Mục lục
Vô Tận Đan Điền​ - Nhiếp Vân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Trục Lãng công rất tốt, chỉ tiếc pháp lực của ngươi chưa đủ nhiều, đáng tiếc a.

Trong lúc mọi người còn đang khiếp sợ thì đã nhìn thấy Trúc Âm thong dong bước về phía trước vài bước, ngón tay không mang theo một chút khí tức nào điểm ra.

Phanh.

Mã Đào bị một ngón tay này đánh bay ra ngoài, nặng nề ngã xuống dưới đài, thua tới không thể thua hơn.

- Nhìn không ra thực lực tiểu tử này còn rất mạnh nha.

Nhìn thấy biểu hiện của Trúc Âm, Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng.

Trước đó nghe ngoài miệng Trúc Âm khiêm tốn thì Nhiếp Vân đã biết rõ thực lực của đối phương có lẽ không kém. Chỉ là hắn không ngờ rằng thực lực lại cường đại tới loại tình trạng này.

Tuy rằng Trục Lãng công của Mã Đào này hắn cũng có thể bài trừ, nhưng mà muốn thong dong như đối phương cũng không phải dễ dàng như vậy.

Xem ra miệng tiểu tử này nói không đáng tin cậy, nhưng thực lực lại không phải làm giả.

- Lão đại, thế nào? Ta cũng không tệ lắm đúng không?

Đánh bại Mã Đào, Trúc Âm nhảy xuống, đi tới trước mặt Nhiếp Vân, đắc ý không thôi.

- Cũng không tệ lắm.

Nhiếp Vân gật gật đầu.

Trúc Âm tỷ thí xong, về sau lại liên tục tiến hành bảy trận, lúc này Nhiếp Vân mới nghe Viên Kim gọi tên bản thân.

Khi thấy tên của đối thủ, trên mặt Nhiếp Vân hiện lên vẻ cổ quía.

Dĩ nhiên là... Nam Cung Tuấn.

- Quả thực là oan gia ngõ hẹp.

Nhiếp Vân cười khổ lắc đầu.

Tuy rằng hắn và Nam Cung Tuấn này không có cừu hận gì, nhưng mà vừa rồi Trúc Âm gọi hắn là lão đại, đánh xong lại chạy tới nói chuyện, trong tiềm thức tiểu tử này đã coi hắn và Trúc Âm là một hội.

Trong lòng đối phương lúc này chỉ sợ đang hận không làm cho hắn xấu mặt được a.



Tuy nhiên hắn cũng không có gì phải sợ hãi. Cho dù thực lực của Nam Cung Tuấn này mạnh tới đâu, chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn Tang Hồng Y hay sao?

Cho dù có majh nhưng cũng không thành vấn đề.

- ha ha, không gặp phải Trúc Âm kia coi như là hắn gặp may, ngươi đã cùng một hội với hắn thì chỉ co thể tự nhận xui xẻo mà thôi.

Quả nhiên, Nam Cung Tuấn vừa mới lên đài, nhìn thấy người đối diện là Nhiếp Vân cho nên hưng phấn lên tiếng.

- Không gặp phải Trúc Âm là vận khí của ngươi a, ngươi xác định mình có thể ngăn cản thiên phú Độc sư của hắn chứ/

Đối với lời uy hiếp của đối phương, Nhiếp Vân không thèm để ý mà chỉ cười nhạt một tiếng.

- Thiên phú Đầu Độc sư quả thực ta không thể ngăn cản, nhưng mà ngươi lại không có. Đã không có thì chết đi cho ta.

Nghe thấy Nhiếp Vân nói vậy vẻ mặt khó coi của Nam Cung Tuấn co giật lại, bàn chân đạp mạnh, nhanh chóng xông tới. Hai nắm tay xiết chặt rồi xoay tròn, mang theo tiếng gió rít đánh tới trước ngực Nhiếp Vân.

Lúc này dùng hết lực lượng toàn thân hắn, cánh tay và nắm đấm đều vang lên thanh âm bạo liệt, thanh thế khiến cho người ta sợ hãi.

- Ngại quá, ngươi cũng đánh trượt rồi.

Nhiếp Vân đứng tại chỗ, cười nhạt một tiếng, đột nhiên hừ nhẹ.

Thanh âm của hắn cũng không vang dội, cũng không có ý đầu độc, trái lại còn mang theo hương vị khuyên bảo, đường đường chính chính. Nghe qua lập tức kích thích linh hồn, khiến cho quyền này của Nam Cung Tuấn quả thực đã chệch.

Ầm ầm.

Thanh âm vừa dứt thì nắm tay của Nam Cung Tuấn đi xẹt qua mặt Nhiếp Vân, lông tóc không bị tổn thương chút nào.

- Ngã xuống đi.

Đánh hụt một chiêu, Nhiếp Vân tiện tay gẩy sau lưng Nam Cung Tuấn.

Sưu..

Người này còn chưa kịp phản ứng thì đầu đã trồng xuống dưới tỷ thí đài.

- Ngươi dùng tà thuật.



Mãi tới khi trồng cây chuối lộn ngược dưới mặt đất thì đầu óc Nam Cung Tuấn vẫn còn choáng váng, hắn không hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Khuôn mặt anh tuấn vặn vẹo, giống như là cái giầy từng bị xỏ qua vậy.

Tuy rằng hắn không hiểu rõ, nhưng mà không có nghĩa là người khác không hiểu. Chợt lại nghe tiếng thét kinh hãi của Trúc Âm.

- Con mẹ nó. Thiên phú Tiên âm sư, không hổ là lão đại, ngưu hơn ta nhiều nha...

- Tiên Âm sư? Tiên Âm sư xếp hạng thứ năm mươi?

- Thông qua ngôn ngữ làm ảnh hưởng tới linh hồn người khác? Thậm chí lúc hình thái cao còn có thể một câu hóa giải công kích thành vô hình, thiên phú Thiên Âm chính thức?

- Tiêm Âm sư còn được gọi là Đại đạo chi âm, thường xuyên nghe sẽ có lĩnh ngộ đặc thù với đại đạo...

- Một câu thành sấm, một câu thành tường, loại thiên phú này so với Đầu độc sư đơn thuần mạnh hơn nhiều...

Nghe được lời nói của Trúc Âm, tất cả mọi người giật mình, đồng loạt nhìn qua Nhiếp Vân, trong mắt tràn ngập lửa nóng.

Có thể có được thiên phù đặc thù xếp hạng thứ năm mươi đều là sủng nhi của thiên địa, thành tựu về sau không thể hạn lượng, hiện tại tạo mối quan hệ tốt, hoặc là có thể có được một đạo Tiên Âm chi khí, về sau khi gặp được nguy hiểm sẽ có thêm một loại thủ đoạn bảo vệ tính mạng a.

- Ta chỉ ngẫu nhiên có được vận khí, đạt được Tiên âm chi khí mà thôi, vừa rồi thấy Đầu độc sư của ngươi lợi hại cho nên mới cao hứng thi triển ra, kỳ thực căn bản không có thiên phú Tiên âm.

Thả người xuống, thân thể Nhiếp Vân trượt trên không trung, đi tới trước mặt Trúc Âm, lạnh nhạt nói.

Những lời này là do hắn cố ý nói, tuy rằng hắn biết người khác không có khả năng tin tưởng, nhưng mà trong hư có thực, trong thực có hư. Khiến cho người ta không nhìn rõ mới là vương đạo. Lại nói, không tới lúc sinh tử, những át chủ bài này chưa hẳn người khác đã có thể biết rõ.

Trẻ tuổi như vậy mà đã có thể đạt tới loại tình trạng này, ai mà không phải là mệnh căn của gia tộc cơ chứ? Thực lực chân chính, thủ đoạn bảo vệ tính mạng vô số. Nếu như đơn giản thi triển ra thì cũng không phải là thiên tài mà là kẻ ngu ngốc.

Nhiếp Vân đánh xong, nhưng đệ tử còn lại thi đấu mấy trận, cuối cùng thi đấu giữa ba mươi người cũng kết thúc.

Nhìn toàn bộ các trận chiến vào trong mắt, hai mắt Viên Kim lập lòe, không biết nghĩ cái gì mà đột nhiên nói.

- Vân Phong và Âu Dương Thế Hùng chiến tiếp một trận.

- Ồ?

Nhiếp Vân và Âu Dương Thế Hùng sững sờ.

Thi đấu biểu hiện ưu tú, chỉ thể hiện bản lĩnh của mình ra để cho người khác nhìn thấy, ghi chép lại, để về sau khi lựa chọn sư phụ người ta có thể quan sát cho rõ. Chính bởi vì như vậy cho nên chiến đấu mới không có sinh tử chính thức, tới điểm là dừng.

Đã so hết thì sao lại chiến tiếp một trận nữa? Trước kia dường như cũng không có quy củ này a.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK