Đúng lúc này, Tinh chủ đột nhiên lên tiếng: “Các hạ, ta chấp nhận đầu hàng!”
Đầu!
Hàng!
Ông ta vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc, đổ dồn ánh mắt về phía đó.
Ngay cả đám Sở chân nhân cũng lộ rõ vẻ mặt khó mà tin nổi!
Rõ ràng không một ai ngờ tới việc Tinh chủ sẽ chọn cách đầu hàng cả.
Tinh chủ nhoáng cái xuất hiện trước mặt cô gái trẻ, sau đó quỳ một gối xuống: “Nguyện ý trung thành với các hạ!”
Tất cả mọi người có mặt: “…”
Diệp Huyên cũng không ngờ gã Tinh chủ kia lại đầu hàng thẳng thắn như thế, hơn nữa lại còn quỳ xuống.
Chơi gì kỳ vậy?
Cách đó không xa, cô gái trẻ đi tới trước mặt Tinh chủ: “Muộn rồi!”
Dứt lời, sắc mặt Tinh chủ đang quỳ xuống cô gái trẻ bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi, ông ta lùi nhanh lại, và rồi… cứ thế bỏ chạy trong ánh nhìn của rất nhiều người.
Một ông lão bên cạnh cô gái trẻ liền muốn đuổi theo thì bị cô gái trẻ lắc đầu ngăn lại: “Không cần!”
Tinh chủ vừa chạy trốn, sĩ khí của đám người phía Vạn Sơn Trường Thành lập tức sụt giảm rõ rệt.
Còn đánh thế nào được nữa?
Không ngờ đường đường là Tinh chủ mà lại bỏ chạy như vậy!
Sao đánh được đây?
Chỉ một thoáng, càng lúc càng có nhiều người bỏ trốn theo.
Nhưng cô gái trẻ cũng không hề buông tha cho những kẻ kia, mà chọn cách giết toàn bộ.
Cách đó không xa, Diệp Huyên trầm giọng nói: “Nàng ấy muốn thanh tẩy!”
Triệu Mục nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên trầm giọng nói: “Giữ lại những kẻ kia sẽ chẳng khác nào lưu lại nhân tố bất ổn cho mình, hơn nữa, cũng không dễ thuần phục. Còn nếu giết luôn, thì sau này sẽ có lợi với việc thống trị của Thần Quốc hơn. Cô nhóc kia, cũng ‘độc’ thật đấy!”
Cô nhóc kia!
Gương mặt Triệu Mục lộ rõ nét quái lạ.