Nhìn thấy người tới, Nhiếp Vân sửng sốt, trong lòng lập tức cảm khái.
Toàn bộ Thần Thánh đế quốc tổng cộng mới ba cường giả Bí Cảnh, không nghĩ tới vừa đến Cổ Thành, liền thấy được ba cái, một cái so với một cái cường, thật đúng là đủ đáng sợ!
- Bất quá cường giả Bí Cảnh này cảnh giới linh hồn tựa hồ cũng không quá cao, có chút kỳ quái!
Thấy rõ ràng thực lực của những người này, trong lòng Nhiếp Vân có chút kỳ quái.
Tuy Hoang Trần cùng Tử Quỳnh Hoàng chỉ là Bí Cảnh trung kỳ đỉnh phong, nhưng hai người đều là nửa bước linh hồn Linh cấp, mà vừa rồi Mộ Nham, Mộ Long, trình độ linh hồn cư nhiên chỉ là Khí Hải cao cấp, cho dù cường giả Pháp Lực Cảnh đỉnh phong vừa tới này, cũng bất quá là Khí Hải Đại Viên Mãn! Trình độ linh hồn còn kém hai người Hoang Trần!
Không phải chỉ có đạt tới Khí Hải Đại Viên Mãn mới có thể thăng cấp Bí Cảnh sao? Sao người Cổ Thành, Khí Hải cao cấp liền có thể đạt tới?
Dù Nhiếp Vân kiến thức nhiều, cũng có chút nghi hoặc khó hiểu.
- Có lẽ có liên quan tới Linh Tê Tuyền Thủy, cũng có khi cùng địa lý hoàn cảnh nơi này có liên quan, bằng không, vì sao người nơi này không đi ra?
Trong lòng xoay chuyển, Nhiếp Vân âm thầm suy nghĩ.
- Mộ Kiều Tiên? Mộ Ải Sơn Trang phái ngươi lại đây? Thật sự là mặt mũi thật lớn!
Mộ Nham nhìn thấy cường giả đột ngột xuất hiện, sắc mặt cực kỳ khó coi.
- Mộ Kiều Tiên? Cao thủ bài danh thứ năm của Mộ Ải Sơn Trang? Nghe nói một đôi thiết chưởng không người có thể địch, thân pháp ma quỷ ngay cả cường giả Nguyên Thánh cảnh cũng không thể chạm, sao Mộ Ải Sơn Trang sẽ phái hắn đi ra?
- Mộ Long bị bắt quỳ rạp xuống đất, quá mất mặt, nếu Mộ Ải Sơn Trang không hành động, mặt liền không còn, tự nhiên phải phái ra cường giả giết uy phong!
- Đáng sợ, Mộ Kiều Tiên bằng vào tốc độ, nghe nói ngay cả cường giả Nguyên Thánh cảnh cũng có thể chiến, nếu Điệp Dực Sơn Trang không phái người ra, chỉ sợ sẽ ăn thua lỗ!
- Đâu chỉ chịu thiệt, Mộ Nham hắn có lẽ không dám giết, thuộc về người Sơn Trang, nhưng hai đệ tử ngoại môn kia, khẳng định chết chắc rồi, đệ tử ngoại môn, chỉ cần không tham gia Thánh Linh đệ tử đại tái, lấy được thứ tự, liền không có khả năng thay đổi huyết mạch trở thành người Cổ Thành chân chính! Người như vậy, giết thì giết, không có gì!
- Công nhiên giết người, nếu Mộ Ải Sơn Trang làm như vậy, có mất công bằng đi!
- Công bằng? Cái gì là công bằng, còn không phải ngũ đại Sơn Trang định đoạt? Thanh danh của Mộ Kiều Tiên ngươi cũng không phải chưa nghe nói qua, ngang ngược càn rỡ, tung hoành bá đạo, hiện tại hai đệ tử ngoại môn kia làm cho Sơn Trang bọn họ mất mặt lớn như vậy, không lập uy mới là lạ!
Trong khách sạn có một ít người vẫn nhìn qua, nhìn thấy bóng người đột ngột xuất hiện, toàn bộ đều thay đổi sắc mặt.
Mộ Kiều Tiên, toàn bộ Cổ Thành cũng là nhân vật có máu mặt, thực lực mạnh, kiêu ngạo đến cực điểm, thấy hắn xuất hiện, tất cả mọi người biết chuyện này khó khăn rồi.
- Ha hả, Mộ Nham, bây giờ ngươi lập tức giao hai đệ tử ngoại môn kia ra đây, ta có thể không động thủ, thả ngươi rời đi, nếu không, hôm nay ta không ngại giáo huấn nhiều một người, cho ngươi nếm thử thiết chưởng của ta!
Thấy Mộ Nham nhận ra mình, Mộ Kiều Tiên cười ha ha, trong mắt lóe ra hào quang.
- Hai vị này là đệ tử ngoại môn của Sơn Trang chúng ta, Mộ Kiều Tiên, ngươi đường đường là cường giả Pháp Lực Cảnh đỉnh phong, lại động thủ với hai Chí Tôn, cũng không tránh khỏi hơi quá đáng đi!
Nghe đối phương uy hiếp, sắc mặt Mộ Nham thay đổi, bất quá vẫn cắn răng một cái đứng ở trước mặt hai người Nhiếp Vân, không lùi một bước.
Này cũng khó trách, Thánh Linh đệ tử đại tái, liên lụy đến lợi ích của ngũ đại Sơn Trang, hiện tại tới hai người này, thực lực cực kỳ mạnh, có lẽ có thể sáng tạo kỳ tích, mang đến cho Điệp Dực Sơn Trang ưu đãi thật lớn, kỳ ngộ như thế, hắn làm sao có thể buông tha!
- Quá phận? Ha hả, ta liền thích làm chuyện quá phận, nghe khẩu khí của ngươi, là không có ý định giao người ra đây rồi, bất quá cũng không có gì! Ngay cả ngươi cùng nhau đánh là được, để cho người của chúng ta quỳ xuống, ngươi cũng quỳ xuống cho ta!
Mộ Kiều Tiên lại cười lạnh một tiếng, đột nhiên ra tay.
Rầm!
Pháp Lực Cảnh đỉnh phong pháp lực hùng hậu, ở giữa bàn tay của hắn đột nhiên phóng ra, tạo thành một màn lớn từ trên trời giáng xuống, trong phút chốc đã hoàn toàn bao phủ Mộ Nham ở bên trong.
Làm cho hắn không thể đào thoát.
- Ngươi... Vạn Pháp Thiên Long Chưởng!
Mộ Nham không nghĩ tới đường đường cường giả Pháp Lực Cảnh đỉnh phong nói động thủ liền động thủ, một chút thân phận cũng không giảng, tức giận đến oa oa gọi bậy, song chưởng nhắm về phía trước, liền tạo thành một màn hào quang chưởng lực, bảo hộ lấy mọi người.
- Mộ Hiểu, mang Mộ Hà, Mộ Vân quay về Sơn Trang, ta chống đỡ trước, đi mau!
Chống đỡ màn hào quang, Mộ Nham sốt ruột nói.
- Mộ Nham đại nhân, vậy còn ngươi...
Mộ Hiểu nghe được Mộ Nham muốn một mình ngăn cản Mộ Kiều Tiên, vẻ mặt sốt ruột.
- Ngươi yên tâm đi, ta khẳng định không có chuyện gì, hắn không dám giết ta, nhanh đi, bằng không thì không còn kịp rồi!
Thấy đối phương còn không đi, Mộ Nham lại rống to, bởi vì quá mức sốt ruột, thanh âm có chút khàn khàn.
- Ha hả, còn muốn chạy, không để cho ta một cái công đạo, hôm nay các ngươi ai cũng đừng nghĩ đi!
Thấy Mộ Nham ở thời khắc mấu chốt còn rất giảng nghĩa khí, Mộ Kiều Tiên cười ha ha, lực lượng lại gia tăng.
Lạch cạch!
Mộ Nham rốt cuộc không chịu nổi, quỳ rạp xuống đất.
- Mộ Nham đại nhân... Chúng ta đi!
Mộ Hiểu nhìn thấy Mộ Nham đại nhân đã ngăn cản không nổi, sắc mặt trở nên rất khó coi, lôi kéo Nhiếp Vân cùng Mộ Hà muốn rời khỏi, bất quá mới kéo một chút, đã cảm thấy thân thể ngẩn ra, hai người kia đứng tại nguyên chỗ không chút sứt mẻ.
- Nhanh đi, nếu ngươi không đi liền không còn kịp rồi...
Thấy hai người không đi, Mộ Hiểu vội vàng hô.
- Đi? Tại sao phải đi? Không phải chỉ là Mộ Kiều Tiên sao? Nếu hắn lại đây, để hắn cũng quỳ xuống là được, tại sao chúng ta phải rời đi?
Nhiếp Vân hất tay hắn ra, đi về phía trước từng bước, thản nhiên nói.
- Cái gì?
- Tiểu tử này điên rồi!
- Ta xem không sai biệt lắm, một Chí Tôn nho nhỏ nói muốn làm cho cường giả Pháp Lực Cảnh đỉnh phong quỳ xuống, thực là muốn chết!
Nghe Nhiếp Vân nói, tất cả mọi người đi theo Mộ Kiều Tiên đều sửng sốt, lập tức cất tiếng cười to.