• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì không biết phải trả lời vợ thế nào, Thẩm Thiên đỏ mặt quay người đi.

Nhưng cái bản mặt ấy còn chưa quay được đi đâu liền bị hai tay Hạ Tưrử Tinh bắt lại.

Hai tay cô chạm vào hai má trắng hồng của Thẩm Thiên, tuy là da đàn ông nhưng cũng mầm lắm, cơ bản anh cũng không có vấn đề gì liên quan đến da mặt, hoặc có thể là do sức mạnh của truyền nhân Bất Tử Tộc ư?

Hạ Tử Tinh làm vậy một lúc, hai vợ chồng cũng không nói gì, Thẩm Thiên không hề có ý định gỡ tay vợ ra, Hạ Tử Tinh cũng vậy, không có ý định buông ra.

Một hồi im ắng, Hạ Tử Tinh lên tiếng trước, cô nghẹn ngào nói:

“Thẩm Thiên.”

Thẩm Thiên ánh mắt hơi đuối định cụp lại rồi mà nghe tiếng vợ gọi, hai cái ánh mắt anh lại phát sáng lên “Hả?”

“Anh đừng quan tâm trước em với To Phi có quan hệ gì, bởi vì chúng em thực tế không có, hắn chỉ đơn giản là thích em nên bám lấy em, nhưng em không có thích hắn.”

“Chuyện bao nhiêu năm trước, anh quên nó đi. Đó cũng là một lần ngoài ý muốn, nên thôi, không nhắc lại nữa. Trong lần ấy, em cũng không có bị thiệt vì bây giờ em có Duyệt, còn có…” Hạ Tử Tinh nói đến đây thì ánh mắt hơi chần chừ, khuôn má đỏ hồng lên, đỏ hơn cả Thẩm Thiên nữa kìa.

Thẩm Thiên cũng gượng gạo, chỉ chờ mong một câu nói của vợ, anh bất giác nói:

“Có…?”

“Có cả anh và Duyệt Duyệt, là hai người em thương yêu nhất trên đời…”

Một câu này, câu tỏ tình ư? Trong lòng Thẩm Thiên nghĩ vậy đấy, hai má anh đã đỏ lại đỏ thêm. Hạ Tử Tinh nói đến đây rồi thôi, cô cùng với bộ dáng ngượng ngùng mà quay đi.

Một lúc trước, khoảng 5 phút, cô túm lấy hai má của Thẩm Thiên, đến giờ lại bị Thẩm Thiên túm lại hai má của mình. Nhưng cũng chỉ là cái chạm má đơn giản, Thẩm Thiên lại đưa đôi môi của mình lại gần bờ môi đỏ mọng của cô.

Khi hai môi chạm vào nhau là lúc tình cảm dâng trào, có lẽ vì quá bất ngờ mà Hạ Tử Tinh trong vô thực phán cự lại, vùng vẫy khỏi vòng tay của Thẩm Thiên.

Thẩm Thiên mãi mới vớ được lấy cô , nào để cho cô thoát? Một tay hắn ở bên dưới vòng qua, ôm sát Hạ Tử Tinh lại gần mình, tay còn lại đặt ở trên eo. Cảm giác được động tác này Hạ Tử Tinh giật thót, bất quá có chạm qua da thịt rồi mà mấy lần trước là không cố ý, chỉ vô tình lại là ở hoàn cảnh thường nên khác, cô không hề để ý tới. Đây lại là Thẩm Thiên cố ý, lại trong hoàn cảnh đặc biệt đêm xuân, tất nhiên Hạ Tử Tinh có phản ứng, cơ thể cô run nhẹ một cái, hai má lại đỏ hồng thêm. Nhưng một bước này đã khiến cô buông lỏng hoàn toàn, biết chắc Thẩm Thiên sẽ không dừng lại, hai mắt cô đóng lại, hai hàm răng trắng phòng thủ của cô, trên dưới nới lỏng ra để Thẩm Thiên tùy ý tiến sâu vào trong, cô cũng hợp tác lắm khiến Thẩm Thiên hơi bất ngờ.

Anh chạm được sâu bên trong rồi lại đẩy cô ra, chiêm ngưỡng một cảnh tuyệt sắc gần như toàn bộ thân hình của Hạ Tử Tinh.

Hai mắt cô khép lại, từ hàng lông mi dài vẫn còn đọng chút nước, bờ môi căng và mọng vẫn còn vương lại chút nước. Bất quá cái mùi thơm câu dẫn Thẩm Thiên không cưỡng lại được. Tuy cơ thể vẫn còn mặc trang phục nhưng áo cô đang mặc trên người khá mỏng, lại bị Hạ Tử Nguyệt kéo phanh ra cho dễ thở này vô tình để lộ ra một phần bầu sữa trắng noãn, có một phần áo lót của cô che lại, bất giác khiến con người ta tò mò muốn chạm, muốn sờ sâu vào xem cảm giác thế nào, như một thế lực vô tình thúc đẩy Thẩm Thiên đưa tay lên, gỡ ra từng vòng áo, từ áo ngoài, áo trong rồi nắn bóp từng lần cái bộ phận nhạy cảm này. Lại là bộ phận nhạy cảm khiến Hạ Tử Tinh không tự chủ được mình, cơ thể lại khẽ run lên, cái tay đặt trên bắp tay của chồng bất giác hơi nắm chặt lại một chút, Thẩm Thiên lại đưa sát cơ thể của vợ áp vào ngực mình. Hai bầu ngực một bên mềm nhão, một bên săn chắc áp sát vào nhau, vô tình tạo ra một lực hút thần bí, không muốn rời xa. Hạ Tử Tinh bị tay hư của chồng sỡ vào liên tục quanh thân thể khiến cô sinh ra một cảm giác quái lạ mà chưa từng có, đôi chân dài vô tri, vô lực đưa lên người Thẩm Thiên, là khi tay anh cũng đưa xuống chạm vào khiến họ cả mấy tiếng mây mưa không rời, cơ bản là không thoát ra được sự mê hoặc của tình dục.

Sáng ngày hôm sau, khi mà ánh mặt trời chói chang chiếu thẳng vào mặt của Thẩm Thiên là lúc anh tức thời tỉnh lại, biết mình phải rời ngay cái cơ thể nhão mềm đã khiến anh sung sướng cả đêm hôm qua, cơ thể anh trần chuồng, đầu tóc rối bời, loay hoay ngồi dậy.

Thở dài một hơi, dường như hơi khó chịu khi đang ôm vợ, thoải mái thưởng thức cái mùi thơm cơ thể cả 8 năm trời chưa được thưởng thức lại, anh quay sang vợ đang nằm ở bên, rúc đầu ở trong chăn cười mỉm một cái, ánh mắt còn cố ý đánh lên chiếc điện thoại ở bên cạnh. Anh định với điện thoại đến xem bao nhiêu giờ mà bất ngờ với hình ảnh mà anh nhìn thấy.

Một đôi chân nhỏ, cổ chân còn đeo một chiếc vòng bạc ở ngay trên giường anh.

Anh giật mình ngồi dậy, hai mắt sáng trưng như đèn pha ô tô, cái miệng rộng há ra như chứa được một quả trứng lớn.

Là Thẩm Tử Duyệt, con gái anh ở đây từ bao giờ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK