• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỗ Thẩm Thiên lúc này, anh cũng vừa hay tới gần hiệp hội võ thuật.

Thấy từ đoàn xe mang huy hiệu quỷ đi tới, hội trưởng chi nhánh Giang Bình lúc này đang ngồi trên lầu năm, lầu cao nhất tòa.

Ông đang ngồi nhâm nhi ly café vị trà xanh bên cửa số, nhìn ra ngoài ông bỗng thấy một đoàn xe mang huy hiệu quỷ đi tới hướng hiệp hội mình.

Ông bất chợt nảy sinh cảm giác bất an, bồn chồn.

Là một trong số những nhân vật có sức ảnh hưởng nhất Châu Nam, ông nhận ra huy hiệu quỷ này mang ý nghĩa như nào, và tầm ảnh hưởng, sự lợi hại của nó ra sao.

“Bác Đồng!”

Bác Đồng là người bạn già của hội trưởng, vừa là tài xế, vệ sĩ, của ông, vừa là phó hội trưởng hiệp hỗi võ thuật chi nhánh Giang Bình.

“Có chuyện gì thế?! Hội trưởng?”

Bác Đồng ở bên ngoài nghe thấy tiếng gọi của hội trưởng, liền lập tức đi vào, một câu hỏi như mọi khi được thốt lên từ miệng của bác.

“Bác nhìn xem, kia là gì?”

Nghe thấy yêu cầu của hội trưởng, bác Đồng cũng đi tới và nhìn ra ngoài cửa sổ, phía đoàn xe của Thẩm Thiên.

Bất chợt, khuôn mặt bác lộ vẻ ngác nhiên, còn có chút hốt hoảng nữa, nói: “Ch… Chuyện gì vậy chứ?! Sao mấy lão quỷ này lại tới đây vậy! Chẳng phải đã nói thỏa thuận lúc họ vừa tới đâyphát triển chi nhánh, mở rộng công ty của họ rồi sao chứ?!”

“Sao bây giờ họ lại kéo hết tới đây vậy?”

“Tôi cũng rất muốn biết đây!”

Nhìn thấy dáng vẻ hốt hoảng của bác Đồng, lão hội trưởng chỉ nhắm mắt lại có vẻ suy tư, vẫn tiếp tục nhâm nhin ly café của mình.

“Hỏi xem gần đây chúng ta có đăc tội nhân vật lớn nào không?”

Hội trưởng vẫn ra lệnh rất bình thản, như thể không có chuyện gì. Nhưng những giọt mồ hôi lạnh trên trán, chòm áo ướt sau lưng đã phản bác lại thái độ mà ông cố tỏ ra.

“Không ổn rồi!”

Bác Đồng vẫn cứ nhìn ra cửa sổ, mồ hôi đổ lạnh, nói.

Lúc này, hội trưởng liên tục có cảm giác bất an vô cùng, ông mở mắt ra với vẻ vô cùng nghiêm trọng.

“Họ tới rồi!”

Cả hai người, hội trưởng và Bác Đồng đổ giọt mồ hôi lạnh cuối cùng trong phút này, đồng thanh nói.

“Két”

Tiếng xe của đám người Thẩm Thiên phanh mạnh, đỗ lại trước của hiệp hội.

“cái gì vậy?”

“Đứa nào ăn gan hùm mật gấu, lại dám tới đây gây chuyện thế?!”

“Ấy, từ từ! Nhìn huy hiệu đó kià!”

Những người có mặt trong sảnh hội lúc này thấy khá ngạc nhiên cũng bất ngờ. Khi không, những lão quỷ của Devil’s Law lại tới đây làm gì?

Gây chuyện chăng?

Trong lúc họ còn đang bang hoàng, sửng sốt. Những chiếc xe đã dừng ngay trước cổng của hiệp hội.

Người vừa bước xuống là ba lão già đứng đầu chi nhánh tổ chức.

Tiếp đến là mười mấy thành viên quản lý cấp cao.

Cuối cùng là ba người Thẩm Thiên, Bạch Tiên Sinh và Mạn Lâm.

Thẩm Thiên ung dung, thoải mái mà đi thẳng vào sảnh chính, ngồi xuống chiếc ghế chờ ở đó!

“Ôi trời, kia chẳng phải là tổng chi nhánh hở?”

“Ông ta cư nhiên lại chỉ đứng ở một bên?”

“Chàng thanh niên đang thư giãn ở kia có lai lịch gì vậy chứ?!”

Thẩm Thiên vẫn đang nhắm mắt lại, như thể đang chợp mắt một chút vậy!

Anh có lịch trình khá bận rộn, vì phải dẫn quân đi đánh nên không có mấy thời gian nghỉ ngơi, nên thời gian đối với anh rất quan trọng, anh luôn tận dụng giờ giấc.

Anh vừa hay, bất chợt mở mắt ra. Ánh mắt trông vô cùng đáng sợ, khiến mấy người ở hiệp hội võ thuật như sợ chết khiếp. Một số người số người vừa tấn thăng cảnh giới, vì không chịu được mà cơ thể run lẩy bẩy, số còn lại thì đỡ hơn chút, chỉ đổ chút mồ hôi.

“Ting”

Lúc này, họ mới để ý đến ánh mắt của Thẩm Thiên đang nhìn về phía thang máy thì tiếng mở cửa thang máy cũng vang lên.

Cả sảnh người đều hướng mắt về phía thang máy.

Cánh cửa thang máy từ từ mở ra, khuôn mặt tối sầm của hội trưởng cũng dần dần lộ diện.

Bác Đổng cũng ở ngay sau hội trưởng.

“Trương Vỹ Tuệ”

“Lâm Đổng Hàn”

“Vãn An Trung”

“Chuyện này là thế nào vậy? Tối rất cần lời giải thích đấy!”

Trương Vỹ Tuệ, Lâm Đổng Hàn, Vãn An Trung là ba lão già đi thheo Thẩm Thiên, là hội trưởng chi nhánh Giang Bình.

“Hoắc Kiến Thành, không thể trách tôi được, chỉ có thể trách chó của ông không biết vâng lời mà động vào người không nên động thôi! Ông cũng yên tâm đi, chủ tử của tôi… Nhân – từ – lắm!”

Hoắc Kiến Thành chính là tên quý của hội trưởng hiệp hội võ thuật chi nhánh Giang Bình này. Tuy ông ta có thực lực Tân Thiên Cảnh tầng hai nhưng tính ra thì ông ta và Bác Đồng thì mới có hai cao thủ Tân Thiên trấn giữ ở đây, còn Devil’s Law thì khác, họ có tới 5 người Tân Thiên Cảnh bao gồm 3 vị ở đây là cao thủ tầng hai, hai lão Lý – Trương là cao thủ tầng một. Tất nhiên, Devil’s Law mới chính là bá chủ khu vực này nhưng họ là tổ chức kì lạ và không thích nổi bật nên mới có ước định với hiệp hội võ thuật.

“Thế…”

*Mai mình có rảnh chắc sẽ ra đến chương 20 cho tròn một khởi đầu mới cho tuần sau ạ!

Nhân tiện thì có lẽ ngày mai mình sẽ ra lịch cập nhật chương mới của tuần sau ạ!

Có sự thay đổi gì về truyện, mình sẽ thông báo trự tiếp trên này nhé ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK