- Tứ đại Chí Tôn vực đều có chủ nhân của riêng mình, cũng chính là tứ đại cường giả Phong vương!
- Thời đó mọi người đều cho rằng bốn người này là tồn tại cường đại nhất trên Hỗn Độn đại dương. Thế nhưng trên thực tế, ngay cả chính bọn họ cũng cho rằng là như vậy. Mãi cho đến một ngày, bên trong Hỗn Độn đại dương có một nhóm khách không mời mà đến!
- Thực lực của những người này thấp nhất cũng là cấp bậc Chúa Tể, thống lĩnh dẫn đội lại là cường giả Phong vương, hơn nữa. . . Nếu như đơn đả độc đấu, so với bốn người Tu La vương, A Dục Vương, Tuyệt Sát Vương, Hỗn Độn vương lại còn lợi hại hơn!
- Toàn bộ thế giới rối loạn! Lúc này tất cả mọi người mới hiểu được, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, ở chỗ sâu trong Hỗn Độn đại dương không ngờ lại còn có chủng tộc cường đại như vậy!
- Những người này thích giết chóc như mạng, bọn họ lấy việc thôn phệ tính mạng linh hồn con người làm thứ để tấn cấp. Sau khi phát hiện ra tu luyện giả ở nơi này đều rất yếu, nhất thời cả đám mừng rỡ như điên, cổ động sát lục! Những thế giới mà bọn chúng đi qua, ngay cả một cọng cỏ cũng không còn. Ngay cả thiên đạo trong thế giới, căn nguyên bên trong cũng sẽ bị trực tiếp thôn phệ!
- Trong lúc nhất thời, toàn bộ Hỗn Độn đại dương rơi vào trong khủng hoảng vô cùng vô tận. Tam giới. . . Ồ không, lúc ấy là Tứ Giới, cũng chính là tứ đại Chí Tôn vực, cũng cảm nhận được áp lực nồng đậm. Tứ giới phái ra vô số cao thủ tới chiến đấu cùng với đối phương, kết quả. . . Ngay cả nửa hô hấp không kiên trì nổi đã bị hoàn toàn thôn phệ sạch sẽ! Mà đối phương thôn phệ càng nhiều cường giả thì thực lực cũng lại càng mạnh! Càng ngày càng khó mà chống đỡ nổi.
Nói đến đây, Nhiếp Đồng dường như cũng bị kéo tới khoảng thời gian kia. Thanh âm cũng không tự chủ được có chút trầm thấp.
Sắc mặt Nhiếp Vân cũng cực kỳ khó coi.
Mặc dù không có trải qua trận chiến đấu kia, thế nhưng hắn có thể cảm nhận được rõ ràng. Lúc ấy sinh linh Tứ Giới tuyệt vọng và sợ hãi tới mức nào. Cảm giác này giống như Thiên địa lục đạo ban đầu vậy, bóng ma tử vong bao phủ. Bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy khủng hoảng.
Đừng nói là bọn họ trước kia, cho dù hắn bây giờ, sau khi nghe được có nhiều cường giả như vậy xuất hiện, hơn nữa lại có thực lực như thế. Lúc đó hắn vẫn cảm thấy không thể tin được.
Khi đi tới Tà Nguyệt Chí Tôn vực, hắn vẫn luôn cho là Chúa Tể là đỉnh phong của Tru Thiên cảnh, Phong vương là cực hạn của Hỗn Độn. Thế nhưng bây giờ nhìn lại, hóa ra cũng không phải là như vậy.
- Chẳng lẽ. . .
Đột nhiên, linh quang trong đầu Nhiếp Vân chợt lóe, hắn nghĩ đến một chuyện, cho nên không nhịn được mà lên tiếng hỏi:&- Chẳng lẽ thứ bọn chúng tu luyện cũng không phải là ba nghìn đại đạo của Hỗn Độn đại dương hay sao?
Hỗn Độn đại dương tổng cộng có ba nghìn đại đạo, lĩnh ngộ đại đạo đầy đủ chính là Chúa Tể. Chính vì vậy, có thể nói Chúa Tể đã là đỉnh phong rồi. Nếu như không có tư cách Phong vương, như vậy sẽ không thể nào tăng thực lực lên được nữa. Trừ phi. . . Thứ bọn họ tu luyện cũng không phải là ba nghìn đại đạo, mà là đại đạo khác, một loại tồn tại vượt qua ba nghìn đại đạo!
Sở dĩ nghĩ tới những chuện này là bởi vì ban đầu khi chiến đấu với đám người Mặc Tật, hắn đã thi triển ra một loại phương thức chiến đấu vượt qua ba nghìn đại đạo, chuyện này khiến cho hắn cho tới bây giờ vẫn còn cảm thấy khó hiểu.
- Vẫn là ca ca thông minh!
Nghe thấy Nhiếp Vân nói vậy, hai mắt Nhiếp Đồng sáng lên, tràn ngập vẻ bội phục:&- Nói thật, đây cũng là chuyện mà sau đó chúng ta mới biết. Nếu như sớm biết một chút. Có lẽ sinh linh tam giới sẽ không phải gặp trắc trở, thiếu chút nữa diệt tuyệt như vậy.
- Thiếu chút nữa diệt tuyệt? Tam giới thiếu chút nữa diệt tuyệt sao?
Nhiếp Vân sửng sốt, hai mắt đột nhiên trợn tròn.
Bây giờ tam giới sinh sinh bất tức, số lượng sinh linh đếm không hết, căn bản không thể nghĩ ra được nó lại thiếu chút nữa diệt tuyệt.
- Đúng vậy. Sau khi diệt sát vô số thế giới, đám người kia mới ý thức được chiếm đoạt người của tiểu thế giới, đối với tu vi của bọn họ đã không còn bao nhiêu tác dụng. Cho nên bọn hắn đã đưa mắt nhắm vào tứ đại Chí Tôn vực, mà nơi bị bọn họ tấn công đầu tiên chính là Tà Nguyệt Chí Tôn vực!
Nhiếp Đồng thở dài một tiếng, lại chậm rãi nói.
- Tà Nguyệt Chí Tôn vực?
Nhiếp Vân siết chặt hai tay.
- Ngày đó, ánh mặt trời như máu. Sau khi đám người kia sát nhập vào trong Tà Nguyệt Chí Tôn vực, vô số cường giả ở dưới đồ đao của bọn chúng liên tục vẫn lạc, biến thành nguyên liệu tăng lên tu vi của bọn họ! Hiểu rõ một khi Tà Nguyệt Chí Tôn vực diệt vong, ba Chí Tôn vực khác nhất định cũng sẽ không trốn thoát. Cho nên tứ đại vương giả quyết định liên thủ ra tay!
- Trận chiến ấy hỗn độn sôi sục. Đất đai vỡ vụn, tinh thần rơi rụng, nhật nguyệt trụy lạc! Trận chiến ấy, toàn bộ tứ đại cường giả Phong vương đều bị trọng thương. Bất quá những người này mười cũng đã tổn thất bảy tám. Có thể nói là lưỡng bại câu thương!
Nhiếp Đồng nói.
Mặc dù hắn lời ít ý nhiều, cũng không có quá nhiều lời cổ động, truyền nhiễm. Thế nhưng Nhiếp Vân vẫn có thể tưởng tượng ra được lúc đó thảm thiết như thế nào.
Tứ đại cường giả Phong vương đồng thời xuất thủ đối kháng, trận chiến ấy tuyệt đối là khoáng tuyệt cổ kim, trình độ hung hiểm, đáng sợ của chiến đấu không cần phải nói.
- Tuy rằng nói là lưỡng bại câu thương. Thế nhưng tứ đại cường giả Phong vương bị tổn thương nặng hơn! Đám người kia bởi vì tổn thất quá lớn, cho nên hoàn toàn nổi nóng, liên tục đánh lén với Hỗn Độn Chí Tôn vực, Tuyệt Sát Chí Tôn vực. Cơ hồ nuốt trọn tất cả sinh linh của hai Chí Tôn vực này. Bởi vì có tiếp tế, cho nên thống lĩnh phong Vương của đám người kia đã khôi phục. Thực lực không chỉ có trở lại đỉnh phong, mà thậm chí so với trước đó còn càng đáng sợ hơn!
- Tên thống lĩnh này có phải chính là A Da Nạp hay không?
Nhiếp Vân không nhịn được hỏi một câu.
Mặc dù đối với chuyện cũ ức vạn năm trước hắn biết không biết. Thế nhưng thông qua mấy quan sát ngày nay, chỉ sợ đám người Yến Huy và một trăm linh tám thống lĩnh kia chính là thi thể của những người kia. Mà người lợi hại nhất, có lẽ chính là A Da Nạp đã bị hắn luyện hóa thành phân thân.