Tiểu Linh Nhi liếc nhìn tháp Giới Ngục: "Hắn cũng đâu cố ý, ngươi tức giận làm gì!"
Tháp Giới Ngục run run, như đang nói gì đó.
Tiểu Linh Nhi lơ thẳng mặt, cô bé tiếp tục đút linh quả cho Diệp Huyên.
Mà hai người Tả Tịnh ở bên cạnh đều đang nhìn chằm chằm vào tháp Giới Ngục.
Bảo vật Ngũ Duy!
Tả Tịnh sáng mắt lên, mà Thái điên kia cũng có chút ngạc nhiên.
Rất nhiều người Thần Quốc biết đến bảo vật Ngũ Duy này, phải biết rằng, đừng nói món bảo vật này đứng hạng đầu ở bên đây, mà có là Thần Quốc thì nó cũng xếp hàng nhất!
Ở Thần Quốc cũng có một bảng Thần khí, đó là bảng Thiên Cơ Môn lập ra, mà đứng đầu bảng đó chính là bảo vật Ngũ Duy này!
Món bảo vật này đè bẹp vô số thần khí khác của Thần Quốc!
Nhưng có điều hiện tại trên bảng Thần khí lại thêm hai hạng nữa!
Kiếm Thiên Tru!
Mà kiếm Thiên Tru này đứng hạng ba!
Nói cách khác, trên bảng Thần khí, một mình Diệp Huyên đã chiếm đến hai món!
Đúng lúc này, Tả Tịnh đột nhiên nói: "Hay là ngươi đi theo ta đi?"
Tháp Giới Ngục: "..."
Tiểu Linh Nhi nhìn Tả Tịnh: "Nó không theo ngươi đâu!"
Tả Tịnh không hiểu: "Tại sao?"
Tiểu Linh Nhi đáp: "Vì nó sợ chết!"
Tháp Giới Ngục: "..."
Tả Tịnh trừng mắt nhìn: "..."
Lúc này, đôi ngươi đỏ máu của Diệp Huyên đã dần nhạt màu đi, mà thần trí hắn cũng đang chậm rãi khôi phục.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Huyên gần như đã khôi phục lại được thần trí, hắn nhìn về phía Tiểu Linh Nhi rồi nhẹ giọng nói: "Chưa chết ư?"
Tả Tịnh ở bên vội vã nói: "Kiếm tu vô liêm sỉ, là ta cứu ngươi đó!"
Thái điên cũng nói: "Ta nữa!"
Diệp Huyên chậm rãi ngồi dậy, lúc này quanh thân hắn mát rượi, hắn cúi đầu nhìn xuống, lập tức ngớ ra.
Không mặc gì hết?