• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trong phòng điều trị tốt nhất của bệnh viện Tân Hải. Nói đã tốt, nay còn tốt hơn vì những trang thiết bị tân tiến được Winston mang từ nước ngoài đến.

Thẩm Thiên nằm ở trên giường bệnh.

Bên cạnh Winston giải thích về ống nghiệm chứa chất lỏng màu lam do phụ tá cầm bên cạnh:

“Dịch này là loại mà tôi và các chuyên gia nghiên cứu mất 16 năm từ lần Hội Thảo Kí Sinh Trùng lần thứ iv 18 năm trước.”

“Trong dịch này chứa hàng ngàn con kí sinh trùng cổ, từng dùng để truy tìm người khác nhưng đã được chúng tôi cải biến gen thành robot có sinh mệnh lực.”

“Khi tiêm một liều lượng nhất định vào cơ thể, ngài có thể cảm thấy đau nhói khoảng nửa tiếng đồng hồ. Sau đó, kí sinh trùng này đã được tiến nhập vào cơ thể ngài, chúng ta có tổng là hai tiếng đồng hồ nữa để tự do xem xét kĩ lưỡng nội thể ngài, bao gồm cả ngữ tạng, đan điền và khí hải ở bụng.” Winston.

Đối với vị bác sĩ Winston này có thể nói Thẩm Thiên tin tưởng đến 6 thành. Vô cùng lười lảm nhảm với ông ta, một bộ dáng mặc kệ ông, mau chóng nhanh cho tôi còn về nhà ăn cơm.

Thấy Thẩm Thiên không nói gì, lão tiến sĩ nói xin phép hai tiếng rồi ra hiệu cho phụ tá thứ hai lấy ống tiêm.

Xử lý cụ thể, ông khử trùng trên ven của Thẩm Thiên.

Đến việc lấy trùng trong ống rồi tiêm vào tay Thẩm Thiên cũng là cẩn thận hết sức.

Ông biết, chỉ cần sơ xảy nhẹ nửa cái thì cả nhà ông có trăm cái mạng cũng không kiềm lại lửa giận từ Devil’s Law.

Sau khi tiêm trùng vào cơ thể Thẩm Thiên, ông quay lại cẩn thận đưa ống tiêm lại cho phụ tá rồi lấy một loại dịch nhầy khác màu vàng nhẹ thoa lên vết tiêm vừa rồi của Thẩm Thiên.

Theo lời của ông, dịch này sau khi ra ngoài môi trường sống của nó, chính là trong lọ thủy tinh vừa rồi sẽ trở nên đông cứng, ý nói thành chất dẻo bám chặt lấy vật thể nó dính lên trong khoảng thời gian nửa phút.

Hoàn tất mọi bước đầu, Winston ngồi trước giường bệnh nêu một số suy đoán của mình với Thẩm Thiên.

Sau 15’ ông thoáng bất ngờ.

Tuy ông nói dịch trùng kia sau khi vào người sẽ thoáng cảm thấy đau nhói một chút.

Nói là vậy chứ nỗi đau này làm sao có thể như kiến cắn được, cũng không phải ai cũng chịu được, dù người đó có là Thẩm Thiên. Nhưng thời gian trôi qua cũng không ít, thế mà Thẳm Thiên lại không làm sao.

Điều này có thể nói Thẩm Thiên có tố chất thân thể vô cùng cường hãn.

Mà sinh trùng đã xâm nhập vào trong thân thể anh ta sẽ khó chơi đến mức nào.

Chỉ sợ việc này không chỉ ông cảm thấy khó mà cả tổ chức nghiên cứu sinh trùng học cũng cảm thấy khó nhằn a.

Sau một khoảng thời gian trôi qua, Winston mới bắt đầu kiểm tra từ giữ liệu được truyền về từ khả năng cảm ứng giữa trùng và máy.

Vì hồi này có điều nghi ngờ về tim của Thẩm Thiên nên tiến sĩ đã kiểm tra ở tim trước tiên.

Nhíu mày, ông không ngờ ông kĩ lưỡng kiểm tra ở đây trong một thời gian không ngắn rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng sinh trùng gì.Chỉ thấy duy nhất có một hai vật thể lạ như cái kén máu ở lại?

Lại di chuyển đến những khu vực lân cận, ông lại giật mình khi phát hiện có không ít chiếc kén nhỏ đã được hình thành.

Đếm đi đếm lại thì không chừng có tời trên trăm chiếc.

Mà hình như ẩn hiện nó đang muốn truyền đạt thông tin gì đó vậy, lần đầu tiên ông thấy trường hợp này.

Trong 40 năm nghiên cứu sinh trùng của ông, lần đầu tiên ông cảm thấy ớn lạnh vì chính cái thứ mình đam mê thành nghiện này.

Xương sống ông lạnh lắm,  như có một dịch chất băng lỏng được rót vào thân thể, gột rửa cột sống ông vậy.

Kiểm tra toàn bộ thân thể Thẩm Thiên xong, mọi chuyện ông nhìn thấy, ông không giấu Thẩm Thiên dù chỉ một chữ.

Thẩm Thiên tâm tính có kiên định đến đâu liền cũng có một cảm giác tên áo đen kia rất khó chơi.

Vả lại, không chỉ một lần chiến đáu ngoài đời. Anh từng gặp hắn ta ở trong mơ nữa kìa.

Thật không biết chuyện ấy là thế nào, hình dáng người phụ nữ trong giấc mơ cũng rất quen.

Người nam nhân cười trước lúc chết rất quen, tên áo đen lại càng quen hơn mà rấc mơ vô cùng chân thật.

Với sự “thông minh” của Thẩm Thiên thì việc đoán rằng nam, nữ nhân đã xuất hiện trong giấc mơ có thể là bố mẹ ruột của mình cũng không phải là khó.

Nhưng đến giờ anh đã gần như quên sạch giấc mơ ấy, chỉ nhớ mang máng được đôi điều. Lúc tỉnh lại, cũng là mệt quá xong có bao nhiêu chuyện xảy ra nên không có thời gian ngẫm nghĩ lại. Bây giờ đã không nhớ được một số thông tin. Bản thân tự cảm thấy những thông tin đã bỏ qua kia hẳn là rất quan trọng.

Bất tử tộc… Là gì? Nó liên quan gì đến anh? Nó có liên quan đến cổ trùng và tên áo đen này hay không?

Bây giờ, manh mối anh có duy nhất chính là cổ trùng ở trong thân thể này nên muốn không quan tâm đến cũng khó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK