Biết đâu sau này Kiều Thị có thể trở lại hưng thịnh như ngày xưa, vậy thì chín mươi tỷ này chẳng phải rất đơn giản hay sao!
Đây chính là vị trí của Kiều Diệp Ngọc trong tim Kiều Tứ Văn.
Cô ta bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình thật sự quá đáng thương rồi.
“Sao thế?” Kiều Tứ Văn nhìn thấy Kiều Diệp Ngọc mãi không nhận tấm thẻ ngân hàng thì hỏi cô ta.
Kiều Diệp Ngọc dừng lại một chút rồi mỉm cười, nhận lấy tấm thẻ ngân hàng mà Kiều Tứ Văn đưa cho cô, hạ giọng trả lời: “Ông nội, ông đối xử với cháu tốt quá, tiền cứu mạng của công ty mà ông lại lấy ra cho cháu, cháu cảm thấy trong lòng có hơi khó xử!
Kiều Tứ Văn ngay lập tức trả lời: “Bây giờ bố của cháu chắc chắn sẽ gặp khó khăn trong việc xoay vòng vốn, nó làm sao mà lo cho cháu được? Ông cho cháu số tiền này, cũng chính là vì muốn giảm bớt gánh nặng cho nó. Ngoan, nhận lấy đi.”
“Vậy cháu xin nhận ạ” Kiều Diệp Ngọc gật đầu, ngoan ngoãn nhét thẻ ngân hàng vào túi xách.
Sau khi cô ta nói xong, đột nhiên cô ta làm như vô tình
nhìn Kiều Tứ Văn nói: “À đúng rồi, cháu nghe nói, hình như chị cháu mang thai rồi”
Kiều Tứ Văn ngây người một lúc, sau đó kinh ngạc hỏi: “Có thai rồi? Chắc chắn chứ? Cháu nghe ở đâu thế?”
Kiều Diệp Ngọc cười híp mắt nói: “Không phải cháu có một vài người bạn làm bên truyền thông sao? Hai ngày trước, có một người bạn nói với cháu, hình như thấy chị cháu đi khám thai, nên hỏi cháu xem có thật hay không.”
“Vậy rốt cuộc là thật hay không?” Kiều Tứ Văn có hơi kích động, nắm chặt lấy tay Kiều Diệp Ngọc.
Kiều Diệp Ngọc cụp mắt xuống, liếc nhìn bàn tay bị thương đang bị Kiều Tứ Văn nắm chặt, cười nhạt: “Ông nội, ông làm tay cháu đau rồi”
“Ôi chao, cháu xem ông kìa!” Kiều Tứ Văn kích động đến mức nhất thời quên mất nặng nhẹ, sau đó buông tay ra, hỏi Kiều Diệp Ngọc: “Bọn cháu đã xác nhận lại chưa? Đứa trẻ này! Mấy ngày trước đến thăm ông sao lại không nói gì chứ?”
“Cháu cũng không biết nữa” Kiều Diệp Ngọc híp mắt cười nói: “Nếu không thì ông đích thân gọi điện thoại hỏi chị đi? Chị ấy vẫn còn giận cháu vì chuyện của Lê Đình Tuấn, e là sẽ không nghe điện thoại của cháu đâu”.
Kiều Tứ Văn suy xét một chút rồi gật đầu nói: “Cũng đúng, vậy để ông gọi điện thoại cho nó!”
Kiều Diệp Ngọc đã đi hỏi bác sĩ rồi, Kiều Phương Hạ hoàn toàn không có ý định giữ đứa bé này, vì vậy, thông tin bên phía truyền thông là do cô ta để lộ ra.
Chuyện Kiều Phương Hạ muốn âm thầm bỏ đứa bé, cô ta muốn cho tất cả mọi người biết chuyện này, để cho Lệ Đình Tuấn biết rằng Kiều Phương Hạ không muốn giữ đứa con của anh.