Mà bây giờ bày tỏ sự trung thành, chắc chắn Kiếm Tông sẽ bảo vệ hắn!
Mà một khi gia nhập Võ Viện, khi đó nếu Võ Viện muốn giết hắn, hắn thật sự không có chống lưng nào cả!
Nghe thấy lời của Diệp Huyên, Hách Liên Thiên im lặng, ông ta vẫn cười nhạt, nhưng sâu trong mắt lại lóe lên ánh sáng lạnh!
Nghe thấy lời của Diệp Huyên, Việt Vô Trần cách đó không xa lập tức yên tâm hơn.
Nếu lúc này Diệp Huyên gia nhập Võ Viện, thì lão thật sự cũng hết cách!
Đương nhiên nếu Diệp Huyên thật sự làm thế cũng không hoàn toàn là chuyện xấu!
Bây giờ phản bội cũng không có tổn thất, chứ nếu sau này phản bội, khi đó chắc chắn sẽ tạo thành tổn thất khó mà chấp nhận với Kiếm Tông!
Hách Liên Thiên trước mặt Diệp Huyên cười khẽ: “Không cưỡng cầu”.
Nói xong, ông ta nhìn về phía An Lan Tú: “Tiểu An, về tu luyện đi!”
An Lan Tú im lặng một lát, sau đó gật đầu: “Được!”
Nghe vậy, Hách Liên Thiên và Tần Sơn đều thấy yên tâm hơn một chút.
An Lan Tú trả lời như vậy chứng tỏ là nàng sẽ không rời khỏi Võ Viện nữa.
Việt Vô Trần ở bên cạnh cũng thầm thở phào.
Đương nhiên lão hy vọng An Lan Tú đi theo Diệp Huyên, nhưng lúc này nếu An Lan Tú làm thế, chắc chắn Võ Viện sẽ bất chấp tất cả giết chết An Lan Tú và Diệp Huyên!
Hai thiên tài tuyệt thế, Võ Viện sẽ không tự nhiên dâng lên cho Kiếm Tông!
Hơn nữa, bây giờ Võ Viện giết An Lan Tú và Diệp Huyên đều có lý do danh chính ngôn thuận!
Nhưng An Lan Tú chịu ở lại thì tình hình lại khác!
Võ Viện sẽ thỏa hiệp!
Thỏa hiệp vì một thiên tài siêu cấp cũng rất đáng giá!
An Lan Tú nhìn về phía Diệp Huyên: “Chúng ta gặp nhau sau, Liên Nhi đang tu luyện, mấy ngày sau sẽ xuất quan, lúc đó huynh có thể đến tìm con bé!”
Diệp Huyên suy nghĩ một lát, sau đó gật đầu: “Được!”
An Lan Tú gật đầu, xoay người rời đi.
Việt Vô Trần cười nói: “Hách Liên tông chủ, nếu hiểu lầm đã giải trừ thì chúng ta xin tạm biệt”.