- Vũ Thần quyền, thức thứ mười!
Đấm thẳng về phía trước, vận dụng tuyệt chiêu cao nhất của Vũ Thần quyền do hắn tự nghĩ ra ngưng tụ pháp lực, lực lượng thân thể không ngừng điệp gia vào nhau, bộc phát ttrong nháy mắt và hình thành khí tượng kinh người.
Rống!
Biết rõ uy lực của chiêu này cực mạnh, Hắc Hùng cũng không lui về phía sau, nó tiến lên phía trơớc một bước, cơ bắp toàn thân bành trướng giống như muốn gia tăng hình thể lên gấp đôi lúc trước.
Oanh!
Va chạm lực lượng với thân thể Hắc Hùng, khí tức bộc phát làm mặt đất chung quanh vỡ nát, nham thạch bị khí kình ảnh hướng nên tan vỡ biến thành bụi phấn.
PHỐC!
Nhiếp Vân lui về phía sau mấy chục thước, yết hầu ngòn ngọt, máu tươi chảy ra ngoài.
Hắn bị một kích đánh thành trọng thương, Hắc Hùng cũng không tốt đến nơi nào, da lông trên vai bong tróc ra, nguyên khí tổn hao nhiều.
- Ngươi lợi hại, ta không phải đối thủ của ngươi, đi qua đi...
Hắc Hùng nhìn da lông trên người của mình, nó nhe răng nhếch miệng rống một câu, nó còn chưa dứt lời, đột nhiên mọi người cảm thấy hoa mắt, một đạo kiếm quang như dãy lụa từ xa đánh tới.
Đạo kiếm khí này như vượt qua thiên cổ, nó mang theo ngạo khí đâm rách bầu trời, còn chưa tới trước mặt đã làm bụi đất chung quanh tránh lui không dám tới gần.
- Hảo kiếm pháp!
Mộc sinh chi khí lưu chuyển trong người, thương thế hoàn hảo, Nhiếp Vân thấy kiếm khí đánh thẳng về phía mình, hào khí đầy ngực, hắn thét lớn một tiếng và Kiếm Thần Chi Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay, kiếm quang giao thoa với kiếm khí đánh tới.
Bành bành bành bành!
Mấy đạo khí kình bắn ra, hai kiếm va chạm sinh ra lực lượng đồng thời biến mất, nó ẩn chứa khí kình khủng bố làm mọi người lui bước về phía sau.
Tuy đối kháng kiếm khí nhưng một đã súc thế thôi phát, khí thế như cầu vồng, một khác ứng chiến vội vàng, từ lẽ đó có thể phán định cao thấp.
- Yeu Vô Cương, ngươi cố ý!
- Đây là quan của ta thủ, còn chưa tới phiên ngươi xông vào.
Kiếm khí tiêu tán, cái mũi Hắc Hùng phun ra hai đạo khí lưu màu trắng, nó rống to một tiếng.
- Thấy trong quyền pháp của thiếu niên mang theo kiếm ý cho nên nhất thời ngứa nghề trực tiếp động thủ, không phải hắn đã thông qua cửa ải của ngươi sao? Như thế nào, còn muốn đổi ý?
Một lời nói không mang theo tình cảm vang lên, sau khi kiếm quang ngừng lại và một bóng người chậm rãi xuất hiện trước mặt mọi người.
Bóng người này có gương mặt khô héo, cơ bắp trên mặt co rút và vô cùng cứng ngắc, cũng không có biểu lộ gì, trên đầu có yêu khí hội tụ hình thành các loại yêu linh, dường như tùy thời sẽ tấn công người khác.
Lại là yêu nhân!
Hơn nữa còn là yêu nhân cường đại hơn Thiên Yêu Thánh Hoàng rất nhiều.
- Đổi ý? Nói bậy!
- Lời ta nói ra sao có thể không giữ lời, tiểu tử, ngươi thông qua quan của ta, đây là Linh Hoàng Túy Cốt Dịch ta ban thưởng cho ngươi, nó có tác dụng lớn với cốt tủy và xương cốt, cả đời ta chỉ tích lũy được một bình, bản thân ta không bỏ được mang ra sử dụng, đều cho ngươi!
Nghe được yêu nhân nói nó muốn đổi ý, Hắc Hùng tức giận gào to, hất tay ném một bình ngọc cho Nhiếp Vân và nói ra.
- Linh Hoàng Túy Cốt Dịch?
Nhiếp Vân cũng không biết nó là vật gì, nếu Hắc Hùng nói quý giá như thế khẳng định hiệu quả không kém, cũng không từ chối mà nhận lấy.
- Cho ta xem một chút!
Vừa nhận lấy, đột nhiên phía sau có âm thanh vui vẻ vang lên, chỉ thấy hai mắt Minh Hoành đỏ thẫm mang theo thần thái không dám tưởng tượng nổi.
Nhiếp Vân biết rõ Minh Hoành thân là sứ giả Linh giới cho nên kiến thức rộng rãi, lúc này gật gật đầu đưa tới.
Mở bình ngọc ra xem, Minh Hoành nhìn vào sau đó mừng rỡ như điên.
- Không ngờ thật sự là Linh Hoàng Túy Cốt Dịch, phát tài. . .
- Xảy ra chuyện gì?
Thấy bộ dáng của hắn, Nhiếp Vân vội vàng hỏi.
- Linh Hoàng Túy Cốt Dịch là bảo bối do cường giả Linh giới luyện chế, có thể cứng cỏi cốt tủy, rèn luyện xương cốt thành Tiên Thiên linh binh, mặc dù tại Linh giới cũng là thánh dược luyện cốt vô giá, không biết bao nhiêu người cầu một giọt mà không thể, không nghĩ tới vị tiền bối này cho ngươi một bình, giá trị thật sự quá lớn, một trăm kiện Tiên Thiên linh binh như Kiếm Thần Chi Kiếm có dùng một trăm kiện cũng không đổi được.
Hai mắt Minh Hoành đỏ thẫm và hưng phấn nói ra.
- Trân quý như thế?
Nhiếp Vân đã giật mình, vội vàng đi lên hai bước tới trước mặt Hắc Hùng và đưa bình ngọc qua.
- Tiền bối, này Linh Hoàng Túy Cốt Dịch thật sự quá trân quý, vô công bất thụ lộc, thật sự chịu không nỗi. . .
- Nói bậy! Lão tử cho ngươi chính là của ngươi, đừng có nói nhảm nhiều thế!
- Nhanh phục dụng đi, sau đó hảo hảo giáo huấn ranh con yêu nhân này, chỉ cần đánh thắng hắn, có tặng Túy Cốt Dịch cho ngươi cũng không lãng phí!
- Hừ, lão tử đã sớm có ý kiến với tên yêu nhân này rồi, nếu không phải đánh không lại con rùa kia thì ta không nhịn tới bây giờ.
Hắc Hùng không tiếp bình ngọc, hắn tức giận rống to.
- Ah...
Nghe được nó nói chuyện, Nhiếp Vân cười cũng không phải, khóc cũng không được, xem ra hắc Hùng tiền bối thật sự đủ ngây thẳng, do dự một lúc đành cúi đầu cảm tạ.
- Vậy thì đa tạ tiền bối!
Hắn mở nắp bình sau đó có hương khí làm cho xương cốt của hắn mềm nhũn bay vào trong mũi.
- Túy cốt!
Ngửi thấy mùi hương này, ngón tay điểm vào đáy bình, trong bình ngọc ẩn chứa vài chục giọt Linh Hoàng Túy Cốt Dịch bay ra ngoài, nó thẩm thấu vào làn da và chui vào trong cốt tủy.
- Không thể...
Thấy động tác của Nhiếp Vân, sắc mặt của Hắc Hùng thay đổi và hô vang nhưng đã muộn, linh dịch hơi dính vào làn da đã triệt để tan rã sau đó chui vào trong xương cốt.
- Tại sao ngươi lỗ mảng như thế, Linh Hoàng Túy Cốt Dịch là chí bảo vô thượng, ẩn chứa linh lực cường dại, mặc dù một giọt, muốn luyện hóa triệt để cũng cần thời gian vài chục năm, ngươi dung nhập cả bình vào người là không thể nào tiếp nhận được. . .
Hắc Hùng sốt ruột nói ra.
- Đa tạ tiền bối đề điểm, không có việc gì!
Thấy nó sốt ruột, ánh mắt Nhiếp Vân mang theo sắc bén, hắn cười nói.
Đối với người khác mà nói không thể sử dụng linh dịch cường đại như thế, đối với hắn mà nói không thành vấn đề.
Vừa rồi ngửi thấy hương vị của linh dịch, võ đạo chi khí trong cơ thể vận chuyển và kết hợp với bản thân, hắn cũng suy tính ra phương pháp sử dụng tốt nhất, làm như vậy tuy linh lực cường đại, người bình thường khó có thể thừa nhận nhưng hắn song tu Linh Tê Luyện Thể Quyết và Kim Cương Lưu Ly Thể, thân thể đã lột xác thành Tiên Thiên long thân, mặc dù linh lực cuồng bạo cũng không tạo thành ảnh hưởng, ngược lại hiệu quả túy cốt rất tốt, có thể làm xương cốt mạnh hơn nữa.
Đấm thẳng về phía trước, vận dụng tuyệt chiêu cao nhất của Vũ Thần quyền do hắn tự nghĩ ra ngưng tụ pháp lực, lực lượng thân thể không ngừng điệp gia vào nhau, bộc phát ttrong nháy mắt và hình thành khí tượng kinh người.
Rống!
Biết rõ uy lực của chiêu này cực mạnh, Hắc Hùng cũng không lui về phía sau, nó tiến lên phía trơớc một bước, cơ bắp toàn thân bành trướng giống như muốn gia tăng hình thể lên gấp đôi lúc trước.
Oanh!
Va chạm lực lượng với thân thể Hắc Hùng, khí tức bộc phát làm mặt đất chung quanh vỡ nát, nham thạch bị khí kình ảnh hướng nên tan vỡ biến thành bụi phấn.
PHỐC!
Nhiếp Vân lui về phía sau mấy chục thước, yết hầu ngòn ngọt, máu tươi chảy ra ngoài.
Hắn bị một kích đánh thành trọng thương, Hắc Hùng cũng không tốt đến nơi nào, da lông trên vai bong tróc ra, nguyên khí tổn hao nhiều.
- Ngươi lợi hại, ta không phải đối thủ của ngươi, đi qua đi...
Hắc Hùng nhìn da lông trên người của mình, nó nhe răng nhếch miệng rống một câu, nó còn chưa dứt lời, đột nhiên mọi người cảm thấy hoa mắt, một đạo kiếm quang như dãy lụa từ xa đánh tới.
Đạo kiếm khí này như vượt qua thiên cổ, nó mang theo ngạo khí đâm rách bầu trời, còn chưa tới trước mặt đã làm bụi đất chung quanh tránh lui không dám tới gần.
- Hảo kiếm pháp!
Mộc sinh chi khí lưu chuyển trong người, thương thế hoàn hảo, Nhiếp Vân thấy kiếm khí đánh thẳng về phía mình, hào khí đầy ngực, hắn thét lớn một tiếng và Kiếm Thần Chi Kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay, kiếm quang giao thoa với kiếm khí đánh tới.
Bành bành bành bành!
Mấy đạo khí kình bắn ra, hai kiếm va chạm sinh ra lực lượng đồng thời biến mất, nó ẩn chứa khí kình khủng bố làm mọi người lui bước về phía sau.
Tuy đối kháng kiếm khí nhưng một đã súc thế thôi phát, khí thế như cầu vồng, một khác ứng chiến vội vàng, từ lẽ đó có thể phán định cao thấp.
- Yeu Vô Cương, ngươi cố ý!
- Đây là quan của ta thủ, còn chưa tới phiên ngươi xông vào.
Kiếm khí tiêu tán, cái mũi Hắc Hùng phun ra hai đạo khí lưu màu trắng, nó rống to một tiếng.
- Thấy trong quyền pháp của thiếu niên mang theo kiếm ý cho nên nhất thời ngứa nghề trực tiếp động thủ, không phải hắn đã thông qua cửa ải của ngươi sao? Như thế nào, còn muốn đổi ý?
Một lời nói không mang theo tình cảm vang lên, sau khi kiếm quang ngừng lại và một bóng người chậm rãi xuất hiện trước mặt mọi người.
Bóng người này có gương mặt khô héo, cơ bắp trên mặt co rút và vô cùng cứng ngắc, cũng không có biểu lộ gì, trên đầu có yêu khí hội tụ hình thành các loại yêu linh, dường như tùy thời sẽ tấn công người khác.
Lại là yêu nhân!
Hơn nữa còn là yêu nhân cường đại hơn Thiên Yêu Thánh Hoàng rất nhiều.
- Đổi ý? Nói bậy!
- Lời ta nói ra sao có thể không giữ lời, tiểu tử, ngươi thông qua quan của ta, đây là Linh Hoàng Túy Cốt Dịch ta ban thưởng cho ngươi, nó có tác dụng lớn với cốt tủy và xương cốt, cả đời ta chỉ tích lũy được một bình, bản thân ta không bỏ được mang ra sử dụng, đều cho ngươi!
Nghe được yêu nhân nói nó muốn đổi ý, Hắc Hùng tức giận gào to, hất tay ném một bình ngọc cho Nhiếp Vân và nói ra.
- Linh Hoàng Túy Cốt Dịch?
Nhiếp Vân cũng không biết nó là vật gì, nếu Hắc Hùng nói quý giá như thế khẳng định hiệu quả không kém, cũng không từ chối mà nhận lấy.
- Cho ta xem một chút!
Vừa nhận lấy, đột nhiên phía sau có âm thanh vui vẻ vang lên, chỉ thấy hai mắt Minh Hoành đỏ thẫm mang theo thần thái không dám tưởng tượng nổi.
Nhiếp Vân biết rõ Minh Hoành thân là sứ giả Linh giới cho nên kiến thức rộng rãi, lúc này gật gật đầu đưa tới.
Mở bình ngọc ra xem, Minh Hoành nhìn vào sau đó mừng rỡ như điên.
- Không ngờ thật sự là Linh Hoàng Túy Cốt Dịch, phát tài. . .
- Xảy ra chuyện gì?
Thấy bộ dáng của hắn, Nhiếp Vân vội vàng hỏi.
- Linh Hoàng Túy Cốt Dịch là bảo bối do cường giả Linh giới luyện chế, có thể cứng cỏi cốt tủy, rèn luyện xương cốt thành Tiên Thiên linh binh, mặc dù tại Linh giới cũng là thánh dược luyện cốt vô giá, không biết bao nhiêu người cầu một giọt mà không thể, không nghĩ tới vị tiền bối này cho ngươi một bình, giá trị thật sự quá lớn, một trăm kiện Tiên Thiên linh binh như Kiếm Thần Chi Kiếm có dùng một trăm kiện cũng không đổi được.
Hai mắt Minh Hoành đỏ thẫm và hưng phấn nói ra.
- Trân quý như thế?
Nhiếp Vân đã giật mình, vội vàng đi lên hai bước tới trước mặt Hắc Hùng và đưa bình ngọc qua.
- Tiền bối, này Linh Hoàng Túy Cốt Dịch thật sự quá trân quý, vô công bất thụ lộc, thật sự chịu không nỗi. . .
- Nói bậy! Lão tử cho ngươi chính là của ngươi, đừng có nói nhảm nhiều thế!
- Nhanh phục dụng đi, sau đó hảo hảo giáo huấn ranh con yêu nhân này, chỉ cần đánh thắng hắn, có tặng Túy Cốt Dịch cho ngươi cũng không lãng phí!
- Hừ, lão tử đã sớm có ý kiến với tên yêu nhân này rồi, nếu không phải đánh không lại con rùa kia thì ta không nhịn tới bây giờ.
Hắc Hùng không tiếp bình ngọc, hắn tức giận rống to.
- Ah...
Nghe được nó nói chuyện, Nhiếp Vân cười cũng không phải, khóc cũng không được, xem ra hắc Hùng tiền bối thật sự đủ ngây thẳng, do dự một lúc đành cúi đầu cảm tạ.
- Vậy thì đa tạ tiền bối!
Hắn mở nắp bình sau đó có hương khí làm cho xương cốt của hắn mềm nhũn bay vào trong mũi.
- Túy cốt!
Ngửi thấy mùi hương này, ngón tay điểm vào đáy bình, trong bình ngọc ẩn chứa vài chục giọt Linh Hoàng Túy Cốt Dịch bay ra ngoài, nó thẩm thấu vào làn da và chui vào trong cốt tủy.
- Không thể...
Thấy động tác của Nhiếp Vân, sắc mặt của Hắc Hùng thay đổi và hô vang nhưng đã muộn, linh dịch hơi dính vào làn da đã triệt để tan rã sau đó chui vào trong xương cốt.
- Tại sao ngươi lỗ mảng như thế, Linh Hoàng Túy Cốt Dịch là chí bảo vô thượng, ẩn chứa linh lực cường dại, mặc dù một giọt, muốn luyện hóa triệt để cũng cần thời gian vài chục năm, ngươi dung nhập cả bình vào người là không thể nào tiếp nhận được. . .
Hắc Hùng sốt ruột nói ra.
- Đa tạ tiền bối đề điểm, không có việc gì!
Thấy nó sốt ruột, ánh mắt Nhiếp Vân mang theo sắc bén, hắn cười nói.
Đối với người khác mà nói không thể sử dụng linh dịch cường đại như thế, đối với hắn mà nói không thành vấn đề.
Vừa rồi ngửi thấy hương vị của linh dịch, võ đạo chi khí trong cơ thể vận chuyển và kết hợp với bản thân, hắn cũng suy tính ra phương pháp sử dụng tốt nhất, làm như vậy tuy linh lực cường đại, người bình thường khó có thể thừa nhận nhưng hắn song tu Linh Tê Luyện Thể Quyết và Kim Cương Lưu Ly Thể, thân thể đã lột xác thành Tiên Thiên long thân, mặc dù linh lực cuồng bạo cũng không tạo thành ảnh hưởng, ngược lại hiệu quả túy cốt rất tốt, có thể làm xương cốt mạnh hơn nữa.