Không gian!
Nhìn không thấy nhưng cảm nhận được.
Hai mắt Diệp Huyên nhắm lại, tĩnh tâm tập trung. Khoảng chừng nửa canh giờ sau, toàn thân tiến vào trạng thái như thiền định, lòng không tạp niệm.
Cảm nhận không gian!
Không gian không thể nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận được, mà thông qua đạo tắc Không Gian, hắn có thể cảm nhận không gian ngày càng rõ ràng. Không chỉ có thể cảm nhận được mà còn có thể nhờ đạo tắc Không Gian mà vận dụng không gian xung quanh này.
Đương nhiên, khi tới một cảnh giới nhất định, không cần dùng đạo tắc Không Gian mà cũng có thể vận dụng không gian, nhưng Diệp Huyên phát hiện ra là hiệu quả khi dùng đạo tắc Không Gian và khi không dùng chênh lệch nhau không chỉ gấp mười lần.
Lúc này, hắn càng cảm nhận rõ hơn sự đáng sợ của đạo tắc Không Gian này.
Mà chuyện hắn cần làm hiện tại chính là để kiếm của mình dung hợp với đạo tắc Không Gian.
Sau khoảng một canh giờ, một tia kiếm khí lẳng lặng xuất hiện, sau đó, nó đột nhiên bay ra. Cũng tại khoảnh khắc đó, tia kiếm khí biến mất, khi nó xuất hiện lần nữa thì đã ở trên tường thành cách đó trăm trượng.
Xuyên qua không gian!
Diệp Huyên có chút phấn khích, bởi vì sau khi vận dụng không gian, thì tốc độ kiếm khí trực tiếp xuyên qua đã tăng lên một chút nhưng hắn cũng tiêu hao khá nhiều, vì hắn còn phải khống chế sức mạnh không gian.
Tốc độ trở nên nhanh hơn, nhưng tiêu hao cũng nhiều hơn!
Diệp Huyên đứng tại chỗ trầm mặc một lúc, sau đó bắt đầu tiếp tục nghiên cứu.
Con đường tu luyện rất buồn tẻ.
Cứ như vậy, qua cả một ngày trời, vào sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Huyên đã thử đủ mọi cách. Dù có thể gia tăng tốc độ phi kiếm kha khá nhưng vấn đề là hắn chưa thể giải quyết được trở ngại về tiêu hao, hơn nữa tốc độ vẫn chưa đạt tới mức hắn kỳ vọng.
Hắn đã từng giao đấu với cao thủ Tạo Hoá Cảnh nên hiểu rõ sức mạnh kinh khủng của cao thủ cảnh giới đó, nếu tốc độ không đủ nhanh thì căn bản không thể nào tạo thành uy hiếp đối với đối phương.
Mà kiếm kỹ hiện tại của hắn khó có thể giết chết được Tạo Hoá Cảnh!
Đương nhiên, nếu là một đấu một thì cho dù là hắn đấu với Tạo Hoá Cảnh, hắn cũng không quá yếu thế, thế nhưng người ta đánh hắn cũng chẳng hề nương tay.
Diệp Huyên tiếp tục nghiên cứu trong điên cuồng.
Cứ như vậy, thời gian chầm chậm trôi qua!