• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái nhất thời, chỉ trong 15’ trôi qua, Thẩm Thiên vừa hay lên máy bay tư nhân. Bầu trời của 18 nước lân cận Ám Châu lúc này nhiều vô vàn chiếc máy bay, thực lực của các cường giả liên tục xuất hiện, từng tầng, từng lớp xuất hiện đến mấy trăm võ giả có thực lực cao cường.

“Thẩm Thiên, ai cho cậu cái lá gan phong tỏa sân bay của Âu Dực Quốc?”

Khang Nam khi nghe tin liền gọi điện thoại đến chất vấn Thẩm Thiên.

“Thái Tử? Cậu mau chóng tìm ra tung tích của con gái tôi đi, nếu tôi mà phát hiện con gái tôi ở vương quốc của cậu xảy ra chuyện gì, cả Âu Dực Quốc bù đắp cho nó đi.” Nói rồi, Thẩm Thiên liền ngắt máy để lại tâm trạng đầy rẫy hoang mang của Khang Vũ.

Khang Vũ biết, từ lần trước, bố anh dám phái sát thủ đi giết một trưởng lão cấp cao của Devil’s Law mà Âu Dực Quốc đã đứng trước họa diệt vong. Bây giờ, con gái của Thẩm Thiên lại chết ở Âu Dực Quốc hay xảy ra chuyện gì, có 10 Âu Dực Quốc cũng không đủ để bị diệt.

Thẩm Tư Duyệt nói chính xác thì chính là công chúa của Devil’s Law, là một trong những mầm mống thừa kế tương lai, vì vậy mà cô bé đến bất kỳ Quốc Gia nào, Quốc Gia đó đều phải hết sức bảo vệ, cô bé muốn làm bất cứ việc gì ở Quốc Gia đó đều không được từ chối. Tuy đây không phải quy định do Devil’s Law đưa ra áp dụng với các Quốc gia nhưng cả chục năm trước, để duy trì hòa bình cho toàn thế giới, hiệp định Quốc Tế đã đưa ra một cái bộ luật dành riêng cho người của Devil’s Law, một trong những điều luật trọng điểm đã được nói ở trên đó. Bởi bộ luật ấy mà Devil’s Law đã có rất ít cuộc phát động chiến tranh như một chiếc thể hiện thái độ hòa hoãn với thế giới vậy.

Ngay tại bây giờ, ở phía xa xa chiếc thị trấn hẻo lánh của đất nước Âu Dực Quốc có một căn nhà hoang.

Quả nhiên, Tư Duyệt cư nhiên lại ở trong đó cùng với Hàn Tư Nhiên.

Căn nhà hoang bẩn thỉu, không có lấy nổi vài tia ánh mặt trời, chỉ có vài ngọn nến được thắp lấp ló đằng xa xa ấy.

Bên cạnh hai cô cháu họ còn có vài vệ sĩ cao to lực lưỡng, Thẩm Tư Duyệt thì sợ hãi lắm rồi, liên tục run bần bật.

Vài chàng vệ sĩ cũng có chút thương xót, làm sao họ nỡ ra tay với một đứa trẻ chỉ bằng tuổi con của họ cơ chứ?

Nhưng họ biết làm sao bây giờ? Cả nhà họ, kể cả những đứa con bé bỏng của họ sẽ phải chết nếu không làm theo lời cô ta nói.

Để mà so sánh, hàng bao nhiêu tính mạng của người thân họ tất nhiên là sẽ hơn với tính mạng của cô nhóc xa lạ này rồi.

“Cô… Cô Nhiên, sao lại ở đây vậy ạ? Sao… Sao cháu lại ở đây ạ? Cháu muốn mẹ, muốn mẹ cơ.”

Thẩm Tư Duyệt suy cho cùng cũng chỉ là một bé gái đôi ba tuổi, vừa mới bước chân tới trường học, tâm lý còn non nớt, bị đưa tới nơi tối tăm đáng sợ như vậy, nếu có bố mẹ bên cạnh còn sợ chứ đừng nói đến nơi đây không có ai đáng để mình tin tưởng, toàn là những khuôn mặt đáng sợ, xa lạ.

“Tư Duyệt…”

“Đừng trách cô, có trách, chỉ trách cô quá yêu bố cháu”

“Cô lại không có tự tin thắng được mẹ cháu chứ huống chi mẹ cháu còn có cháu?”

“Thật sự, cô không muốn làm vậy, nhưng cô hết lựa chọn mất rồi!”

“Nhưng mà…”

“Cháu yên tâm đi nha, cháu sẽ không làm sao đâu, cháu sẽ không phải ở đây lâu đâu, chỉ…”

“Ờm, chỉ khoảng đến khi cô sinh con cho bố cháu, bố cháu đã chìm đắm với cô, thì cháu sẽ được tự do…”

“Được không cháu?”

Hàn Tư Nhiên lúc này gần như đã điên loạn, cô đã quá bị cuồng Thẩm Thiên.

Cũng do cô lại có chứng bệnh tâm lý khi còn nhỏ mới đến bước đường cùng này.

Ngày ấy, khi cô còn rất nhỏ, cô cũng đã bị bắt cóc như vậy này.

Cũng ngay tại chính căn nhà này.

Một người phụ nữ đã ôm chiếc bụng bầu lớn, và nói với cô “Nhiên Nhiên, đừng trách cô, có trách cũng chỉ trách cháu quá ưu tú.”

“Mẹ bé nữa, chỉ trách chị quá xinh đẹp, tôi không so được nhưng tôi lại quá cần anh ấy, con tôi cũng cần anh ấy! Nếu bây giờ chị tự đâm mình và rồi chết đi, tôi hứa là sẽ không giết chết con chị đâu, tôi hứa đó!!”

Và rồi thì sao? Tất nhiên rồi, vì người mẹ tin tưởng lời nói ấy, bà ấy hy sinh mình để cứu lấy đứa con gái yêu quý, cầm trên tay khẩu súng lục, tự bắn vào tim mình mà chết.

Còn Hàn Tư Nhiên, một đứa trẻ chỉ mới 10 tuổi tận mắt chứng kiến mẹ mình chết trước mặt mình, lại ngay sau đó, mẹ cô vừa chết được hai khắc, bố cô đem người đạp cửa xông vào cứu cô ra ngoài.

Bố cô lại chẳng đoái hoài đến người mẹ vừa tắt thở chút chiếc nào, chỉ lao thẳng tới ôm lấy cô rồi rời đi..

Thậm chí, bố cô còn thẳng tay dùng chiếc súng mà mẹ vừa tự sát ấy bắn một phát xuyên qua người đàn bà, tự tay giết chết đứa con của mình, người phụ nữ ấy cũng vì mất máu mà chết đi.

Chỉ sợ, tàn hồn của bà ta còn ở ngay đây…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK