Trong sân tập võ.
Diệp Huyên vẫn đang đối luyện với ba người máy kia!
Không thể không nói, khi cùng tập luyện với ba người máy này, hắn đã thu hoạch được rất nhiều thứ!
Mà mỗi lần sau khi tập luyện xong, hắn đều sẽ ngồi xuống tĩnh tâm cảm ngộ.
Ngộ!
Lúc này Diệp Huyên mới chính thức hiểu rõ tầm quan trọng của chữ "ngộ" này, nhất là khi làm kiếm tu!
Cứ như vậy, hắn tu luyện ở sân tập võ này tròn nửa tháng.
Trong nửa tháng này, mọi mặt của hắn đều có sự tiến bộ vượt bậc.
Nhất là ở phương diện sức mạnh và tốc độ, bây giờ hắn không cần đến Long Hồn và Long Lực, tốc độ và sức mạnh cũng đã tăng gấp mấy lần so với khi trước!
Nhất là sau khi hắn "lấy tâm làm kiếm".
Lấy tâm làm kiếm!
Mà trong khoảng thời gian này, Tiểu Thất sẽ cách đoạn đấy đên, mỗi lần nàng ta đến, người máy kia lại trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Ngày hôm đó, Diệp Huyên đang tu luyện đột nhiên dừng lại, hắn xoay người liếc mắt nhìn, sau đó rời đi.
...
Bên ngoài Trật Tự Thành.
Diệp Huyên đi vào trong một khu rừng, trong rừng, hắn gặp được một người quen.
Đường Thanh!
Thấy Đường Thanh, Diệp Huyên có chút bất ngờ: "Đường cô nương?"
Đường Thanh gật đầu: "Đến nơi khác nói chuyện!"
Nói xong, ả ta dẫn Diệp Huyên rời đi.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Huyên đã theo Đường Thanh đến trong rừng sâu.
Trên đường, Đường Thanh đột nhiên hỏi: "Ngươi đã quy thuộc Thần Quốc rồi à?"
Diệp Huyên cười nói: "Không".
Đường Thanh xoay người nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên khẽ cười bảo: "Đường Thanh cô nương tới tìm ta hẳn là có chuyện gì chứ?"
Đường Thanh trầm mặc.
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: "Đường Thanh cô nương, ta phát hiện ra một chuyện, cô có biết là gì không?"