• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại sân bay

Quốc Tế thuộc quản lí của thành phố “Tân Hải” thuộc tỉnh “Giang Bình”, một

trong 15 khu vực thuộc bộ phận lãnh địa của “Ám Châu”.

Từ trên chiếc

máy bay tư nhân vừa từ từ hạ cánh, chàng trai có khuôn mặt sắc xảo, tuấn tú với

thân hình hoàn mĩ từ đầu đến chân và chiếc chiều cao 1m87. Anh mặc trên mình một

chiếc áo len cao cổ màu trắng phối với chiếc quần dài màu đen và khoác trên

mình chiếc áo khoác dài, khan choàng cổ trông vô cùng trẻ trung và hiện đại.

Theo sau anh

ta còn 1 người với thân hình vạm vỡ, để kiểu tóc ngắn màu hạt dẻ và một chàng

trai trẻ có dáng vẻ thư sinh, thanh lịch khi đeo một chiếc kính tròn, mái tóc

dài qua hông màu bạc.

3 người họ đều

là an hem tốt, là người bạn tri kỉ của nhau và có thân phận vô cùng cao quý.

Ví dụ như

người đứng đầu mang họ Thẩm, tên Thiên bí danh là Satan, người đứng đầu tổ chức

“Devil’s Law” có hàng trăm nghìn sát thủ và lính đánh thuê mạnh mẽ, thông thạo

mọi loại vũ khí, phương tiện và có quy chế hoạt động ở nước ngoài.

Người bên phải

anh là người đàn ông cao to vạm vỡ có tên là Mạn Lâm, có bí danh là Devil, tuy

chỉ mới 25 nhưng có thực lực vượt trội mọi lứa tuổi, là cao thủ võ thuật có

thiên phú mạnh mẽ.

Người bên

trái Thẩm Thiên là quân sư có đầu óc nhanh nhạy, trí nhớ tốt, thực lực vô cùng

mạnh mẽ cũng chẳng phải hạng tôm tép dễ dây vào. Anh ta họ Bạch, thường được gọi

là Bạch Tiên Sinh.

Họ vừa xuống

máy bay, một chiếc Audi8 đã đỗ ngay trước mắt bọn họ.

Người vừa bước

xuống từ chiếc xe sang trọng là một người phụ nữ có ngoại hình trẻ trung, mái

tóc dài và có phần xoăn song ở đuôi. Cô ấy mặc một chiếc váy ôm sát người màu

đên để lộ ra đường cong hoàn mĩ.

Cô kiêu ngạo

bước xuống, nói:

“Về rồi? Bố

nói tôi đến đón anh.”

Cô ta là Hạ

Tử Tinh, là vợ của Thẩm Thiên. 7 năm trước họ vừa kết hôn anh đã bỏ nhà mà rời

đi, 7 năm sau lại quay trở lại, cô ta ghét anh bằng chết nhưng anh cũng là cái

bia đỡ đạn duy nhất của cô.

Thẩm Thiên rất

yêu người vợ này của anh, mặc dù bị vợ nói một lời lạnh nhạt vậy nhưng anh vẫn

rất vui, anh nở một nụ cưởi ấm áp, đôi mắt đầy bi thương nói:

“Ừ, về rồi!”

Thấy anh vẫn

tươi cười khi bị mình đối xử lạnh nhạt như vậy, cô cũng thoáng ngạc nhiên.

Nhưng cũng chỉ là thoáng ngạc nhiên, 2 giây sau cô liền quay người đi vào trong

xe ngồi trực ở đấy, lạnh nhạt nói:

“Lên xe mau

đi.”

Nghe được lời

này, Thẩm Thiên chẫm rãi đi về phía chiếc xe, Mạn Lâm và Bạch Tiên Sinh đang có

ý định đi theo liền bị anh ngăn lại.

“Không cần

đâu, hai người tùy ý chọn một biệt thự mà sống. Mà nếu muốn thay đổi ý định,

cũng không cần ở lại đây với tôi mãi mãi đâu, hai người cũng có thể về lại tổ

chức đấy!”

Thấy Thẩm

Thiên nói như vậy, hai người lập tức lắc đầu lia lịa, đồng thanh đáp:

“Mạng của

chúng em là anh Thiên ban chỏ, có chết cũng muốn theo anh đến mọi nơi.”

Thấy hai người

bạn mình kiên định như vậy, Thẩm Thiên cũng chẳng nói gì chỉ thở dài một hơi rồi

rời đi:

“Thoải mái lựa

nhà nhé!”

Nói xong câu

nói đó thì anh cũng lên xe, nhanh chóng rời đi cùng với vợ của mình.

Khi chiếc xe

đã đi xa khỏi tầm mắt của họ, hai người mới thở dài rồi quay sang nhìn nhau

không nói nửa lời. Đúng lúc này,, hai nguoiiwf vừa định rời đi đẫ có hai cô gái

chạy lại bắt chuyện:

“Hai anh

chàng trẻ trung này, xin chào. Tôi là Giang Minh Anh, người nhà họ Giang. Người

bên cạnh tôi là Giang Niên, em gái của tôi. Có muốn làm quen với nhau không?”

Cố gái này

có ngoại hình xinh đẹp, cô ta cười tươi rồi đưa tay về phía hai người muốn bắt

tay.

Dù không biết

cô ta là ai, tính cách thế nào nhưng từ lời nói của cô ta, hai người cũng nhận

ra cô ta đang cố ý khoe mẽ thân phận với mình.

Dù chẳng biết

nhà họ Giang là thế nào nhưng thấy cô ta vênh váo thế này, thể nào cũng là một

gia tộc đứng đầu nhưng họ không thèm màng tời.

Gia tộc đứng

đầu một tỉnh lẻ chẳng qua cũng chỉ giống như là một hạt cát, họ chẳng thèm xem

vào mắt.

Hai người họ

lạnh nhạt đáp:

“Ờ”

Rồi nhanh

chóng lướt qua họ.

Cô gái thấy

mình có ngoại hình đẹp, đã cố tình khoe mẽ với họ rằng gia tộc của mình là một

ggia tộc đứng đầu rời mà hai tên này lại không thèm màng tới.

Cô gái tên

Giang Niên ở bên cạnh cũng chỉ là cô em gái của cô gái tên Giang Minh Anh.

Giang Minh Anh là con gái của người thừa kế nhà họ Giang giàu nhất Tân Hải, lại

sắp được gả vào nhà giàu ở tỉnh lân cận còn cô gái tên Giang Niên đó chỉ là một

đứa con riêng của chủ nhánh ba nhà họ Giang nên đang có ý nịnh hót. Thấy Giang

Minh Anh đang tức giận, cô ta liền nhận ra thời cơ, vội vàng chỉ tay về phía

hai người Man – Bạch, lớn tiếng quát:

“Hai thằng

trai bao kia, hai chúng mày biết chij tao là ai không hả? Chị tao là con gái của

người thừa kế gia tộc họ Giang, gia tộc giàu nhất Tân Hải này, mày lại giám ngó

lơ chị tao? Mày có tin…”

Cô gái chành

chọe đó chưa kịp nói xong, liền bị Bạch Tiên Sinh ngắt lời:

“Thì sao

nào? Cô rốt cuộc muốn nói cái gì?”

Thấy hán thờ

ơ như vậy, cô ta thẹn quá hóa giận, tức giận một hồi rồi nhìn hai người này giống

như một người từ ngoài đi vào tỉnh có lẽ vẫn chưa biết sự lợi hại của nhà họ

Giang. Cô ta liền đắc ý nói:

“Hừ, các người

có lẽ vẫn chưa biết sự lợi hại của nhà họ Giang? Nhân lúc chị của tôi còn chưa

nổi nóng, nhanh chóng quỳ xuống và xin lỗi chị ấy sau đó lên giường với chị ấy

một đêm thì có lẽ chị ấy còn bỏ qua cho hai người.”

Hai người Bạch

Tiên Sinh và Mạn Lâm nhìn cô ta chư một con điên đang nổi khùng, lạnh nhạt bỏ

đi không thèm so đo với họ.

Thấy hai người

tiếp tục ngó lơ lời của mình nói, cô ta liền tức giận, đang định rống lên thì bị

Giang Minh Anh ngăn lại, cô ta còn tường Giang Minh Anh đang định khuyên bảo,

trọng dụng cô ta liền hạ hỏa, quay sang đang định nịnh hót mấy lời liền bị

Giang Minh Anh hạ cho một bạt tai lớn.

“Chát”

Tiếng vả

vang rộng cả khu đường, Bạch Tiên Sinh và Mạn Lâm thấy tò mò liền quay đầu lại

ý muốn xem náo nhiệt.

Tuy nhiên, họ

vừa định quay lại liền nhìn thấy Giang Minh Anh kéo lấy tóc của Giang Niên vẫn

đang ngỡ ngàng ôm bên má trái đỏ ửng, in dấu một bạt tai của Giang Minh Anh.

Hai người thấy

vậy liền mất hứng, quay đầu lên một chiếc taxi rồi đi tới một công ty bất động

sản để mua nhà.

Lúc này, ở

trên xe của hai chị em nhà họ Giang, Giang Niên lúc này mới hoàn hồn liền ấm ức

quay sang chị gái dò hỏi:

“Chị… Chị,

sao chị lại đánh em?”’

Giang Minh

ANh nghe vậy liền trừng mắt nhìn Giang Niên nói:

“Mày có bị

ngu không hả? Chuyện mất mặt như vậy mà dám nói ở chốn đông người? Hơn nữa, mày

không thấy dáng vẻ của hai người đó không giống như người thường sao hả? Không

biết chừng họ là con nhà quyền thế muốn tới nơi này thống nhất các tỉnh phụ thuộc

đấy! Con ngu.”

Cô vừa xả hết

một cục tức trên người liền có tiếng điện thoại reo lên, thấy người gọi đến là

hôn phu của mình, Mạnh Thiên Kiêu, cô liền đổi thái độ:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang