Trung Thế Giới!
Diệp Huyên vẫn thấy khá tò mò với Trung Thế Giới này, dù sao Niệm tỷ cũng ở đó, cả mấy người An Lan Tú cũng thế!
Trên đường đi, Diệp Huyên chợt hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ có nhiều thần vật như thế, vì sao tỷ không dùng nó để nâng cao thực lực của bản thân?”
Dương Niệm Tuyết hờ hững nói: “Phụ thân nói ta sử dụng thần vật quá nhiều cũng không tốt, muốn ta phải củng cố lại!”
Diệp Huyên cạn lời.
Sử dụng thần vật quá nhiều!
Đừng nói cảnh giới của tỷ tỷ được nâng cao bằng thần vật nhé?
Có thể lắm!
Hắn phát hiện thật ra khả năng chiến đấu của tỷ tỷ không được tốt lắm!
Dương Niệm Tuyết đột nhiên nói: “Lão đệ, vì sao đệ có thể tiến vào dòng sông Thời Gian, tiến hành nghịch thời gian vậy?”
Diệp Huyên cười đáp: “Tu luyện!”
Dương Niệm Tuyết nhìn hắn: “Dạy ta đi!”
Diệp Huyên hơi do dự.
Dương Niệm Tuyết lạnh lùng hỏi: “Không được sao?”
Diệp Huyên cười ngượng ngùng, sau đó nói: “Tỷ tỷ, thật ra thứ này khá đặc biệt!”
Nói xong, hắn mở lòng bàn tay ra, kiếm Thanh Huyên xuất hiện: “Nguyên nhân chủ yếu vẫn là thanh kiếm này, thanh kiếm mà Thanh Nhi chế tạo cho đệ!”
Dương Niệm Tuyết nhìn kiếm Thanh Huyên, nàng im lặng một lát rồi nói: “Sau này có thể bảo muội muội của đệ chế tạo cho ta một thanh kiếm không?”
Diệp Huyên hơi khó xử!
Dương Niệm Tuyết lại nói: “Sẽ có lợi ích!”
Diệp Huyên nghiêm túc đáp: “Tỷ đệ với nhau sao lại nói về lợi ích, khách sáo, khách sáo quá rồi!”
Dương Niệm Tuyết liếc hắn: “Coi đệ kìa, con người đệ thế nào chẳng lẽ ta còn không hiểu sao? Chuyện không có lợi đệ sẽ làm chắc?”
Diệp Huyên cười to: “Tỷ tỷ, nếu tỷ muốn có kiếm thì bảo phụ thân chế tạo cho một thanh đi!”
Dương Niệm Tuyết bĩu môi: “Không muốn tìm ông ấy!”
Diệp Huyên khó hiểu: “Vì sao?”
Dương Niệm Tuyết im lặng một lát rồi nói: “Ta không muốn sống dựa vào người khác!”
Diệp Huyên: “…”
Dương Niệm Tuyết nhìn hắn, tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Từ khi sinh ra, ta đã cái gì cũng có, chỉ cần ta muốn, phụ thân đều sẽ cho, dù là thứ gì phụ thân cũng chiều theo ta, việc này khiến cuộc đời ta trở nên không có mục tiêu! Hầy, đệ có thể hiểu được nỗi đau khổ đó không?”
Diệp Huyên lập tức sa sầm mặt.
Dương Niệm Tuyết lại nói: “Ta ra ngoài là muốn trải nghiệm cuộc sống khó khăn, lão đệ, đệ từng trải nghiệm cuộc sống khó khăn không?”
Diệp Huyên cảm thấy lồng ngực của hắn hơi nghẹn lại!
Mẹ kiếp!
Gặp phải một người còn biết diễn hơn cả hắn rồi!