Ân... Cũng không đúng, rõ ràng chứng kiến thi thể của hắn ở trong Tử Hoa Động Phủ, hơn nữa không có khí tức chút nào, sao...
Nghĩ nửa ngày không nghĩ ra, Nhiếp Vân biết rõ đối phương có thể cho ra câu trả lời thuyết phục, lúc này không nghĩ nhiều, ngẩng đầu nhìn lại.
- Tông chủ, ngươi không phải...
Lúc này, tứ đại trưởng lão biết rõ lão tửu quỷ trước mắt là vị tông chủ mất tích kia của Hóa Vân tông, toàn bộ mọi người sắc mặt đỏ lên, hô hấp dồn dập.
- Không nên gọi ta là tông chủ, hiện tại Nhiếp Vân mới là tông chủ chính thức của Hóa Vân tông!
Lão tửu quỷ Hạ Hành vừa cười vừa nói.
- Vâng!
Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão đồng thời gật đầu.
- Không nghĩ tới ngươi rõ ràng không chết, đã như vầy, chúng ta liền cáo từ!
Mười tám Yêu Hoàng tựa hồ cũng biết lão giả trước mắt này thực lực cao cường, không phải bọn hắn có thể chống lại, đánh gãy mấy người đối thoại, thân thể đồng loạt bay đi.
- Cáo từ? Đến Hóa Vân tông chúng ta, muốn giết tông chủ của chúng ta, nói một câu liền muốn rời đi? Cũng quá không để Nhân tộc chúng ta ở trong mắt đi!
Chứng kiến bọn hắn bay đi, lão tửu quỷ Hạ Hành cười nhạt một tiếng.
- Toàn bộ lưu lại cho ta!
Bàn tay khô quắt trảo một cái, tốc độ đi về phía trước của mười tám đại Yêu Hoàng liền ngừng lại, không thể nhúc nhích, cứng ngắc tại nguyên chỗ tựa như Khôi Lỗi.
- Cái gì?
Cái này không riêng mọi người vây công Hóa Vân tông khiếp sợ muốn chết, ngay cả Nhiếp Vân cũng run rẩy.
Sớm biết lão gia hỏa này thực lực cường đại, nhưng như thế nào cũng không thể tưởng được, sẽ đáng sợ như thế a!
Quá mạnh!
Mười tám đại Yêu Hoàng liên thủ thực lực mạnh bao nhiêu, tuy không biết, nhưng không nói mình bây giờ, cho dù hắn đời trước, ở trước mặt những người này, không khác một con kiến hôi.
Người mạnh như thế ở trong tay lão giả như món đồ chơi, muốn bắt thì bắt, cái này nên là thực lực gì?
- Cái này... Không có khả năng? Chẳng lẽ ngươi cũng đạt tới loại cảnh giới kia? Không có khả năng...
Cảm nhận được trên người bị lực lượng áp chế không cách nào giãy giụa, mười tám đại Yêu Hoàng sắc mặt nhăn nhó, từ trong ánh mắt thấy được khủng hoảng.
Nếu như lão tửu quỷ này như cũ là Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, bọn hắn cũng không sợ hãi, mà bây giờ loại thực lực này, lại để cho bọn hắn sinh ra cảm giác vô lực nồng đậm.
- Ha ha, không có gì không có khả năng, vào đi!
Đối với bọn hắn khủng hoảng, lão tửu quỷ cười nhạt một tiếng, bàn tay trảo một cái, mười tám đại Yêu Hoàng phảng phất như rút nhỏ, bị hắn bắt lấy, nhét vào một chỗ đặc thù, biến mất không thấy gì nữa.
Mười tám đại Yêu Hoàng bị bắt, vô số Yêu nhân cùng bọn họ liên hệ tựa hồ cũng đã đoạn khí tức, rốt cuộc cảm ứng không đến.
Yên tĩnh!
Chính thức yên tĩnh.
Nếu như nói trước kia Nhiếp Vân biểu hiện để cho mọi người rung động, bây giờ lão tửu quỷ cử động trực tiếp làm đám đông sợ tới mức hồn lài khỏi xác.
Vừa rồi mười tám Yêu Hoàng ra tay, rõ mồn một ở trước mắt, như thế nào cũng không thể tưởng được, mười tám Yêu Hoàng cường đại như thế, ở trước mặt lão tửu quỷ như như hài tử, không có chút sức phản kháng nào.
- Nhìn ta làm gì? Tốt rồi, Nhiếp Vân, ngươi tiếp tục xử lý chuyện của ngươi a, đợi xử lý xong rồi, ta có việc trò chuyện với ngươi!
Chứng kiến mọi người đồng loạt tập trung ở trên người mình, Lão tửu quỷ bất đắc dĩ khoát khoát tay, quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân.
- Chuyện của ta?
Nhiếp Vân sững sờ, không biết hắn chỉ cái gì.
- Là sự tình ngươi muốn thống nhất cửu đại tông môn a, trước kia chúng ta đều thấy được!
Thiên Huyễn vừa cười vừa nói.
- Ah!
Nhiếp Vân gật gật đầu, có chút bất đắc dĩ.
- Các ngươi thấy được? Vậy vừa rồi còn không đi ra, làm hại ta thiếu chút nữa bị giết...
- Ha ha, qua một hồi sư phụ sẽ đích thân giải thích với ngươi!
Thiên Huyễn cũng không nhiều lời.
- Được rồi!
Nhiếp Vân đành phải thôi, ngẩng đầu nhìn lão tửu quỷ, chỉ thấy thằng này đã cùng Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão mang bọn người Hạ Tuyền, Tư Duẫn trọng thương đi ra đại điện, không biết đi nơi nào.
Mười tám Yêu Hoàng bị lão tửu quỷ bắt, chỉ chốc lát, Nhiếp Vân lần nữa thông qua Chưởng Giáo ấn cảm ứng được tông môn đại trận, có thể khống chế.
- Yêu tộc xâm lấn vừa rồi đã thấy được, nếu như không phải Hành Thiên Đạo Nhân Hạ Hành tiền bối ra tay, Phù Thiên đại lục chúng ta chỉ sợ sẽ lần nữa rơi vào tay Yêu nhân, cho nên, cửu đại tông môn chúng ta liên hợp thành một, thế tại phải làm!
Có thể khống chế tông môn đại trận, Nhiếp Vân biết rõ chỉ sợ vẫn là lão tửu quỷ ra tay, lúc này lơ lửng trên không trung, nhìn quanh một vòng nói.
Tuy hắn không thèm để ý quyền lợi, nhưng hiện tại cầm trong tay Chưởng Giáo ấn của tám đại tông môn, nhất định phải có một thuyết pháp, nếu không, như trước hỗn loạn không chịu nổi, phiền toái không nhỏ.
- Không biết Nhiếp Vân tông chủ đối với xác nhập có ý kiến gì không, nói cụ thể nghe một chút!
Thấy thiếu niên trước mắt đạt được thừa nhận, trở thành Hóa Vân tông chưởng giáo, thái độ của mọi người rõ ràng bất đồng, một Vô Thượng trưởng lão của Tĩnh Thiên Tông cao giọng nói.
- Ta biết các ngươi lo lắng cái gì, sợ sau khi tông môn xác nhập, mất đi đạo thống, sau khi chết không mặt mũi nào gặp liệt tổ liệt tông, yên tâm đi, điểm ấy không
cần lo lắng, cửu đại tông môn xác nhập, các ngươi như trước có thể trở về từng tông môn tuyển nhận đệ tử, truyền thụ công pháp võ kỹ, bất quá danh hào tông môn phải trừ đi. Tỷ như Kiếm Thần tông, về sau gọi Hóa Vân tông Kiếm Thần điện! Thanh Vân tông, gọi Hóa Vân tông Thanh Vân Điện, tám đại tông môn biến thành bát đại cung điện của Hóa Vân tông!
Nhiếp Vân nói.
Tám đại tông môn thâm căn cố đế, muốn xác nhập cũng không có đơn giản như vậy, chỉ có thể tiến hành theo chất lượng, thực muốn mạnh mẽ xác nhập, ngược lại sẽ đánh mất tính tu luyện đa dạng, mang đến nguy nan thật lớn cho Nhân tộc.
Thật giống như rất nhiều người không có thiên phú tu luyện Võ Đạo, tu luyện kiếm đạo lại rất có năng lực, ngươi cũng không thể để cho hắn cưỡng ép tu luyện Võ Đạo, buông tha cho kiếm đạo a!
Chỉ có không bóp chết tính đa dạng của võ học, mới có thể để cho võ học bồng bột phát triển, Nhân tộc càng ngày càng mạnh.
- Đương nhiên, Hóa Vân Tông sẽ mỗi mười năm tổ chức một lần luận võ, các đệ tử đều có thể tham gia, đạt được xuất sắc, có cơ hội tiến vào Hóa Vân cung tu luyện! Được ta tự mình truyền thụ Vô Thượng võ kỹ!
Nhiếp Vân nói tiếp.
Nghĩ nửa ngày không nghĩ ra, Nhiếp Vân biết rõ đối phương có thể cho ra câu trả lời thuyết phục, lúc này không nghĩ nhiều, ngẩng đầu nhìn lại.
- Tông chủ, ngươi không phải...
Lúc này, tứ đại trưởng lão biết rõ lão tửu quỷ trước mắt là vị tông chủ mất tích kia của Hóa Vân tông, toàn bộ mọi người sắc mặt đỏ lên, hô hấp dồn dập.
- Không nên gọi ta là tông chủ, hiện tại Nhiếp Vân mới là tông chủ chính thức của Hóa Vân tông!
Lão tửu quỷ Hạ Hành vừa cười vừa nói.
- Vâng!
Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão đồng thời gật đầu.
- Không nghĩ tới ngươi rõ ràng không chết, đã như vầy, chúng ta liền cáo từ!
Mười tám Yêu Hoàng tựa hồ cũng biết lão giả trước mắt này thực lực cao cường, không phải bọn hắn có thể chống lại, đánh gãy mấy người đối thoại, thân thể đồng loạt bay đi.
- Cáo từ? Đến Hóa Vân tông chúng ta, muốn giết tông chủ của chúng ta, nói một câu liền muốn rời đi? Cũng quá không để Nhân tộc chúng ta ở trong mắt đi!
Chứng kiến bọn hắn bay đi, lão tửu quỷ Hạ Hành cười nhạt một tiếng.
- Toàn bộ lưu lại cho ta!
Bàn tay khô quắt trảo một cái, tốc độ đi về phía trước của mười tám đại Yêu Hoàng liền ngừng lại, không thể nhúc nhích, cứng ngắc tại nguyên chỗ tựa như Khôi Lỗi.
- Cái gì?
Cái này không riêng mọi người vây công Hóa Vân tông khiếp sợ muốn chết, ngay cả Nhiếp Vân cũng run rẩy.
Sớm biết lão gia hỏa này thực lực cường đại, nhưng như thế nào cũng không thể tưởng được, sẽ đáng sợ như thế a!
Quá mạnh!
Mười tám đại Yêu Hoàng liên thủ thực lực mạnh bao nhiêu, tuy không biết, nhưng không nói mình bây giờ, cho dù hắn đời trước, ở trước mặt những người này, không khác một con kiến hôi.
Người mạnh như thế ở trong tay lão giả như món đồ chơi, muốn bắt thì bắt, cái này nên là thực lực gì?
- Cái này... Không có khả năng? Chẳng lẽ ngươi cũng đạt tới loại cảnh giới kia? Không có khả năng...
Cảm nhận được trên người bị lực lượng áp chế không cách nào giãy giụa, mười tám đại Yêu Hoàng sắc mặt nhăn nhó, từ trong ánh mắt thấy được khủng hoảng.
Nếu như lão tửu quỷ này như cũ là Huyệt Khiếu cảnh đỉnh phong, bọn hắn cũng không sợ hãi, mà bây giờ loại thực lực này, lại để cho bọn hắn sinh ra cảm giác vô lực nồng đậm.
- Ha ha, không có gì không có khả năng, vào đi!
Đối với bọn hắn khủng hoảng, lão tửu quỷ cười nhạt một tiếng, bàn tay trảo một cái, mười tám đại Yêu Hoàng phảng phất như rút nhỏ, bị hắn bắt lấy, nhét vào một chỗ đặc thù, biến mất không thấy gì nữa.
Mười tám đại Yêu Hoàng bị bắt, vô số Yêu nhân cùng bọn họ liên hệ tựa hồ cũng đã đoạn khí tức, rốt cuộc cảm ứng không đến.
Yên tĩnh!
Chính thức yên tĩnh.
Nếu như nói trước kia Nhiếp Vân biểu hiện để cho mọi người rung động, bây giờ lão tửu quỷ cử động trực tiếp làm đám đông sợ tới mức hồn lài khỏi xác.
Vừa rồi mười tám Yêu Hoàng ra tay, rõ mồn một ở trước mắt, như thế nào cũng không thể tưởng được, mười tám Yêu Hoàng cường đại như thế, ở trước mặt lão tửu quỷ như như hài tử, không có chút sức phản kháng nào.
- Nhìn ta làm gì? Tốt rồi, Nhiếp Vân, ngươi tiếp tục xử lý chuyện của ngươi a, đợi xử lý xong rồi, ta có việc trò chuyện với ngươi!
Chứng kiến mọi người đồng loạt tập trung ở trên người mình, Lão tửu quỷ bất đắc dĩ khoát khoát tay, quay đầu nhìn về phía Nhiếp Vân.
- Chuyện của ta?
Nhiếp Vân sững sờ, không biết hắn chỉ cái gì.
- Là sự tình ngươi muốn thống nhất cửu đại tông môn a, trước kia chúng ta đều thấy được!
Thiên Huyễn vừa cười vừa nói.
- Ah!
Nhiếp Vân gật gật đầu, có chút bất đắc dĩ.
- Các ngươi thấy được? Vậy vừa rồi còn không đi ra, làm hại ta thiếu chút nữa bị giết...
- Ha ha, qua một hồi sư phụ sẽ đích thân giải thích với ngươi!
Thiên Huyễn cũng không nhiều lời.
- Được rồi!
Nhiếp Vân đành phải thôi, ngẩng đầu nhìn lão tửu quỷ, chỉ thấy thằng này đã cùng Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão mang bọn người Hạ Tuyền, Tư Duẫn trọng thương đi ra đại điện, không biết đi nơi nào.
Mười tám Yêu Hoàng bị lão tửu quỷ bắt, chỉ chốc lát, Nhiếp Vân lần nữa thông qua Chưởng Giáo ấn cảm ứng được tông môn đại trận, có thể khống chế.
- Yêu tộc xâm lấn vừa rồi đã thấy được, nếu như không phải Hành Thiên Đạo Nhân Hạ Hành tiền bối ra tay, Phù Thiên đại lục chúng ta chỉ sợ sẽ lần nữa rơi vào tay Yêu nhân, cho nên, cửu đại tông môn chúng ta liên hợp thành một, thế tại phải làm!
Có thể khống chế tông môn đại trận, Nhiếp Vân biết rõ chỉ sợ vẫn là lão tửu quỷ ra tay, lúc này lơ lửng trên không trung, nhìn quanh một vòng nói.
Tuy hắn không thèm để ý quyền lợi, nhưng hiện tại cầm trong tay Chưởng Giáo ấn của tám đại tông môn, nhất định phải có một thuyết pháp, nếu không, như trước hỗn loạn không chịu nổi, phiền toái không nhỏ.
- Không biết Nhiếp Vân tông chủ đối với xác nhập có ý kiến gì không, nói cụ thể nghe một chút!
Thấy thiếu niên trước mắt đạt được thừa nhận, trở thành Hóa Vân tông chưởng giáo, thái độ của mọi người rõ ràng bất đồng, một Vô Thượng trưởng lão của Tĩnh Thiên Tông cao giọng nói.
- Ta biết các ngươi lo lắng cái gì, sợ sau khi tông môn xác nhập, mất đi đạo thống, sau khi chết không mặt mũi nào gặp liệt tổ liệt tông, yên tâm đi, điểm ấy không
cần lo lắng, cửu đại tông môn xác nhập, các ngươi như trước có thể trở về từng tông môn tuyển nhận đệ tử, truyền thụ công pháp võ kỹ, bất quá danh hào tông môn phải trừ đi. Tỷ như Kiếm Thần tông, về sau gọi Hóa Vân tông Kiếm Thần điện! Thanh Vân tông, gọi Hóa Vân tông Thanh Vân Điện, tám đại tông môn biến thành bát đại cung điện của Hóa Vân tông!
Nhiếp Vân nói.
Tám đại tông môn thâm căn cố đế, muốn xác nhập cũng không có đơn giản như vậy, chỉ có thể tiến hành theo chất lượng, thực muốn mạnh mẽ xác nhập, ngược lại sẽ đánh mất tính tu luyện đa dạng, mang đến nguy nan thật lớn cho Nhân tộc.
Thật giống như rất nhiều người không có thiên phú tu luyện Võ Đạo, tu luyện kiếm đạo lại rất có năng lực, ngươi cũng không thể để cho hắn cưỡng ép tu luyện Võ Đạo, buông tha cho kiếm đạo a!
Chỉ có không bóp chết tính đa dạng của võ học, mới có thể để cho võ học bồng bột phát triển, Nhân tộc càng ngày càng mạnh.
- Đương nhiên, Hóa Vân Tông sẽ mỗi mười năm tổ chức một lần luận võ, các đệ tử đều có thể tham gia, đạt được xuất sắc, có cơ hội tiến vào Hóa Vân cung tu luyện! Được ta tự mình truyền thụ Vô Thượng võ kỹ!
Nhiếp Vân nói tiếp.