• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không bao lâu sau, hai anh em Alva và Adonis cũng đã tới. Loắng thoắng một hồi. Họ mới bắt đầu chơi.

Trận đấu hôm nay chơi cũng rất vui, Dương Triết thể hiện ra kĩ năng siêu Việt của mình ngay từ những set đầu tiên. Adonis liên tục thầm phán “Đúng là tuyển thủ số 1 thế giới”

Thẩm Thiên chơi lúc đầu còn tương đối vụng về, nhưng từ những trận sau anh chơi cũng đã quen tay nhưng có vẻ về chuyên mảng bóng chuyền, anh không hề có chút thiên phú nào. Cả ngày hôm nay, vị tuyển thủ vốn bị tắt đường nên đến muộn ấy lại không thể đến luôn.

Hôm nay, vẫn bình thường như bao ngày. Thẩm Thiên đưa con đi đến nhà Khang Nam để chơi.

Đang ngồi tám phét với Khang Vũ ở ngoài phòng khách, Thẩm Thiên bất chợt nhận được một cuộc điện thoại.Là số của Bạch Tiên Sinh gọi tới. Ban đầu, cứ ngỡ chỉ là chuyện gì đó bình thường muốn thông báo với anh như mọi khi. Nhưng không!

Nghe được tin giữ, Thẩm Thiên tức giận, ngay lập tức đứng dầy. Bàn tay trái đầy uy lực của cao thủ trên Thần Cảnh hiển hiện uy năng, chiếc bàn vỡ làm đôi, sàn nhà cũng nứt toác. Một sàn nhà cao cấp để phòng có người đột nhập, bởi Khang Vũ là người đặc biệt. Thế mà bị một cú đập tay của Thẩm Thiên đạp nát.

Cứ uỵch rất to khiến hai đứa trẻ đang làm bài tập ở bên cạnh đến kinh sợ nhìn sang. Khang Vũ tay cầm chiếc chân gà ngâm xả tắc đang định cho vào mồm cũng giật mình quay sang.

Bộ dáng Thẩm Thiên lúc này trông vô cùng đáng sợ, tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cả Ám Châu này.

“Lũ khốn, bọn chúng giám lộng hành đến như vậy?” Thẩm Thiên quát.

Cảm thấy dự cảm chẳng lành, Khang Vũ quay qua chấn tâm các con rồi đưa chúng vào phòng trong.

“Chết tiệt, bởi vậy mới nói. Theo định vị thì bọn họ đi về hướng Tây Bắc từ Tổng Bộ a…” Bạch Tiên Sinh ở bên đầu dây tay đưa lên trán nói.

“Cựu Thủ Lĩnh đâu?” Thẩm Thiên hỏi.

“Bọn chúng không biết thực lực thế nào, thần không biết quỷ không hay có thể bắt cóc được nhóc Hạo. Chắc chắn có thực lực siêu nhiên nên Cựu Thủ Lĩnh đã đi đuổi theo hắn rồi!” Bạch Tiên Sinh bên kia lại nói.

“Thôi được, tôi hiểu rồi!” Nói xong câu này, Thẩm Thiên rồi tắt máy.

Khang Vũ lúc này cũng đi ra, lo lắng hỏi:

“Sao? Có chuyện gì đấy?”

“Bên đây xảy ra ít chuyện, trông chừng bọn trẻ nhé. Tôi đi mấy ngày mới về được, nhắc vợ tôi dùm” Thẩm Thiên nói rồi đạp không bay đi về hướng Tây Nam. Đây là hướng của biển Đông, một trong tám bờ biển thuộc quản lý của Ám Châu.

Khang Vũ không kịp nói gì, chỉ đành thở dài quay đi.

Bay hơn một ngày không ăn không uống, với tốc độ của Thẩm Thiên. Chẳng mấy chốc đã đến được biển Đen, khu vực cảng Samori, là khu vực quản lý của Thiên Hà Quốc.

Không bao lâu sau, đằng trước là thân ảnh của mấy con người. Một kẻ trông đào hoa phong lưu đang vô cùng chật vật yểm hộ một đứa trẻ chừng 7 – 8 tuổi. Vây quanh họ là ba người đàn ông, cả uy áp lẫn khí tức đều tràn trề hơn người ở giữa vô cùng nhiều.

“Mãi mới tìm thấy” Thẩm Thên lộ vẻ vui mừng nói.

Nhưng không bao lâu anh cũng cảm nhận được tình thế trước mắt, lao thẳng tới. Kim quang hóa hình từ tay Thẩm Thiên được phóng ra ngoài. Là hình ảnh một chiếc cự mạng xà đao lao tới cả ba người.

Không đề phòng, bọn họ chỉ một mực chú ý tới biến cố trong trận pháp bảo toàn cho địch thù trước mắt.

Cũng vì sự lỗ mãng này đã khiến họ bị thương.

“Chết, kẻ nào?” Một lão giả ôm ngực, máu chảy đầm đìa, khóe miệng cũng có máu xanh lè chảy ra quát.

“Là lão gia gia gia của các ngươi nha.” Thẩm Thiên khóe miệng nhấc lên, cười đểu một cái rồi nói.

“Sơ ý quá!” Một lão giả khác, tình trạng cũng y như vậy. Lấy trong túi áo bên trong một vỉ thuốc dạng viên, đã bóc 4 viên rồi.

Chẳng mấy chốc, vì viên thuốc này mà lão ta khôi phục cực kỳ nhanh. Hai tên tặc tử khác cũng y như vậy.

Thấy tình hình không ổn, Trần Dương Kiệt đang điều sắc bỗng mở mắt. Thấy tình cảnh trước mắt, Trần Dương Kiệt không khỏi ngạc nhiên, nhưng cũng rất nhanh hiểu ra vấn đề. Ông hướng Thẩm Thiên quát lớn:

“Đừng để họ hấp thụ thuốc!”

Thẩm Thiên nghe thấy điều này, quay hguongws Trần Dương Kiệt tái nhợt một cái rồi quay đến ba lão giả, tung ra ba quyền ba hường khác nhau. Sau đó lao tới một lão già ở gần nhất quyền đấm cước đá.

Đang bị thương cực nặng, thực lực chẳng bằng người nên mấy chốc tên già này đã nằm giẫm bẹp dưới chân Thẩm Thiên.

Một cước đá bay đầu lão ta như chơi, không còn cơ quan đầu não. Lão giả chết ngay tại chỗ, hơi thở không còn. Một thi thể không đầu rơi ầm ầm xuống biển.

Từ đằng sau, Thẩm Thiên cảm thấy có hơi lạnh gáy. Quay người lại hắn bị một quyền từ lão già khác. bên trái cũng co0s một người vùn vụt lao về phía hắn.

Chỉ lùi lại mấy bước, Thẩm Thiên rất nhanh lấy được cân bằng. Tham dự cuộc chiến với lão già kia. Người này giường như đã hồi phục hoàn toàn, cảnh giới hắn ta ngang với Thẩm Thiên nên Thẩm Thiên chỉ chiếm được một chút đỉnh từ ưu thế người trẻ. Nhưng không lâu sau đó, lão già còn lại cũng nhập trận, trở về thế yếu. Thẩm Thiên không biết phải làm thế napf. Chỉ có thể tạm thời chống đỡ cho tới khi Trần Dương Kiệt chữa trị xong.

Cũng biết con trai đang cần mình, Trần Dương Kiệt cũng nhanh chóng hồi phục sức lực. Nhóc Hạo tu vi nhỏ yếu, khó khăn lắm mới an toàn được trở về. Dù không ảnh hưởng tới tánh mạng nhưng bị thương cũng rất nặng.

Lúc trước Trần Dương Kiệt năm lần bảy lượt đánh đấu với các lão già này đến mấy lần rồi. Mỗi lần sẽ trị thương 8 tiếng vì phải phân tâm khống chế pháp bảo phòng hộ lại chiếu cố nhóc Hạo, còn có 3 người có thực lực gần bằng mình đang đứng ngoài nên mới vậy.

Bây giờ Thẩm Thiên đã tới, kéo đi sự chú ý của hai tên già. Ông ta chẳng còn hạn chế nào nên chỉ trong hai tiếng đồng hồ đã khôi phục tám phần thực lực, có thể ra chiến đấu cùng Thẩm Thiên. Đừng cho rằng Trần Dương Kiệt khôi phục có tám phần nhưng lão liền chính là quái vật tu luyện hàng trăm năm đến cảnh giới trên Thần Cảnh này. Dăm tên thực lực như kia hắn tùy tùy tiện tiện đánh cũng thắng. Chẳng là lúc trước ba tên này có bày binh bố trận, thực lực tuy không bằng người nhưng kết hợp lại với nhau lại trên ông một chút. Bây giờ con trai đã đến và hạ được một kẻ, tỉ số người giữa hai bên là cân bằng, lại không có sự kết hợp kia. Trần Dương Kiệt dư sức đánh chết tiểu súc sinh kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK