Người đàn ông áo xanh cười một tiếng, sau đó nghiêm túc nói: “Đây là linh hoả ngoại vực, một loại lửa rất đáng sợ, nó có thể rèn luyện thân thể của con, chẳng những có thể cường hoá thân thể con mà có nó trong người, thể chất của con sẽ trở thành Thuần Linh Hoả Thể, cũng có nghĩa là vạn hoả bất xâm! Dù sao đến tận bây giờ, cha chưa từng gặp cái gì mạnh hơn ngọn lửa này, sau này nó sẽ hoà làm một với con!”
Phải cố nhịn!
Diệp Huyên hít sâu một hơi, dù sống không bằng chết, nhưng nhất định phải nhịn!
Không thể để ông cha xấu xa này cười nhạo được!
Người đàn ông áo xanh lùi sang một bên, y nhìn Diệp Huyên, nở nụ cười nhẹ nhàng.
Nhị Nha cất lời: “Dương ca, muội có thể nói một câu khiến huynh không vui được không?”
Người đàn ông nhìn Nhị Nha: “Muội muốn nói gì?”
Nhị Nha chớp mắt: “Sao thái độ của huynh với Niệm Tuyết và Tiểu Huyên Tử lại không giống nhau thế?”
Niệm Tuyết!
Đương nhiên chính là Dương Niệm Tuyết!
Cũng chính là tỷ tỷ của Diệp Huyên!
Nhưng bây giờ nàng không có ở đây.
Nhị Nha lại hỏi: “Chẳng lẽ Tiểu Huyên Tử thật sự không phải con ruột của huynh?”
Người đàn ông áo xanh nhìn Nhị Nha: “Trong vòng năm ngày không được phép ăn kẹo hồ lô!”
Nét mặt Nhị Nha cứng đờ, cô bé tát mình một cái, lẩm bẩm: “Cho ngươi hỏi bậy này…”
Thời gian từng chút trôi qua, Diệp Huyên dần cảm thấy thân thể mình không còn quá đau đớn nữa!
Phải nói là hắn đã quen dần với cảm giác đau đớn vì bị thiêu đốt này!
Trong khoảng thời gian đó, Tiểu Bạch cũng liên tục dùng tử khí chữa lành thân thể cho Diệp Huyên.
Một tháng sau, Diệp Huyên đột nhiên mở mắt, hắn đứng dậy, siết chặt tay phải.
Oanh!
Cái nắm tay này khiến thiên địa trở nên hư ảo!
Sức mạnh!
Diệp Huyên hít sâu một hơi, lúc này, hắn cảm nhận được một sức mạnh vô cùng vô tận!