• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Thiên biết người này ắt hẳn rất có địa vị ở Ám Châu nhưng có thái độ với khách hàng như vậy thì đứng là hiếm thấy nên anh cũng nể mặt, chẳng thèm tính toán làm gì.

“Tôi không thích làm mấy cái giấy giảm giá gì đó vì đang rất gấp, tôi cần một chiếc xe có tốc độ cao, ghế lái phụ mềm mại và dễ ngồi là được rồi.”

Quang Chính Minh nghe thấy anh không có ý so đo liền vô cùng vui mừng, nói:

“Xin mời anh sang bên này. Chúng tôi mới cho ra mắt một mẫu xe phiên bản giới hạn, hiện đang có tốc độ cao nhất trong của hàng, bình xăng lớn và đặc biệt là tiết kiệm nhiên liệu. Bơm đầy bình liền có thể đi từ 2 tháng đến nửa năm mới cần phải đổ xăng lần hai. Không biết chiếc QCM-13 Sper Speed này của chúng tôi, anh cảm thấy thế nào?”

Thẩm Thiên nghe giới thiệu thì rất vừa ý, anh ngồi thử lên ghế lái chính, khoảng cách ghế và vô lăng vừa phải, ghế ngồi thoải mái còn có chế độ mát xa. Anh còn kiểm tra một số chi tiết và phụ từng được kèm theo.

Quang Chính Minh và mợi người đang có trong sảnh đều rất bất ngờ khi thấy người đàn ông mặc bộ quần áo rẻ tiền, bước từ chiếc taxi này kiểm tra xe một cách rất cẩn thận nhưng nhanh lẹ, thái độ vô cùng nghiêm túc và chuyên nghiệp.

“Tốt, xe rất vừa ý tôi. Làm thủ tục đi, tôi muốn lấy chiếc xe này ngay.”

Quang Chính Minh mắt sáng như sao, đây là chiếc xe do anh chế tạo nên.

Anh là một người cực kỳ đam mê xe hơi nên tìm hiểu rất kĩ về vấn đề xe này.

Từ nhỏ anh đã có một ước mơ là lớn lên sẽ mở một cửa hàng xe có chi nhánh rộng lớn vươn khắp toàn thế giới, sau đó anh sẽ sáng tạo ra một chiếc xe chuyên dụng và được sản xuất hàng loạt.

Tuy nhiên, anh lại là con nhà võ nên mọi người trong gia đình đều không ủng hộ ước mơ này của anh.

Duy chỉ có ông nội thương hhaij, liền đưa ra một mức vốn vừa phải cho anh và yêu cầu trong 2 năm, tiền vốn nnayf phải nhân lên gấp 3 lần.

Đúng là 2 năm anh đã khiến cho tiền vốn năng lên tới 5 lần nên ông nội rất hài lòng và tiếp tục ủng hộ anh, từ đó anh mới có địa viif như ngày hôm nay.

Hơn một năm trước anh đã bỏ ra một số tiền lớn để chế tạo chiếc xe này nhưng đã một tháng trôi qua, chiếc xe này vẫn ở yên vị trí cũ.

Anh sẽ phải từ bỏ ước mơ nếu sau ngày hôm nay không bán được chiếc xe này.Hôm nay ông nội anh tới đây là để xem qua và để khuyên nhủ anh, anh vẫn đang tiễn ông nội về thì thấy cô nhân viên kia đuổi một khách hàng ra ngoài.

Vốn đang tức, anh lại càng tức hơn nên vẫn để mặc ông nội đang ở tầng trên kia nhìn mà chạy xuống giaiir quyết.

Nào ngờ, vì quyết định bốc đồng lúc đó cuuar mình mà ước mơ đã có cơ hội thực hiện, anh dường như sắp rơi lệ.

Thẩm Thiên vẫn đang thích thú nhìn chiếc xe hơi, anh là một người hiểu rõ và rất nghiêm khắc trong việc chọn xe. Hiếm lắm mới thấy anh thích thú một chiếc xe như vậy.

Lúc này đây, anh mới để ý tới người đàn ông đang rung rung rơi lệ ở kia, anh sực nhớ ra mình chưa đưa thẻ ngân hàng nên anh tưởng anh ta tức giận vì cảm thấy anh đang true đừa anh ta.

Anh liền lấy ví ra, lấy ra chiếc thẻ vàng thứ hai có giá trị lên trời đưa cho anh ta: “Xin lỗi, tôi quên mất!”

Cả phòng lập tức ngác nhiên khi thấy người đàn ông kia rút ra một chiếc thẻ ngân hàng vàng của thế giới trong số 10 chiếc có mặt trên thị trường hiện nay.

Cả ông chủ Quang và Quang Chính Minh liền đơ người, giờ đây họ mới biết người đàn ông đang ăn mặt giản dị kia là người có địa vị và tài sản vô cùng giá trị.

Quang Chính Minh thoáng ngây người rồi nhận lấy thẻ: “Mời anh theo tôi sang bên này.”

Trong lúc vừa làm xong thủ tục, Thẩm Thiên muốn nhân cơ hội bàn chuyện hợp tác, anh biết rằng một chiếc xe tốt như thế này thì chỉ cần trang bị thêm một vài thứ thì sẽ trở thành một chiến cơ tuyệt vời. ANh làm sao bỏ lỡ cơ hội hợp tác với ông ta để lấy chiến cơ cho tổ chức của mình chứ!

“Tôi muốn hợp tác với anh, sản xuất 1000 chiếc xe gần giống như thế này. Tôi chỉ cần cải tiến chiếc xe một chút và sẽ giữ nguyên bản thiết kế gốc, anh yên tâm. Và tôi đặc biệt cần bản quyền, tôi không muốn trên thế giới này có thế lực nào có một chiếc xe giống như này nữa.”

Quang Chính Minh nghe vậy liền biết đây là mối làm ăn vô cùng lớn, có lẽ là lớn nhất kể từ khi ngành sản xuất xe ô tô xuất hiện.

Một chiếc xe có giá trị 32 tỷ, 1000 chiếc thì sẽ có giá tới 32 nghìn tỷ. Đây là còn chưa tính đến phí bản quyền, phí thuế rồi thủ tục này kia. Lại còn có cả phí cải tiến, phí công thiết kế nữa thì đơn hàng này sẽ có giá trị ít nhất là 50 nghìn tỷ ấy chứ. Từ trước tới nay, đừng nói là nhà họ Quang cho dù là các Hoàng Tộc, Đế Tộc cũng chưa bao giờ nhận đơn hàng khủng bố tới như vậy.

Nhưng anh cũng biết, người đàn ông trước mắt này tùy tiện dùng chiếc thẻ vàng này thanh toán cũng thừa đủ để trả hết số tiền 50 nghìn tỷ ấy chứ.

50 nghìn tỷ có thể to lớn với nhiều người nhưng nó vốn chẳng là gì trong mắt của 10 người nắm trong tay thẻ vàng cả.

“Tất nhiên là được, anh có điều kiện gì thì cứ trực tiếp bàn với tôi, đây là danh thiếp của tôi. Mong anh nhận lấy.”

Nói rồi, Quang Chính Minh lấy ra chiếc danh thiếp ở trong túi áo, cẩn thận đưa cho Thẩm Thiên.

“Cảm ơn, bây giờ tôi có việc gấp, người của tôi sẽ liên lạc với anh sau.”

“À, đúng rồi. Tôi muốn chế tạo chiếc xe bằng nguyên liệu đặc chế của chúng tôi, nó có tính dẻo dai khi cần, có tính chất cứng rắn khi cần, nó còn có vài đặc tính nữa nhưng tôi sẽ nói chi tiết hơn ở lần sau.”

Anh nói rồi lập tức lái xe đi thẳng về phía thành phố Cô Tô luôn.

Người nhân viên mới nãy đuổi anh đi nhận ra cô ta vừa đuổi một nhân vật thế nào và cũng kể từ đó, cô đã không còn có thể bước chân vào Tân Hải nửa bước nữa rồi.

Lúc này, đám bảo vệ đứng của nhà họ Quang cũng đã phát hiện một đốm sáng đang lao về phía của họ với tốc độ cực nhanh.

“Ôi? Cái quái gì vậy?”

Một người bảo vệ vừa nói xong câu này thì đốm sáng đó đã xuất hiện và dừng trước mặt anh ta.

“Mau…Mau thông báo, mau nhấn chuông thông báo khẩn cấp.”

Một người bảo vệ khác đứng bên cạnh cũng lên tiếng hô tô.

Tuy nhiên, anh ta vừa dứt lời thì từ trên xe bước xuống một người đàn ông chưa đầy 30. Người này chính là Thẩm Thiên.

Tay của anh vẫn đút ở trong túi quần, giơ chân phải lên đạp nhẹ một cái từ trái qua phải.

Tên bảo vệ bị trúng đòn hộc máu tại chỗ rồi bay ra xa mười mấy mét, đập thẳng vào sảnh chính nhà họ Hàn.

Tên bảo vệ còn lại sợ quá mà tự đánh ngất mình để anh khỏi phải ra tay.

Lúc này, chuông báo động mới được reo lên.

Mọi người trong nhà lập tức tỉnh ngủ, chạy ra ngoài xem có chuyện gì.

Tuy nhiên, mười mấy người được huấn luyện kĩ càng trong đội bảo vệ của họ đang bị một thanh niên trẻ tuổi tung một cước hạ một tên, có cước còn đánh bay 3 – 4 tên cùng một lúc.

“Người thanh niên trẻ kia, cậu là ai mà lại đến nhà họ Hàn chúng tôi gây sự?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK