Không xa trước mặt nàng, một ông lão áo đen đang quỳ ở đó.
Ông lão áo đen run giọng nói: “Tộc trưởng…”
Thái Sơ Tịnh từ từ nhắm chặt hai mắt: “Khi nàng ấy đi còn nói gì không?”
Ông lão áo đen hơi cúi đầu: “Trước đây không lâu nàng ấy từng nói là, sau khi nhìn thấy cô gái váy trắng, nàng ấy hiểu rõ một chuyện, đó chính là sau khi vũ lực đạt đến trình độ nhất định, trí tuệ gì đó chỉ là hư vô! Thái Sơ tộc đi đến ngày hôm nay đã là cực hạn của nàng ấy rồi, nếu Thái Sơ tộc muốn vươn lên một tầm cao mới, nàng ấy không làm được! Mà ngươi thì có thể!”
Thái Sơ Tịnh im lặng.
Ông lão áo đen chợt căng thẳng!
Nếu như Thái Sơ Tịnh không tiếp nhận Thái Sơ tộc, vậy Thái Sơ tộc coi như xong rồi!
Ông lão áo đen vội vàng nói tiếp: “Nàng ấy còn nói, thật ra Diệp công tử hi vọng ngài tiếp nhận Thái Sơ tộc, phải biết, Thái Sơ tộc quản lý nhiều vũ trụ rộng lớn như vậy, nếu những vụ trụ này đều gia nhập thư viện Quan Huyên, vậy sẽ có trợ giúp to lớn cho Diệp công tử!”
Nghe vậy, sắc mặt bình tĩnh của Thái Sơ Tịnh bỗng xuất hiện thay đổi rất nhỏ!
Trợ giúp Diệp Huyên!
Nhìn thấy sắc mặt Thái Sơ Tịnh thay đổi, trong lòng ông lão áo đen thở phào nhẹ nhõm!
Vẫn là Trăn tộc trưởng hiểu rõ Tịnh tộc trưởng này!
Lúc này, Thái Sơ Tịnh bỗng quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, Diệp Huyên đang đi tới!
Thái Sơ Tịnh đứng dậy, nàng đi đến trước mặt Diệp Huyên, sau đó đưa thư của Thái Sơ Trăn cho hắn.
Diệp Huyên xem trong chốc lát, sau đó nói: “Cô muốn trở về?”
Thái Sơ Tịnh khẽ nói: “Nghe ngươi!”
Diệp Huyên lắc đầu cười một tiếng: “Vậy chính là muốn trở về rồi!”
Sao hắn lại không nhìn ra? Thái Sơ Tịnh muốn trở về rồi!
Nha đầu này vẫn rất lương thiện!
Nếu như là hắn, chắc chắn sẽ không thể nào tha thứ, nhưng mà, cảm giác về sứ mệnh gia tộc trong lòng Thái Sơ Tịnh thật sự quá mạnh!
Hắn nhìn ra được, mặc dù lúc trước nàng hận Thái Sơ Trăn, nhưng cũng không hận Thái Sơ tộc.