Lệnh Ngũ Hành!
Người của Ngũ Hành Chi Chủ!”
Mặt mũi Ngũ Hành Chi Chủ, thì vẫn phải nể nang!
Nghĩ đến đây, ông lão áo bào đen quay đầu nhìn Diệp Huyên ở bên kia, lạnh giọng nói: “Bắt lấy!”
Vừa dứt lời, mười mấy luồng hơi thở mạnh mẽ đột nhiên từ trong tối lao về phía Diệp Huyên.
Thấy vậy, Diệp Huyên bỗng nhíu mày, không nói dông dài, hắn rút kiếm chém xuống.
Ầm!
Một kiếm này, trực tiếp chém bay một cao thủ bay đến trước mặt hắn bay đi mấy nghìn trượng!
Thấy thế, những cao thủ trong tối đều rất kinh ngạc!
Vậy mà dám ra tay với người của Thiên Cơ Thành?
Chán sống rồi sao?
Đối mặt với Diệp Huyên, vẻ mặt ông lão áo bào đen kia lập tức trở nên u ám, ông ta nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ai cho ngươi cái gan chó đó?”
Vừa nói xong, ông ta bỗng lao lên trước, một bóng người bỗng lóe lên, sức mạnh kinh người lập tức khiến không gian nơi lướt qua đều vỡ vụn.
Ở phía xa, Diệp Huyên nheo hai mắt, ánh mắt hắn bỗng đầy sát ý lạnh lùng, vừa suy nghĩ, kiếm Thanh Huyên trong vỏ kiếm lập tức biến thành một luồng kiếm quang chém ra.
Lượng Biến!
Tuy cảnh giới hắn không phải là Lượng Biến Cảnh, nhưng một kiếm này của hắn đã là lượng biến, vì vậy, khi kiếm này vừa ra, không gian xung quanh lập tức nứt vỡ từng tầng.
Ầm ầm!
Bóng người kia run rẩy dữ dội, sau đó lập tức bị đánh bay ra nghìn trượng, mà khi ông ta vừa dừng lại, một phi kiếm đột nhiên chém đến.
Ánh mắt ông lão áo bào đen thay đổi, hai cánh tay giao nhau, chắn trước mặt.
Bùm! Uỳnh!
Một vùng kiếm quang vỡ vụn, ông lão áo bào đen lại lần nữa bị đánh bay, mà khi ông ta vừa dừng lại, hay cánh tay đã bị chém vỡ.
Ông lão áo bào đen có chút sững sờ, nhìn phía xa đang muốn nói thì lúc này, một thanh kiếm đã chĩa giữa trán ông ta.
Thấy vậy, vẻ mặt Mộc Hư ở phia xa kia lập tức u ám.
Thực lực của Diệp Huyên mạnh hơn trước không ít!
Lúc trước, khi Diệp Huyên đối mặt với cao thủ Lượng Biến Cảnh, đánh rất mất sức, nhưng bây giờ, cao thủ Lượng Biến Cảnh ở trước mặt Diệp Huyên gần như không có sức đánh trả!