- Bích Dao cung chủ, tại hạ có thể hỏi ngươi một chuyện hay không?
Đã biết được nguyên do, hắn biết cho dù có tiếp tục nhìn tiếp cũng là vô ích, Nhiếp Vân dừng bước, lại truyền âm ra phía bên ngoài.
Nếu như quả thật có cường giả nào đó tới đây thu gom những linh hồn này. Như vậy vị cung chủ này nhất định sẽ biết được.
- Mời đại sư cứ nói!
Bích Dao cung chủ đứng ở bên ngoài dược viên, cũng không có tiến vào. Thấy hắn đột nhiên truyền âm hỏi, trong lòng lập tức có chút kinh ngạc.
- Xin hỏi những dược liệu này bắt đầu xuất hiện biến cố từ lúc nào?
- Đại khái là mười ngày trước.
Bích Dao cung chủ suy nghĩ một chút rồi nói.
Muốn đối phương chữa khỏi cho dược liệu, chuyện khi nào phát bệnh đương nhiên phải nói cho tường tận, đây cũng không coi là bí mật gì, cho nên nàng cũng không cần phải che dấu làm gì.
- Mười ngày trước? Không phải là lúc ta tìm được phù lục Thiên Vị hay sao?
Trong đầu Nhiếp Vân đột nhiên toát ra một suy nghĩ.
Ở trong Hỗn Độn Chí Tôn Chi Địa, không có cách nào tính toán thời gian. Thế nhưng từ lúc rời khỏi vòng xoáy đi tới Hỗn Độn Chí Tôn vực hắn cũng vẫn phải tốn thời gian nhất định. Cho nên cộng lại toàn bộ, ướ chừng cần tới ba ngày. Nếu như cẩn thạ tính toán, mười ngày vừa vặn là lúc phù lục Thiên Vị bị hắn tìm được.
Phù lục Thiên Vị bị tìm thấy cùng với những dược liệu này xuất hiện biến cố đương nhiên không thể so sánh. Đây chẳng qua chỉ là một loại phương pháp tính toán thời gian của hắn mà thôi.
- Mười ngày trước. Lúc đó cung chủ có gặp người nào, hoặc là quái vật nào đó không? Hoặc là người nào đó đã tới dược viên này?
Nhiếp Vân hỏi tiếp.
- Nhân vật nào kỳ quái nào?
Bích Dao cung chủ khẽ lắc đầu:
- Vô Lượng cung chúng ta yên bình vạn năm nay. Nếu như có người đến đây, như vậy Cửu Cung Thâu Thiên trận này tất sẽ có thể phát hiện ra được. Mà ta cũng sẽ biết được! Nhưng ta có thể bảo đảm, mười ngày trước tuyệt đối không có người nào tới được nơi này!
- Không có ai?
Nhiếp Vân sửng sốt.
Nhìn đối phương khẳng định như vậy, đương nhiên là không có ai tới, mà nếu như quả thực không có ai tới. Như vậy là ai đã cướp đi linh hồn của đám dược liệu này?
- Có phải đại sư đã phát hiện ra được cái gì đó hay không?
Thấy vẻ mặt của hắn như vậy, Bích Dao cung chủ truyền âm tới.
- Là như vậy. Thông qua quan sát, ta đang hoài nghi có người cướp đi tinh khí thần của những dược liệu này. Cho nên mới dẫn tới những dược liệu này uể oải như vậy. Nếu như có thể tìm được đầu sỏ. Như vậy có thể tìm về tinh khí thần đã bị cướp đoạt, có thể rất dễ dàng giải quyết được vấn đề!
Nhiếp Vân do dự một chút, vẫn nói ra sự thật cho đối phương biết.
- Cướp đi tinh khí thần? Tinh khí thần của dược liệu mà cũng có thể cướp đi sao?
Bích Dao cung chủ có chút sửng sốt.
Dường như sau khi nàng nghe được tin tức này cũng cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.
Dược liệu có tinh khí thần đã rất khó làm cho người ta đón nhận rồi. Thế nhưng vật này lại còn bị người ta cướp đi. Sao nghe qua lại giống như nói chuyện trên trời dưới đất như vậy chứ?
- Tình huống ta quan sát chính là như vậy... Xin cung chủ nói đúng sự thật cho ta biết. Rốt cuộc mười ngày trước đã có chuyện gì xảy ra. Cho dù không có ai tới, nhất định cũng đã có chuyện gì đó xảy ra...
Nhiếp Vân nói tiếp.
Tình huống của dược viên này, cho dù không có ai xuất thủ, nhất định cũng đã xảy ra biến cố nào đó. Nếu không, tinh khí thần của những dược liệu này tuyệt sẽ không vô duyên vô cớ bị lấy đi ra ngoài.
- Chuyện này...
Bích Dao cung chủ im lặng.
- Nếu như cung chủ không tiện nói, như vậy ta sẽ không hỏi nữa. Những dược liệu này, thứ cho ta học nghệ không tinh, quả thực không thể ra sức giúp cung chủ.
Nhiếp Vân khẽ lắc đầu một cái.
Ngay cả chuyện gì đã xảy ra mà đối phương cũng không muốn nói cho hắn. Như vậy quả thực hắn cũng không có biện pháp nào trị liệu dược liệu.
- Đại sư chớ gấp, ta chỉ đang suy nghĩ xem nên nói chuyện này với ngươi như thế nào mà thôi.
Nghe thấy hắn nói như vậy, Bích Dao cung chủ do dự trong chốc lát rồi mới truyền âm tới.
Thấy nàng động tâm, Nhiếp Vân cũng không có nói thêm gì nữa mà lẳng lặng đứng tại chỗ chờ.
Hắn không đi, Tinh Liên và Vân Phi đương nhiên cũng dừng bước. Nhìn thấy hắn và cung chủ dường như đang thương nghị chuyện gì đó, hai người cũng không dám nói chen vào.
- Nếu muốn nói mười ngày trước có biến cố gì đó khiến cho người ta kỳ quái hay không, chuyện này đúng là có!
Bích Dao cung chủ trầm tư một hồi rồi mới chậm rãi nói:
- Là ta một gốc dược liệu ta bồi dưỡng xảy ra biến hóa!
- Ồ?
- Gốc dược liệu này dựa theo tình huống bình thường mà nói, cánh hoa đỏ tươi là sẽ hoàn toàn thành thục, ai ngờ... Mười ngày trước, những cánh hoa màu đỏ này lại đột nhiên biến thành màu vàng. Gốc dược liệu này ta đã bồi dưỡng không dưới ức vạn năm, tình huống như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Từ lúc đó ta đã không hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì... Sau này dược viên lại biến thành như vậy, nếu như ngươi không nhắc nhở ta. Như vậy ta vẫn cảm thấy là do một ít biến cố tạo thành tình huống này. Căn bản sẽ không nghĩ tới hai chuyện này với nhau.
Hai mắt đen nhánh của Bích Dao cung chủ có chút trầm tư, dường như cũng cảm thấy có chút không dám tin tưởng.
- Màu đỏ cánh hoa đột nhiên biến thành màu vàng? Đây là dược tài gì vậy?
Nhiếp Vân hít sâu một hơi, đè nén sự kích động trong lòng, hỏi.
- Đó là. . Một gốc Khải linh thảo! Một loại kỳ vật cấp Hỗn Độn!
Bích Dao cung chủ nói.
- Khải linh thảo... Quả nhiên là Khải linh thảo!
Trong lòng Nhiếp Vân thầm hô một tiếng, hai nắm tay không tự chủ được mà siết chặt.
Ngay vừa rồi hắn cũng đã đoán ra được.
Căn cứ vào giới thiệu của Nhiếp Đồng, Khải linh thảo có thể khiến cho thiên đạo hội tụ linh thức, uy lực vô song, thuộc về bảo vật cấp bậc Hỗn độn. Chỉ sợ cũng chỉ có dược liệu có uy lực như vậy mới có thể khiến cho linh hồn của tất cả dược liệu trong dược viên tụ lại mà không có bị người ta phát hiện ra!
Chẳng qua là... Trước kia hắn cũng cho là màu đỏ là đã thành thục, tại sao mười ngày trước lại đột nhiên biến thành màu vàng chứ?
Chẳng lẽ thực sự có liên quan tới việc phù lục Thiên Vị xuất hiện?