- Thật mạnh!
Thế giới chi tâm đập sinh ra áo nghĩa phù hợp đại đạo, tuy hắn đã đạt tới Thâu Thiên tá thọ cảnh nhưng có chút không ngăn cản nổi.
- Nap vật thế giới, ra!
Tinh thần khẽ động, nạp vật đan điền bay ra khỏi khí hải của hắn, khí tức cường đại bao phủ chung quanh.
- Muốn thôn phệ ta sao? Vậy phải xem ngươi có thực lực này hay không...
Nạp vật thế giới xuất hiện, một đạo ý niệm truyền vào trong đầu, Nhiếp Vân biến sắc, lập tức lâm vào thế giới hỗn độn.
- Xem ra ngươi cũng muốn thôn phệ ta, vậy thì xem ai mạnh hơn!
Biết rõ đây là ý thức giao phong, Nhiếp Vân không có lùi bước, ngược lại cắn răng nghênh đón, mở ý thức chiến đấu.
Ầm ầm!
Ý thức mở ra, ý niệm khổng lồ tiến vào muốn cắn nuốt hắn.
Chỉ trong nháy mắt Nhiếp Vân mất đi ý thức của mình, dường như tiến vào một không gian không biết tên, ở chỗ này không có thời gian, không có không gian, chỉ có hỗn độn, hắn tiến vào trong đó cũng quên đi tất cả, hoàn toàn bị đồng hòa vào nham thạch không có tư tưởng.
- Ta ở nơi nào? Đây là đâu? Ta là ai?
Không biết qua bao lâu, trong nham thạch sinh ra ý thức mê mang nhìn bốn phía.
Ý thức bản thân Nhiếp Vân đã hoàn toàn biến mất, hiện tại chỉ còn lại nham thạch vô trí.
- Ngươi là ý chí Liệt Thiên thế giới sinh ra...
Một giọng nói xa xưa vang lên.
- Liệt Thiên thế giới?
Nham thạch mê hoặc:
- Vậy ngươi là ai?
- Ta là thế giới chi tâm của Liệt Thiên thế giới, chính là mẫu thân của ngươi!
- Nhanh lên trở lại mẫu thân ôm ấp!
Âm thanh tiếp tục vang lên.
- Mẫu thân?
Nham thạch chậm rãi đi về nơi phát ra âm thanh.
Nếu là mẫu thân chắc chắn sẽ không hại hắn.
Chỉ chốc lát, nham thạch đi tới trước mặt “mẫu thân”, đang định hường thụ “mẫu thân” ôm ấp, đột nhiên cảm giác được lực lượng thôn phệ sinh ra.
Lực lượng này trùng kích, ý thức không cường đại của hắn cũng bắt đầu tan rã.
- Không... Ngươi không phải mẫu thân của ta sao? Vì sao lại thôn phệ ta?
Nham thạch hò hét.
- Hắc hắc, nuốt ngươi ta có thể trở thành thế giới cao cấp hơn, có lẽ có thể thoát ly gông cùm xiềng xích của thế giới du lịch vũ trụ... Ngươi đi tới nơi này chẳng phải vì thôn phệ ta sao? Đã như thế còn không bằng ta nuốt ngươi.
“Mẫu thân” truyền tới ý niệm hung ác.
- Thôn phệ ngươi? Thoát ly gông cùm xiềng xích?
Nghe nói như thế, nham thạch như nhớ lại cái gì đó, trong đầu có tiếng nổ vang, ngay sau đó lực lượng như lửa đốt ngăn cản lực lượng thôn phệ, một lỗ đen cực lớn xuất hiện.
- Ta nhớ rồi... Không sai, ta là tới thôn phệ ngươi, ta là nhân loại, ta là... Nhiếp Vân!
Nham thạch biến lớn, dáng người càng ngày càng cao, trong chốc lát đã biến thành tồn tại thông thiên triệt địa.
- Ngươi... Không phải ý thức của ngươi đã bị ta đồng hóa sao? Làm sao có thể khôi phục trí nhớ?
“Mẫu thân” hoảng sợ la lớn, dường như không thể tin được.
Bị ý chí cường đại cảu nó đồng hóa, đối phương phải không có ý thức, không có tư tưởng, cam tâm bị cắn nuốt, tại sao đột nhiên thức tỉnh ý thức của mình?
- Ta bị ngươi đồng hóa, không cho ngươi đồng hóa còn muốn nhanh chóng thôn phệ ngươi là chuyện không có khả năng!
Nạp vật thế giới, thôn phệ!
Nhiếp Vân tươi cười.
Thế giới chi tâm là thế giới cấp mười hai, nếu như muốn luyện hóa là chuyện quá khó khăn, tốn hao thời gian còn dài hơn thôn phệ Phần Thiên khu, hiện tại nguy cơ trùng trùng, không có khả năng lưu thời gian cho hắn, chỉ có thể buông tay đánh cược một lần, buông tha tư tưởng bản thân tiến vào trong ý niệm của đối phương.
Một khi thất bại, chính mình bị đối phương thôn phệ.
Tuy nguy hiểm nhưng thành quả cuối cùng là hắn thành công.
- Ah... Không!
Nạp vật thế giới càng lúc càng lớn, trong nháy mắt đã thôn phệ sạch ý chí của thế giới chi tâm.
Ầm ầm!
Nương theo tiếng nổ lớn, thôn phệ thế giới cấp mười hai vào nạp vật thế giới, nạp vật thế giới càng cường đại hơn, càng vững chắc, lực lượng dần dần tăng lên.
Thế giới cấp chín!
Thế giới cấp mười!
Chỉ trong nháy mắt nạp vật thế giới lập tức vững chắc như Thần giới, trở thành thế giới cấp mười.
- Cảm giác thật vững chắc!
Đứng trong nạp vật thế giới mới, Nhiếp Vân mỉm cười:
- Quả nhiên ba ngàn đại đạo hoàn mỹ...
Nạp vật thế giới tấn cấp đến cấp mười, ba ngàn đại đạo mất trật tự giờ phút này đạt tới cảnh giới mới, dung hợp hoàn mỹ với nhau, cũng như hàn băng và hỏa diễm dung hợp hoàn mỹ, tuy hai mà một.
Nhất là chủ đan điền dung hợp nạp vật thế giới, cũng biến thành trụ cột xây dựng thế giới, từ đó nạp vật thế giới càng thêm vững chắc.
- Tất cả đại đạo trăm sông đổ về một biển, không có bài danh, không có mạnh nhất cũng không có yếu nhất...
Nhìn thế giới vững chắc trước mắt, ngón tay Nhiếp Vân điểm về phía trước.
- Nếu thành công thì đột phá đi!
Ầm ầm!
Thân thể nổ vang, giới vực cường đại hình thành bên ngoài thân thể Nhiếp Vân, thực lực của hắn lập tức từ Vương cảnh viên mãn đạt tới Hoàng cảnh!
Hoàn mỹ giới vực, thành!
- Rốt cục đạt tới Hoàng cảnh!
Thở ra một hơi, Nhiếp Vân hưng phấn không nhỏ.
Còn chưa có tiến vào thành Vân Châu thì hắn đã là Vương cảnh viên mãn, hắn vẫn không đột phá là vì chờ ngày hôm nay.
Thời gian gần một năm, hắn cố gắng vì hoàn mỹ giới vực.
Công phu không phụ lòng người, rốt cục hắn vẫn thành công!
- Đạt tới Hoàng cảnh với ta mà nói, tấn cấp có lẽ dễ dàng hơn nhiều.
Hắn tích lũy hùng hậu, lại có vô số bảo vật, dựa theo đạo lý đạt tới Hoàng cảnh có thể đột phá dễ dàng, có thể trùng kích Hoàng cảnh viên mãn rất nhanh, thậm chí rất cao.
- Xem thử hoàn mỹ giới vực một chúy lại nói sau!
Trong nội tâm hưng phấn, Nhiếp Vân nhìn vào nạp vật thế giới.
Xem xét một lúc, hắn sững sờ tại chỗ và nói tục.
- Bà mẹ nó, đây không phải đùa nghịch ta sao!
Trong khí hải, ba ngàn đan điền dung hợp trở thành một giống như một quả trứng gà, nó yên tĩnh nằm đó và tỏa ra khí tức nhàn nhạt.
Tinh thần tiến vào bên trong, là thế giới vững chắc giống như Thần giới, đạt tới thập cấp, phạm vi của nó giảm bớt không ít... Chỉ có một châu của Thần giới.
Nhìn thấy thế giới trong người mình như thế, Nhiếp Vân cũng lập hiểu ra đột khó khi tấn cấp.
Thực lực của hắn hiện tại có được một châu của Thần giới, thực lực đã không kém gì cường giả Thiên Đạo nhất châu cảnh.
Tuy hiện tại hắn là Hoàng cảnh sơ kỳ, muốn tấn cấp trung kỳ... Cần làm thế giới khuếch đại gấp đôi.
Đó là phải làm thế giới trong người tấn cấp hai châu.