• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới sự thuyết phục của Thẩm Thiên, cuối cùng thì cả nhà đã ở lại.

Trời tối nơi đây khá lạnh hơn so với thành phố Tân Hải, tạm thời mọi người vẫn chưa quen.

Hạ Tử Tinh vừa trong phòng tắm bước ra:

“Thẩm Thiên, sao anh lại lựa chọn ở lại vậy?” Hạ Tử Tinh tiến đến giường, chỗ hai bố con đang chơi siêu nhân và ngồi lại rồi nói.

“Ơi? Anh định ở lại xem…” Thẩm Thiên đang cười rất tươi khi chơi với con, không hề chú ý đến vợ đã ngồi lại cạnh mình lúc nào, nghe thấy tiếng nói bên tai liền quay sang và nói, chưa kịp nói hết câu anh đã bị ngỡ ngàng, xấu hổ trước vợ mình, bộ tóc dài ướt sũng vô cùng quyến rũ, cơ thể ba vòng hoàn chỉnh gần như được lộ hết toàn bộ dưới chiếc váy ngắn hai dây vô cùng quyến rũ.

Anh nhất thời ngây người rồi chợt nhận ra mình đang lố đà liền xấu hổ, quay mặt đi “Khu.. Khụ, a… Anh đi tắm đây!” Nói rồi Thẩm Thiên liền bỏ đồ chơi xuống rồi chạy tọt vào phòng tắm, anh đóng cái rầm cửa rồi cứ đứng tựa lưng vào cửa thở hồng hộc “M… Mày đang nghĩ gì thế Thẩm Thiên? Cô ấy…. Lần trước mày chiếm tiện nghi của cô ấy rồi mà lần này còn muốn làm gì?”

“Nhưng mình là chồng của cô ấy cơ mà?” Chợt có sy nghĩ này thoáng qua đầu của Thẩm Thiên cái rồi anh lắc đầu lắc đầu.

“Nếu mình chiếm tiện nghi của cô ấy nữa chắc Tư Duyệt không còn ba, cả nhà xa cách rồi cô ấy sẽ bỏ mình mất.” Thẩm Thiên nghĩ cái rồi cởi ra chiếc áo phông màu đen, để lộ ra chiếc body chuẩn, không kém cạnh gì các người mẫu nam nổi tiếng. Anh bật vòi tắm lên, tiếng nước nóng chảy xèo xéo dần chảy xuống, chạm đến tóc, rồi da thịt anh. “Mày đừng nên nghĩ đến vấn đề này nữa, thằng khốn!” Thẩm Thiên nghĩ.

Ở bên ngoài, thấy Thẩm Thiên đỏ mặt mà vội vã rời đi, Hạ Tử Tinh thấy lạ cả người, nhìn lại bộ đò mình mặc thì cô ta hỏa phát hiện phần tóc ướt sũng mà cô đang cố lau khô ấy cứ thế mà chảy từng dọt xuống, nó thậm chí còn khiến phần cả phần ngực cô kiêm luôn cả chiếc áo lót màu đen lộ hết ra ngoài. Thấy mẹ đỏ mặt, Tư Duyệt đang chơi ở đó hỏi “Mẹ sao thế?”

“Mẹ không sao, con chơi tiếp đi nha, mẹ đi sấy tóc.” Hạ Tử Tinh nói rồi đứng dậy đi lấy máy sấy.

“Con chẳng chơi siêu nhân nữa đâu, hôm nay con ngủ bên cô út nha mẹ?” Tư Duyệt vứt đi đồ chơi rồi chạy tới ôm lấy hông mẹ, nói.

“Được thôi nhưng đừng quên bài tập nhé!” Nghe mẹ nói được, Tư Duyệt liền chạy đi chơi ngay “Vâng ạ!”

Một lúc sau khi Tư Duyệt rời đi, Thẩm Thiên cũng đã ra ngoài với bộ đồ ngủ. Anh thấy vợ chẳng còn ngồi ở giường mà đang sấy áo ở bên ghế là anh liền biết vợ đã nhận ra mọi chuyện.

Anh ngồi xuống giường và nắm xuống, bấy giờ mới nhận thấy không khí quá đỗi ngột ngạt liền muốn tìm Tư Duyệt chơi cái liền không thấy con đâu “Tư Duyệt… Đâu rồi?” Thẩm Thiên ngượng ngùng hỏi.

“Con bé qua cái út ngủ rồi!” Hạ Tử Tinh nói.

“Sao con bé lại qua đó vậy?” Thẩm Thiên nói cái liền không để ý tới vợ đã đến bên giường và nằm ngay ở cạnh anh.

Tuy cũng có mấy lần hai vợ chồng ngủ chung nhưng toàn là lúc anh ngủ rồi hoặc là khi có bé Tư Duyệt ở đây nên Thẩm Thiên mới cảm thấy bình thường. Cái lần này lại khác, anh chưa ngủ, mà Duyệt Duyệt lại chẳng có ở đây, anh làm sao có thể ngủ được chứ?

“Haizz, con bé nói muốn qua chơi với cái út cho nên…”

“Nên…?” Thẩm Thiên miệng nói mà ánh mắt dường như mong chờ một điều gì đó, cái rồi lại trở về khuôn mắt như thường cũng có thể thấy chút tia thất vọng trong mắt anh. Đây là lần đầu tiên anh ta cảm thấy thất vọng. “Nên em để nó qua đấy ngủ rồi!” Hạ Tử Tinh trả lời.

Tuy đêm nay rất dài nhưng cuối cùng họ cũng đã trải qua, Thẩm Thiên bị mất ngủ đến trầm trọng.

“Chào cả nhà, oáp!” Thẩm Thiên vừa tỉnh dậy cái chào mọi người nhưng vẫn vô cùng buồn ngủ cái oáp.

“Sao thế anh rể? Chắc mệt lắm nhỉ?” Hạ Tử Nguyệt cười hì hì hỏi.

“Ừ!” Thẩm Thiên hồn nhiên cái trả lời khiến mọi người quay ra nhìn anh với chiếc ánh mắt kì lạ.

“Khụ… Khụ, chuẩn bị tới giờ rồi đấy, mau anh sáng, sửa soạn đi thôi!” Hạ Triết Minh nhận ra chiếc bầu không khí kì lạ này liền đánh đổi chủ đề.

Hai giờ sau, cả nhà đã tản ra trong đám cưới của cậu em họ 20 tuổi.

Thẩm Thiên với Dương Triết ngồi ở bàn trà tiếp khách.

“Dương Triết ngày nào bây giờ cũng đã thành đạt lắm rồi đấy!”

“Tôi thấy thằng nhóc này từ cái thuở xưa đã có tiền đồ rồi!”

“Tử Tuyết có phúc thật!”

“Nghe nói thằng nhóc Dương Phong cũng lợi hãi không kém a!” Họ hàng vây quanh, nói chuyện với Dương Triết.

“Anh rể, em ra ngoài hít thở nhé!” Thẩm Thiên nói rồi anh đi ra ngoài.

Ngay lập tức đập vào mắt lại là tên họ Vũ.

“Haha, cậu Vũ hai người tới rồi!” Cụ ông tươi cười nói.

Thẩm Thiên cũng không để ý lắm, đơn giản là chỉ muốn đi hít thở không khí nên đã đi qua.

Tuy nhiên, vừa định đặt chân rời khỏi đã bị một tiếng nói ngạo nghễ gọi lại “Yo, thằng nhóc này hôm qua đánh tao. Mau cút qua đây!” Vũ Dược nói.

“Gọi tôi sao?” Thẩm Thiên ánh mắt đáng sợ, quay lại nói.

Tuy Vũ Dược có chút thoáng lạnh nhưng cũng chỉ là thoáng qua vì đắng sau anh ta đây.

Bố anh ta đã bỏ ra số tiền rất lớn để mời hai cao thủ Vương Cảnh từ “Tổng hội lính đánh thuê tới”. Tai người đàn ông chừng 20 – 30 tuổi, có tướng mạo kha khá giống nhau dường như là song sinh và đều có mái tóc màu vàng vuốt gọn và cặp mắt màu Sapphire lấp lánh.

“Đừng có nói vòng vo nữa, thời gian của bản công tử có hạn!” Người đàn ông tên alva nói.

Hai người này tuổi thì trẻ mà có tu vi khá cao nên gia thế chắc chắn không tầm thường, có thể là thiên tài một nhà nổi trội nên xưng hô ngạo nghễ vậy cũng chẳng phải chuyện lạ.

“Hai người này chính là anh em nhà Milcor Da, người thừa kế tương lai của hiệp hội lính đánh thuê, con trai của ngài hội trưởng, và là tuyệt thế thiên tài, thiên chi kiều tử đúng nghĩa, công tử Milcor Da Adonis – công tử Milcor Da Alva “

“Hai ngài ấy chính là….”

Vũ Dược vô cùng ngạo nghễ khoe với Thẩm Thiên cũng là để nịnh nọt hai anh em nhà Milcor Da.

Nhưng không theo chiều hướng của hắn nghĩ hắn chưa kịp nói xong nhưng hai anh em nhà Milcor Da đã ngắt hết lời “Im đi, thằng chó!”

Dù vậy nhưng hắn cũng khiến mọi người xung quanh chú ý tới nhưng chủ yếu vì nghe đến cái tên “Milcor Da”

“Vãi shit, anh em nhà Milcor Da thật kìa.”

“Bình thường tôi chỉ thấy hai anh em họ trên tv”

“Thật không ngờ quý công tử nhà họ Vũ lại kết giao được với hai người họ.”

“Adonis, Alva, em yêu hai anh.”

“Hai người họ ngoài đời còn đẹp hơn trong ảnh nữa.”

Những người xung quanh bàn tán.

Nói gì thì nói chứ nhà họ Mai, gia tộc mẹ của mẹ đẻ Hạ Tử Tinh cũng là một gia tộc hạng hai nên có khá nhiều gia đình nổi trội đến đây tham dự. Cơ mà hiệp hội lính đánh thuê là thế lực thuộc top đầu tỉnh Giang Bình. Trước đây thì ngang hàng với 3 gia tộc đứng đầu, bây giờ lại phụ thuộc vào gia tộc Hàn nên cũng coi như có tầm tiếng tăm.

“Ồ, hai người họ, rồi sao nữa?” Thẩm Thiên hỏi.

“Sao trăng cái gì mà sao trăng? Ngươi lại dám vô lễ với anh em nhà họ ư?” Vũ Dược mỉa mai hỏi.

“Vô lễ?”

“Thế gian này khiến tôi không phải vô lễ chỉ có 3 kiểu, một cha nuôi, hai là cha vợ, ba là Tài nhân trí sĩ”

“Còn những người này, nói thẳng là tôi chẳng để vào mắt.” Thẩm Thiên.

“Hai cậu chủ, hai người xem hắn ta còn chẳng thèm để hai vị…” Dược Vũ quay lại với ý định mách lẻo. Hắn ta chẳng thể làm gì Thẩm Thiên vì trận đòn hôm qua của Thẩm Thiên với bố anh ta đã khiến anh ta đôi phần khiếp sợ nhưng không vì thế mà anh ta bỏ cuộc vì Hạ Tử Tinh quá xinh đẹp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK