Tần Quan cười nói: “Chuyện kia chỉ có thể do ngươi làm, người khác không tin được, bao gồm cả muội muội vô địch kia của ngươi cũng vậy!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Chỉ ta có thể làm được…”
Nói tới đây, hắn nhìn sang Tần Quan, sau đó nói: “Không phải là sinh con đấy chứ?”
Vẻ mặt Tần Quan sững sờ, nàng ta đột nhiên đi tới trước mặt Diệp Huyên, sau đó lấy ra một khối “Không nói võ đức” đặt vào tay Diệp Huyên: “Ngươi cảm thấy thứ này có đẹp không?”
Diệp Huyên: “…”
Tần Quan chớp mắt: “Muốn thử uy lực của nó không?”
Diệp Huyên vội vàng lắc đầu, trả lại khối Bất Giảng Vũ Đức cho Tần Quan.
Mặc dù thực lực hiện giờ của hắn đã có sự thay đổi về chất, thế nhưng chưa chắc đã “gánh” được khối “Không nói võ đức” này.
Phải đút gần hai trăm triệu tinh mạch đó!
Đây là khái niệm quái quỷ gì vậy?
Tần Quan đột nhiên nói: “Chúng ta mau đi thôi!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Cô có thể tiết lộ xíu xiu về việc mà sau này cô cần ta giúp không?”
Tần Quan lắc đầu: “Không thể!”
Diệp Huyên: “…”
Tần Quan đột nhiên dừng lại, sau đó quay sang nhìn Diệp Huyên: “Giờ ta giúp ngươi thì sau này ngươi cũng sẽ giúp ta, đúng chứ?”
Diệp Huyên do dự một lát rồi gật đầu: “Đúng vậy!”
Tần Quan khẽ gật đầu: “Ta tin nhân phẩm của ngươi!”
Diệp Huyên: “…”
Sau khi Tần Quan dẫn Diệp Huyên vào một tinh vực thần bí, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người họ, ông ta cung kính hành lễ: “Các chủ, ta là hội trưởng Lý Hưu của Tiên Bảo Các tại Nghiệp Đô. Nếu các chủ có cần gì thì cứ việc dặn dò!”
Tần Quan khẽ gật đầu: “Bao lâu nữa buổi đấu giá bắt đầu?”
Ông lão đáp: “Ba ngày…”
Nói tới đây, ông ta ngừng một lát, rồi nói: “Các chủ muốn bắt đầu lúc nào thì tổ chức lúc đó vậy!”
Diệp Huyên im lặng.
Tiên Bảo Các này đúng là nơi biết nịnh hót thật đấy!
Tần Quan trầm ngâm một lát rồi nói: “Đừng lãng phí thời gian, mai tổ chức luôn đi!”
Ông lão vội vàng nói: “Thuộc hạ lập tức đi sắp xếp luôn!”