn lực lượng ập tới trước mặt, Đạm Thai Lăng Nguyệt và Nhiếp Đồng đồng thời tràn ngập tuyệt vọng, biết rõ lần này căn bản không thể ngăn cản cho nên hai người hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Thật phải chết sao?
Tử vong cũng không có đáng sợ như nhiều người vẫn nghĩ, hiện tại bọn họ có cảm giác mình sắp được giải thoát.
Vào lúc hai người nhắm mắt chờ đợi cái chết đến với mình, vào lúc bọn họ chờ đợi lực lượng cường đại đánh trúng thân thể nhưng không xảy ra, lúc này mở mắt liền nhìn thấy gương mặt tươi cười đang nhìn bọn họ.
- Đa tạ ngăn cản thay ta! Chuyện còn lại nên giao cho ta giải quyết!
Lời nói của hắn vang vọng nội tâm hai người, thân thể hai người cứng đờ, nước mắt không tự chủ chảy xuống.
Thời khắc cuối cùng, Nhiếp Vân đã thành công vào thời khắc cuối cùng.
Niết bàn lần thứ chín thành công!
Tuy không biết thực lực của hắn rốt cuộc đạt tới mức nào nhưng có thể nhẹ nhõm ngăn cản nắm đấm của Tu La Vương, nói rõ hắn tuyệt đối không kém hơn Tu La Vương!
- Vậy thì dựa vào ngươi!
Sau khi hiểu ra chuyện gì, tâm tình khẩn trương của Nhiếp Đồng, Đạm Thai Lăng Nguyệt cũng ổn định lại, lúc này mới cảm thấy ý nghĩ choáng váng và tùy thời lâm vào hôn mê.
Vừa rồi chiến đấu cường độ cao làm bọn họ bị áp lực quá lớn, nếu như không phải dựa vào ý chí và tín niệm chèo chống, căn bản không thể sống đến bây giờ.
Vù vù!
Vào lúc đầu óc mê muội, hai đạo mộc sinh chi khí dọc theo cánh tay bao phủ toàn thân.
Cảm nhận khí tức ấm áp bao phủ bản thân, hai người khôi phục lần nữa.
- Đáng giận! Tại sao hắn có thể niết bàn thành công nhanh như vậy...
So với Đạm Thai Lăng Nguyệt và Nhiếp Đồng đang hưng phấn, Tu La Vương đối diện có phần không tin tưởng.
Bởi vì hắn từng dung hợp ý niệm với Nhiếp Đồng cho nên biết rõ Cửu Chuyển Niết Bàn Công đáng sợ, mỗi lần niết bàn đều cần tốn hao thời gian dài, tại sao lần này nhanh như thế, tổng cộng chỉ mấy chục giây đã hoàn thành?
- Nhất định là giả! Ta muốn xem ngươi có thực lực tới mức nào?
Trên mặt sinh ra ý chí hung ác, Tu La Vương rống to một tiếng, thân thể hóa thành ảo ảnh, hắn lúc này xuất hiện trước mặt Nhiếp Vân và tấn công cực mạnh.
Ầm ầm!
Tu La Vương toàn lực công kích còn lợi hại hơn lúc nãy rất nhiều, mang theo lực lượng và uy thế hủy diệt thiên đạo, còn chưa tới trước mặt Nhiếp Vân nhưng làm không gian thế giới thứ ba xuất hiện rạn nứt.
- Muốn nhìn lực lượng của ta sao? Ta sẽ để ngươi được như nguyện!
Đối mặt quyền phong uy lực như thế, Nhiếp Vân cũng không trốn tránh, hắn chậm rãi tiến lên phía trước, ngón tay bắn về phía trước một cái.
Một đạo chỉ phong nhìn như không có uy lực gì bay đi.
Ầm ầm ầm...
Chỉ phong nhìn như không được nhưng lại mang theo uy thế không thể ngăn cản, nắm đấm Tu La Vương vừa va chạm đã bị đánh tan rã.
PHỐC!
Lần này đến phiên Tu La Vương lui về phía sau, hắn phun máu tươi đỏ thẫm về phía trước.
Hắn bại trong một chiêu, căn bản không phải đối thủ!
- Cái gì? Không có khả năng! Điều đó không có khả năng, cho dù ngươi cũng là Tru Thiên Cảnh giống như ta cũng không có khả năng có được lực lượng như thế.
Tu La Vương không dám tin tưởng.
Vốn tưởng rằng đạt tới Tru Thiên Cảnh là có thể làm mưa làm gió tại địa phương nhỏ này không có vấn đề gì, lại không nghĩ tới thiếu niên trước mắt sau khi niết bàn còn cường đại hơn hắn, thậm chí đã cường đại tới mức hắn cũng cảm thấy khủng bố.
- Không có gì không có khả năng!
- Ngươi càn rỡ vô số kỷ nguyên giới, cuối cùng vẫn phải chết tại nơi này, đây là định số, không có người nào có thể cải biến sự thật như thế!
Không để ý tới hắn gào thét, Nhiếp Vân tiến lên phía trước lần nữa, năm ngón tay mở ra sau đó đánh tới.
Ầm ầm!
Chưởng ấn mang theo lực lượng cường đại, dùng tốc độ làm người ta khó có thể lý giải đánh tới, chỉ trong nháy mắt đã đánh thẳng vào Tu La Vương.
Bành!
Tu La Vương không hề phòng bị, ngực bị đánh trúng, một miệng vết thương đen kịt xuất hiện, máu tươi không ngừng chảy xuống.
- Lợi hại. . .
Nhìn thấy Tu La Vương vừa rồi đùa bỡn bọn họ trong lòng bàn tay mà không thể làm gì, hiện tại bị đánh thành như vậy, Đạm Thai Lăng Nguyệt và Nhiếp Đồng đồng thời ngạc nhiên ngẩn người.
- Có lẽ chuyện này sẽ kết thúc!
Có được thực lực tuyệt đối, Nhiếp Vân chẳng muốn tiếp tục chiến đấu với Tu La Vương, hắn muốn kết thúc nhanh chóng.
Năm ngón tay thon dài giống như năm thanh lợi kiếm.
- PHỐC!
Chỉ trong nháy mắt xuyên thấu qua người Tu La Vương, thân thể của hắn bị quấy thành bụi phấn.
- Không. . .
Tu La Vương cũng là bất tử chi thân, hắn giãy dụa sau đó khôi phục trở lại, tuy khí tức yếu hơn vừa rồi không ít, xem ra công kích vừa rồi, chỉ cần Nhiếp Vân lại dùng thêm vài lần sẽ giết hắn ngay lập tức.
- Hiện tại ta sẽ luyện hóa linh hồn và thân thể của ngươi, ngươi sẽ không có khả năng phục sinh.
Không để ý tới hắn kêu rên, Nhiếp Vân tiến về phía trước một bước, trên mặt không vui không buồn, ánh mắt lạnh nhạt giống như có nắm chắc to lớn.
Một lát sau, Tu La Vương khôi phục lần nữa, khí tức của hắn vô cùng suy yếu.
Trải qua bốn năm lần liên tục như vậy, khí tức của hắn uể oải, linh hồn tùy thời sẽ vẫn lạc.
- Không... Ngươi không cho ta sống, ta cũng không để ngươi sống khá giả, ngươi không phải muốn bảo hộ thiên địa lục đạo sao? Ta hiện tại sẽ hủy diệt toàn bộ bọn chúng.
Há miệng thở hổn hển, đột nhiên trong mắt Tu La Vương bắn ra hào quang hung ác và thét dài.
- Ngươi muốn làm gì?
Nghe được hắn nói thế, sắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống.
- Làm gì? Ta đã sớm bố trí thủ đoạn, ha ha!
- Ta sẽ làm cho Thiên Đạo của Linh giới, Yêu Nhân giới, Ma giới sụp đổ biến thành hỗn độn thế giới!
- Ha ha, cho dù ngươi giết ta thì thế nào, đồng dạng vẫn phải đối mặt với thế giới tàn phá, không thể làm gì.
Tu La Vương cất tiếng cười to, trong mắt mang theo tàn nhẫn càng ngày càng đậm, đột nhiên thân thể của hắn nổ tung, lực lượng cường đại xé rách thế giới thứ ba và lan tràn tới Ma giới.
Lực lượng này mang theo uy lực hủy Nhân Đạo, Thiên Đạo, nó mang theo uy thế không cách nào ngăn cản nổi.