Ầm!
Thi tướng trước mặt hắn bị chém bay đi cả nghìn trượng, khi dừng lại được thì thân thể cũng nứt toác ra.
Đám Tiêu Hiếu thấy vậy thì sắc mặt trở nên xấu xí vô cùng.
Không ai ngờ rằng Diệp Huyên vẫn còn con bài tẩy này.
Huyết Mạch Chi Lực!
Đây là huyết mạch gì mà lại có thể khiến thực lực của hắn gia tăng nhiều đến vậy?!
Tiêu Hiếu quay sang Tông Thủ, lạnh lùng gằn giọng: “Đến nước này rồi, huynh còn định giấu bài gì nữa?"
Đánh nhau đến bây giờ, ông ta đã dùng ra mọi con bài của mình.
Nhưng Vân giới vẫn còn giữ lại.
Khiến ông ta khó chịu vô cùng.
Tông Thủ không nói gì. Thật ra gã ta đã sinh lòng thoái lui khi thấy tổ sư Chấp Pháp Tông cũng không dám trêu chọc Diệp Huyên, nhưng gã biết gã và Vân giới đã không còn đường lui nữa. Nếu rút lui bây giờ, để Diệp Huyên có cơ hội phát triển, hoặc để nbs đạt đến Vô Cảnh, khi ấy mạng sống của gã ta và cả Vân giới chỉ dựa vào một ý niệm của đối phương.
Tiêu Hiếu lạnh nhạt nói: “Sao? Huynh cho rằng lúc này vẫn còn đường lui?"
Những lời này xua đi một tia do dự trong mắt Tông Thủ. Gã ta vươn tay, để một luồng khói xanh chậm rãi dâng lên. Một khắc sau, thời không bốn phía chấn động kịch liệt, sau đó có mười hai lão già khoác áo bào trắng bước ra từ bốn phía.
Tiêu Hiếu nheo mắt lại: “Vân thần tướng”.
Vân thần tướng!
Đây là một tiểu đội bí ẩn do tổ tiên Vân giới lập nên năm ấy, nghe nói có ba mươi sáu người, trong đó chín vị đã đạt đến bán bộ Vô Cảnh. Nhưng khi tổ tiên Vân giới qua đời, bọn họ cũng không còn tung tích.
Nhưng bây giờ họ lại xuất hiện!
Tuy nhân số chỉ còn lại mười hai nhưng đều đã đến Vô Đạo đỉnh cao.
Bọn họ là những cường giả Vô Đạo Cảnh cực kỳ có uy tín, từ chiến lực đến nội tình bản thân đều đứng đầu.
Sự xuất hiện của mười hai người này mang đến thay đổi long trời lở đất cho thế cục hiện tai.
Đàn áp!
Chỉ xem từ đội ngũ và nhân số cũng có thể thấy Vân giới và Chấp Pháp Tông đang hoàn toàn áp đảo bên Diệp Huyên.
Bên kia, Trung Sơn Vương và Các chủ Ẩn Sát Các đều sa sầm mặt.
Xem tình hình trước mắt thì Ẩn Sát Các và Lâm Đạo Quốc đều đang bị đàn áp hoàn toàn. Các chủ Ẩn Sát Các khó chịu vô cùng, bởi người của y đều là sát thủ, không thiện giao chiến chính diện, đến nay đã tổn thất rất nhiều. Cứ tiếp tục như vậy thì sẽ bỏ mạng toàn bộ!
Nhưng đúng lúc này, Tông Thủ lại nhìn vào Diệp Huyên ở nơi xa: “Giết!"
Giết!
Lời vừa dứt, mười hai Vân thần tướng đã lao đi, mang theo ngần ấy khí tức khổng lồ càn quét khắp nơi như sóng thần, khiến thời không trong thiên địa cũng bất chợt trở nên mờ ảo.