Xem ra mặc kệ Cửu Dương Sơn cách nơi này bao xa, cũng phải đi qua xem rồi, bất luận Tu La di tích hay khí tức đặc thù để cho vô danh pháp quyết vận chuyển, đều đáng giá hắn tới.
- Nếu như tiền bối muốn đi Cửu Dương Sơn, Giao Long Mã của phủ thành chủ chúng ta có thể để cho tốc độ của ngươi nhanh hơn chút ít!
Tựa hồ nhìn ra ý định của Nhiếp Vân, Mẫn Ngạn nói.
- Vậy ta liền không khách khí, mượn vài con Giao Long Mã sử dụng!
Nhiếp Vân cũng không chối từ.
Linh giới không gian áp chế quá lớn, không thể phi hành, chỉ bằng vào đi đường mà nói không biết hao phí bao nhiêu thời gian.
Ngụy gia cưỡi chỉ là ngựa bình thường, tối đa ngày đi nghìn dặm, mà phủ thành chủ nói Giao Long Mã, nghe nói ẩn chứa Giao Long huyết mạch, một ngày có thể nhẹ nhõm đi năm nghìn dặm, mặc dù Cửu Dương Sơn xa, nhưng chỉ tối đa hai ngày lộ trình.
- Tiền bối muốn đi tìm loại khoáng thạch này mà nói, ta có thể dẫn đường!
Mẫn Tích Tích nói.
- Ta cũng đi theo tiền bối!
Ngụy Dã nói:
- Vừa vặn cũng có thể mang tiền bối đi xem...
Hắn nói không hết lời, nhưng Nhiếp Vân biết là chỉ Tu La di tích.
- Vậy tốt, đa tạ các vị, buổi sáng ngày mai chúng ta xuất phát!
Nhiếp Vân nói.
Sở dĩ đợi đến ngày mai, một là vì Mẫn Tích Tích vừa tỉnh lại, khẳng định phải cùng phụ mẫu nói chuyện thoáng một phát, hai là đã có những bảo vật này của phủ thành chủ, hôm nay thử một chút nhìn xem có thể lần nữa đột phá, trùng kích Tiên Lực cảnh hậu kỳ hoặc đỉnh phong hay không.
Linh giới cường giả vô số, nhiều một phần thực lực, liền nhiều một phần năng lực tự bảo vệ mình.
Sau khi thương nghị, Nhiếp Vân ở phủ thành chủ tìm địa phương ở lại, cũng không cùng Ngụy Dã trở về, dù sao với hắn mà nói, ở đâu cũng đồng dạng.
Tiến vào tiểu viện, Nhiếp Vân tiện tay an bài mấy cấm chế, lần nữa tiến vào Bắc Đẩu tinh cung.
- Hạ Hành tiền bối, ngươi thử xem những vật này có thể trợ giúp ngươi tấn chức Tiên Lực cảnh hay không!
Đi vào Tinh Cung, Nhiếp Vân tiện tay ném ra một đống bảo vật, lập tức không hề quản nữa, lấy ra những vật khác, đan hỏa đốt cháy, rèn luyện.
Từ phủ thành chủ lấy ra không ít dược liệu, nếu như trực tiếp ăn sống mà nói, dược hiệu sẽ giảm bớt đi nhiều, luyện chế thành đan dược, dù là đan dược đơn giản nhất, cũng có hiệu quả không tưởng được.
Bản thân Nhiếp Vân là luyện đan đại sư, dùng thời gian không dài liền đề luyện ra tất cả dược tính, luyện chế thành một viên đan dược màu vàng kim óng ánh.
Viên đan dược kia gọi Phục Linh đan, phẩm cấp cũng không cao, bất quá phối hợp dược liệu quý trọng của Linh giới, dược hiệu liền không giống bình thường, chỉ sợ cho dù đan dược Đạo phẩm ở Nhân giới cũng chưa hẳn có thể so sánh.
- Có thể đột phá đến Tiên Lực cảnh hậu kỳ hay không, liền nhìn ngươi rồi...
Khẽ cười một tiếng, tiện tay nuốt đan dược vào trong miệng, Nhiếp Vân khoanh chân ngồi dưới đất.
Dược liệu Linh giới dung hợp mà thành dược lực cuồng bạo, như cơn lốc trùng kích ở trong người, lực lượng của Nhiếp Vân vừa mới đạt tới Tiên Lực cảnh trung kỳ lần nữa sôi trào lên.
Khoanh chân ngồi dưới đất, không biết đã qua bao lâu, Nhiếp Vân phun a một ngụm trọc khí, đứng lên.
- Vẫn là nghĩ quá đơn giản...
Lắc đầu, trên mặt Nhiếp Vân không vui không buồn.
Trước kia chứng kiến vô số dược liệu, cảm thấy hoàn toàn có thể mượn cái này đột phá đến Tiên Lực cảnh hậu kỳ thậm chí đỉnh phong, hiện tại xem ra vẫn là nghĩ quá đơn giản.
Đạt tới Tiên cấp, mỗi tấn thăng một cấp đều phí cái giá cực lớn, tuy những dược liệu này dược lực mạnh, nhưng tối đa để cho tu vi Tiên Lực cảnh trung kỳ của hắn củng cố không ít, muốn đột phá còn kém rất xa.
Ban đầu ở Phù Thiên đại lục, tốc độ tu luyện rất nhanh, chủ yếu bởi vì Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh từng tu luyện qua một lần, đối với rất nhiều chi tiết, tỉ mĩ đều không xa lạ gì, đột phá tương đối dễ dàng, nhưng Tiên cấp vô luận kiếp trước kiếp này, đều là lần đầu tiên đạt tới, còn muốn không hề chướng ngại đột phá, dĩ nhiên không có khả năng rồi.
Bất quá, đối với hắn mà nói không có gì cả, tu luyện chỉ cần làm đến nơi đến chốn, từng bước một tiến về phía trước, một ngày nào đó đồng dạng sẽ đứng ở thế giới đỉnh phong.
Dứt bỏ cảm xúc mặt trái trong lòng, quay đầu liếc nhìn lão tửu quỷ.
Những dược liệu này đối với hắn tác dụng không lớn, nhưng đối với lão tửu quỷ tác dụng lại cực kỳ rõ ràng, hắn không có dã tâm lớn như Nhiếp Vân, dựa theo phương pháp của Tinh Cung chi linh cảm ngộ Bắc Đấu Thất Tinh, hiện tại đã thành công đột phá, cũng đạt tới Tiên Lực cảnh.
Lúc này đang củng cố tu vi.
Tiểu Long giống như thường ngày, trừ ăn là ngủ, thấy hắn từ trong tu luyện tỉnh táo lại, vội vàng bay đến bờ vai của hắn, trong mắt tràn đầy ỷ lại, nói ra thoại ngữ từ cổ chí kim không thay đổi.
- Ba ba, ta đói...
- Khục khục, ta mang ngươi đi ra ngoài ăn, ngươi muốn ăn cái gì, ta liền cho ngươi ăn cái đó...
Nhiếp Vân cười cười, lời còn chưa nói hết, đột nhiên lông mi khẽ động, một người một Long liền từ Bắc Đẩu tinh cung thuấn di ra, một lần nữa về tới tiểu viện.
- Nhiếp Vân đại nhân có ở đây không?
Vừa trở về chợt nghe bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Tuy ở Linh giới linh hồn không thể viễn thị, nhưng thiên phú Thiên Nhãn không bị ảnh hưởng, Mẫn Tích Tích vừa tới ngoài cửa, hắn liền thấy được.
- Mời đến!
Không biết hiện tại tìm hắn có chuyện gì, Nhiếp Vân vung tay lên, mở ra cửa sân.
- Nhiếp Vân đại nhân, ta...
Chứng kiến thiếu niên đi tới, Mẫn Tích Tích do dự một chút, lộ ra vẻ làm khó.
- Có chuyện gì cứ nói đừng ngại!
Nhiếp Vân nở nụ cười.
- Là như thế này, ta lâm vào hôn mê thời gian quá dài, phụ thân vì cứu ta, hao tốn không ít tâm tư, ngay cả biểu ca đang ở Vân Vũ Tông cũng bị quấy nhiễu, bất quá hắn một mực bận rộn, hôm nay đến mới biết rõ ta đã khôi phục...
Mẫn Tích Tích nói một hồi, Nhiếp Vân liền hiểu được.
Mẫn Tích Tích có một biểu ca, bởi vì thiên phú cao, được Vân Vũ Tông thu làm đệ tử, trở thành tồn tại chói mắt nhất gia tộc, Mẫn Ngạn vì cứu con gái, chuyên môn viết thư gửi đến Vân Vũ Tông, hi vọng bằng vào thân phận của vị biểu ca này, tìm đến cao nhân hỗ trợ cứu chữa.
Không trùng hợp chính là vị biểu ca này vừa vặn ra ngoài thí luyện, đoạn thời gian trước mới nhận được tin tức, liền vội mời cao nhân đến, đi tới nơi này phát hiện biểu muội bệnh nặng đã hoàn hảo rồi!
- Nếu như tiền bối muốn đi Cửu Dương Sơn, Giao Long Mã của phủ thành chủ chúng ta có thể để cho tốc độ của ngươi nhanh hơn chút ít!
Tựa hồ nhìn ra ý định của Nhiếp Vân, Mẫn Ngạn nói.
- Vậy ta liền không khách khí, mượn vài con Giao Long Mã sử dụng!
Nhiếp Vân cũng không chối từ.
Linh giới không gian áp chế quá lớn, không thể phi hành, chỉ bằng vào đi đường mà nói không biết hao phí bao nhiêu thời gian.
Ngụy gia cưỡi chỉ là ngựa bình thường, tối đa ngày đi nghìn dặm, mà phủ thành chủ nói Giao Long Mã, nghe nói ẩn chứa Giao Long huyết mạch, một ngày có thể nhẹ nhõm đi năm nghìn dặm, mặc dù Cửu Dương Sơn xa, nhưng chỉ tối đa hai ngày lộ trình.
- Tiền bối muốn đi tìm loại khoáng thạch này mà nói, ta có thể dẫn đường!
Mẫn Tích Tích nói.
- Ta cũng đi theo tiền bối!
Ngụy Dã nói:
- Vừa vặn cũng có thể mang tiền bối đi xem...
Hắn nói không hết lời, nhưng Nhiếp Vân biết là chỉ Tu La di tích.
- Vậy tốt, đa tạ các vị, buổi sáng ngày mai chúng ta xuất phát!
Nhiếp Vân nói.
Sở dĩ đợi đến ngày mai, một là vì Mẫn Tích Tích vừa tỉnh lại, khẳng định phải cùng phụ mẫu nói chuyện thoáng một phát, hai là đã có những bảo vật này của phủ thành chủ, hôm nay thử một chút nhìn xem có thể lần nữa đột phá, trùng kích Tiên Lực cảnh hậu kỳ hoặc đỉnh phong hay không.
Linh giới cường giả vô số, nhiều một phần thực lực, liền nhiều một phần năng lực tự bảo vệ mình.
Sau khi thương nghị, Nhiếp Vân ở phủ thành chủ tìm địa phương ở lại, cũng không cùng Ngụy Dã trở về, dù sao với hắn mà nói, ở đâu cũng đồng dạng.
Tiến vào tiểu viện, Nhiếp Vân tiện tay an bài mấy cấm chế, lần nữa tiến vào Bắc Đẩu tinh cung.
- Hạ Hành tiền bối, ngươi thử xem những vật này có thể trợ giúp ngươi tấn chức Tiên Lực cảnh hay không!
Đi vào Tinh Cung, Nhiếp Vân tiện tay ném ra một đống bảo vật, lập tức không hề quản nữa, lấy ra những vật khác, đan hỏa đốt cháy, rèn luyện.
Từ phủ thành chủ lấy ra không ít dược liệu, nếu như trực tiếp ăn sống mà nói, dược hiệu sẽ giảm bớt đi nhiều, luyện chế thành đan dược, dù là đan dược đơn giản nhất, cũng có hiệu quả không tưởng được.
Bản thân Nhiếp Vân là luyện đan đại sư, dùng thời gian không dài liền đề luyện ra tất cả dược tính, luyện chế thành một viên đan dược màu vàng kim óng ánh.
Viên đan dược kia gọi Phục Linh đan, phẩm cấp cũng không cao, bất quá phối hợp dược liệu quý trọng của Linh giới, dược hiệu liền không giống bình thường, chỉ sợ cho dù đan dược Đạo phẩm ở Nhân giới cũng chưa hẳn có thể so sánh.
- Có thể đột phá đến Tiên Lực cảnh hậu kỳ hay không, liền nhìn ngươi rồi...
Khẽ cười một tiếng, tiện tay nuốt đan dược vào trong miệng, Nhiếp Vân khoanh chân ngồi dưới đất.
Dược liệu Linh giới dung hợp mà thành dược lực cuồng bạo, như cơn lốc trùng kích ở trong người, lực lượng của Nhiếp Vân vừa mới đạt tới Tiên Lực cảnh trung kỳ lần nữa sôi trào lên.
Khoanh chân ngồi dưới đất, không biết đã qua bao lâu, Nhiếp Vân phun a một ngụm trọc khí, đứng lên.
- Vẫn là nghĩ quá đơn giản...
Lắc đầu, trên mặt Nhiếp Vân không vui không buồn.
Trước kia chứng kiến vô số dược liệu, cảm thấy hoàn toàn có thể mượn cái này đột phá đến Tiên Lực cảnh hậu kỳ thậm chí đỉnh phong, hiện tại xem ra vẫn là nghĩ quá đơn giản.
Đạt tới Tiên cấp, mỗi tấn thăng một cấp đều phí cái giá cực lớn, tuy những dược liệu này dược lực mạnh, nhưng tối đa để cho tu vi Tiên Lực cảnh trung kỳ của hắn củng cố không ít, muốn đột phá còn kém rất xa.
Ban đầu ở Phù Thiên đại lục, tốc độ tu luyện rất nhanh, chủ yếu bởi vì Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh từng tu luyện qua một lần, đối với rất nhiều chi tiết, tỉ mĩ đều không xa lạ gì, đột phá tương đối dễ dàng, nhưng Tiên cấp vô luận kiếp trước kiếp này, đều là lần đầu tiên đạt tới, còn muốn không hề chướng ngại đột phá, dĩ nhiên không có khả năng rồi.
Bất quá, đối với hắn mà nói không có gì cả, tu luyện chỉ cần làm đến nơi đến chốn, từng bước một tiến về phía trước, một ngày nào đó đồng dạng sẽ đứng ở thế giới đỉnh phong.
Dứt bỏ cảm xúc mặt trái trong lòng, quay đầu liếc nhìn lão tửu quỷ.
Những dược liệu này đối với hắn tác dụng không lớn, nhưng đối với lão tửu quỷ tác dụng lại cực kỳ rõ ràng, hắn không có dã tâm lớn như Nhiếp Vân, dựa theo phương pháp của Tinh Cung chi linh cảm ngộ Bắc Đấu Thất Tinh, hiện tại đã thành công đột phá, cũng đạt tới Tiên Lực cảnh.
Lúc này đang củng cố tu vi.
Tiểu Long giống như thường ngày, trừ ăn là ngủ, thấy hắn từ trong tu luyện tỉnh táo lại, vội vàng bay đến bờ vai của hắn, trong mắt tràn đầy ỷ lại, nói ra thoại ngữ từ cổ chí kim không thay đổi.
- Ba ba, ta đói...
- Khục khục, ta mang ngươi đi ra ngoài ăn, ngươi muốn ăn cái gì, ta liền cho ngươi ăn cái đó...
Nhiếp Vân cười cười, lời còn chưa nói hết, đột nhiên lông mi khẽ động, một người một Long liền từ Bắc Đẩu tinh cung thuấn di ra, một lần nữa về tới tiểu viện.
- Nhiếp Vân đại nhân có ở đây không?
Vừa trở về chợt nghe bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Tuy ở Linh giới linh hồn không thể viễn thị, nhưng thiên phú Thiên Nhãn không bị ảnh hưởng, Mẫn Tích Tích vừa tới ngoài cửa, hắn liền thấy được.
- Mời đến!
Không biết hiện tại tìm hắn có chuyện gì, Nhiếp Vân vung tay lên, mở ra cửa sân.
- Nhiếp Vân đại nhân, ta...
Chứng kiến thiếu niên đi tới, Mẫn Tích Tích do dự một chút, lộ ra vẻ làm khó.
- Có chuyện gì cứ nói đừng ngại!
Nhiếp Vân nở nụ cười.
- Là như thế này, ta lâm vào hôn mê thời gian quá dài, phụ thân vì cứu ta, hao tốn không ít tâm tư, ngay cả biểu ca đang ở Vân Vũ Tông cũng bị quấy nhiễu, bất quá hắn một mực bận rộn, hôm nay đến mới biết rõ ta đã khôi phục...
Mẫn Tích Tích nói một hồi, Nhiếp Vân liền hiểu được.
Mẫn Tích Tích có một biểu ca, bởi vì thiên phú cao, được Vân Vũ Tông thu làm đệ tử, trở thành tồn tại chói mắt nhất gia tộc, Mẫn Ngạn vì cứu con gái, chuyên môn viết thư gửi đến Vân Vũ Tông, hi vọng bằng vào thân phận của vị biểu ca này, tìm đến cao nhân hỗ trợ cứu chữa.
Không trùng hợp chính là vị biểu ca này vừa vặn ra ngoài thí luyện, đoạn thời gian trước mới nhận được tin tức, liền vội mời cao nhân đến, đi tới nơi này phát hiện biểu muội bệnh nặng đã hoàn hảo rồi!