Diệp Huyên trầm giọng nói: “Thần khí Tạo Hóa Cảnh còn chia cả Tiên Thiên Hậu Thiên à?”
Tiểu Hồn đáp: “Đúng thế, Tạo Hóa Cảnh chia làm ba loại, thứ nhất là Hậu Thiên Tạo Hóa Cảnh, đây là do con người tạo ra, uy lực có hạn; thứ hai là Tiên Thiên, bảo vật Tạo Hóa Cảnh này không phải con người tạo ra, có thể nói là nó vốn dĩ đã có rồi, chỉ là sau đó cũng có con người nhúng tay vào. Ví dụ như ta, ta ở Minh tộc hấp thụ hồn phách mấy vạn năm, dùng hồn phách ngưng tụ hồn phách của mình, cuối cùng mới có chủ nhân cũ tạo nên thân xác cho ta”.
Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu rồi! Kiếm Ma Kha này cũng giống thế, đúng không?”
Tiểu Hồn nói: “Không khác lắm”.
Diệp Huyên lại hỏi: “Vậy loại thứ ba thì sao?”
Tiểu Hồn trầm giọng nói: “Nhân tạo”.
Diệp Huyên sửng sốt.
Tiểu Hồn giải thích: “Có vài bảo vật Tạo Hóa Cảnh con người làm ra mạnh hơn bảo vật Tiên Thiên Tạo Hóa Cảnh. Con người đạt tới trình độ nhất định thật sự có thể nghịch thiên”.
Diệp Huyên nhìn kiếm Ma Kha trước mặt, không thể không nói, thanh kiếm này và kiếm Trấn Hồn đều khá nghịch thiên. Vấn đề lớn nhất là kiếm này hơi khác kiếm Tiểu Hồn, Tiểu Hồn chủ động nhận hắn làm chủ, còn kiếm này thì không có ý đó, không chỉ không có, ngược lại còn muốn điều khiển hắn!
Một thanh kiếm rất biết suy nghĩ!
Một lát sau, Diệp Huyên cất kiếm Ma Kha, sau đó rời khỏi nhà đá.
Diệp Huyên đi tới trước hang núi ở Ma Kha tộc, hắn vừa đến, một thanh niên đã xuất hiện trước mặt hắn.
Người đó chính là Tả Thanh!
Tả Thanh nhìn Diệp Huyên, cười khẽ: “Diệp huynh có chuyện gì sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Ta muốn gặp hắn!”
Đương nhiên Tả Thanh biết Diệp Huyên nói tới ai, lập tức gật đầu: “Đi theo ta!”
Diệp Huyên nhanh chóng đi theo Tả Thanh đến một đỉnh núi, thấy Diệp Huyên, Mạc Tà vốn còn đang ngồi đứng dậy, hắn ta đi tới trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên cười khẽ, sau đó mới xòe tay phải ra, kiếm Ma Kha xuất hiện trong tay hắn, hắn đưa kiếm tới trước mặt Mạc Tà.
Mạc Tà nhìn Diệp Huyên: “Diệp huynh…”
Diệp Huyên cười nói: “Vật về nguyên chủ!”
Diệp Huyên hắn không phải thổ phỉ, không phải đồ của mình, hắn tuyệt đối sẽ không cần, đặc biệt là đây còn do người ta cho hắn mượn.
Không biết xấu hổ cũng phải có giới hạn!