Diệp Huyên đi đến một nơi yên tĩnh, hắn ngồi xếp bằng xuống đất, sau đó tiến vào tháp Giới Ngục.
Diệp Huyên lên tầng hai, lúc này Diệp Liên đang chữa thương.
Lúc trước ở Võ Viện, Diệp Liên đã bị thương rất nặng, bởi vậy từ sau khi hắn đưa cô bé vào trong tháp Giới Ngục, cô bé vẫn đang chữa thương.
Diệp Huyên không quấy rầy Diệp Liên, hắn yên lặng lui ra khỏi tầng hai, sau đó đi lên tầng năm.
A Việt liếc mắt nhìn Diệp Huyên: "Làm gì?"
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: "A Việt cô nương, xin cô dạy ta cách dùng hai đạo tắc còn lại!"
Đạo tắc!
Qua trận chiến này, hắn phát hiện mình bản thân vẫn còn hơi yếu!
Những năm gần đây, hắn vẫn luôn trở nên mạnh mẽ, nhưng bên cạnh đó, đối thủ của hắn cũng ngày càng mạnh hơn!
Rất nhiều lúc, hắn cũng nghĩ rằng đến khi nào hắn mới có thể tung một kiếm dẹp yên mọi chuyện?
Hoăc nói là, đến khi nào bản thân mới có thể làm được đến mức không chuyện gì không thể giải quyết chỉ với một kiếm?
Bây giờ chắc hẳn là không làm được, nhưng đây là mục tiêu của hắn!
Trên trời dưới dất, chư thiên vạn giới, không có chuyện gì không thể giải quyết bằng một chiêu kiếm!
A Việt nhìn Diệp Huyên, một lát sau, nàng ta hỏi: "Có lợi ích gì không?"
Diệp Huyên cười nói: "Cô muốn gì?"
A Việt đáp: "Nếu chủ nhân của kiếm trên đỉnh tháp xuất hiện lần nữa, ta muốn bọn họ giúp ta một chuyện!"
Diệp Huyên hỏi: "Chuyện gì?"
A Việt nói: "Giúp ta thoát khỏi tháp này".
Diệp Huyên đang định nói thì lúc này tháp Giới Ngục bỗng xuất hiện trước mặt hắn, sau đó lắc qua lắc lại!
Thấy cảnh này, A Việt lập tức giơ tay tát một cái.
Ầm!
Tháp Giới Ngục bị đánh bay!
Diệp Huyên: "..."
A Việt giận dữ chỉ vào tháp Giới Ngục ở cách đó không xa: "Thứ ngu này, nếu không phải do ngươi, sao bọn ta lại thảm đến thế? Bây giờ ngươi còn muốn ngăn cản ta tìm về tự do, ngươi có muốn chết không hả?"