“Đi rồi?”
Mặc Vân Khởi lập tức nhảy tới trước mặt Chiến Quân: “Hắn đi đâu?”
Chiến Quân nói: “Cụ thể thì ta không biết, nhưng sau này hắn sẽ tới Thần Vũ Thành!”
Thần Vũ Thành!
Mấy người Mặc Vân Khởi nhìn nhau, cuối cùng, Khương Cửu nặng nề hỏi: “Xa không?”
Chiến Quân gật đầu: “Rất xa!”
Nói xong, hắn nhìn mấy người Mặc Vân Khởi: “Các ngươi tìm hắn làm gì?”
Mặc Vân Khởi đáp: “Đánh hắn một trận!”
Chiến Quân nhìn về phía Mặc Vân Khởi, vẻ mặt hơi kỳ lạ.
Mặc Vân Khởi bất mãn nói: “Ngươi có vẻ mặt gì vậy… Thế nào, là xem thường ta à?”
Chiến Quân cười nói: “Ta không có ý này, nhưng mà… Bây giờ Diệp huynh rất mạnh!”
Mặc Vân Khởi vỗ ngực mình: “Ngươi biết ta là ai không?”
Chiến Quân nhìn Mặc Vân Khởi, Mặc Vân Khởi nghiêm túc nói: “Năm đó, hắn đã bị ta đè xuống đất đánh đấy!”
Chiến Quân: “…”
Mặc Vân Khởi còn muốn nói thêm, Bạch Trạch ở bên cạnh chợt ngắt lời: “Ngươi còn không im miệng nữa, ta đánh ngươi!”
Mặc Vân Khởi: “…”
Lúc này, Khương Cửu cất lời: “Đi Thần Vũ Thành!”
Kỷ An Chi gật đầu: “Đi Thần Vũ Thành!”
Khương Cửu nhìn về phía Chiến Quân: “Làm cách nào để đến Thần Vũ Thành?”
Chiến Quân hơi do dự, sau đó nói: “Các ngươi di chuyển trong tinh không rất nguy hiểm! Thế này đi, ta dẫn các ngươi đi gặp Bạch tiên sinh, để Bạch tiên sinh phái người hộ tống các ngươi đi”.
Khương Cửu nói: “Vậy thì cảm ơn”.
Chiến Quân cười: “Các ngươi là bạn của hắn thì cũng là bạn của ta, đừng khách sáo! Đi theo ta!”
Chiến Quân nhanh chóng dẫn mấy người Khương Cửu đi gặp Bạch tiên sinh.
Một canh giờ sau, một chiếc thuyền tinh vân xuất phát từ Táng Thiên trường thành…
Trên thuyền tinh vân là mấy người Khương Cửu, còn có thêm một Chiến Quân.
Đích đến của bọn họ chính là Thần Vũ Thành!