Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lệ Đình Tuấn giờ phút này kích động đến mức tay chân cũng đang tê dại. Trong đầu trừ vật nhỏ này, căn bản không suy tính được bất kỳ những chuyện gì khác! 

Cuối cùng, cô lại mang thai con của anh. 

Nhưng vào thời điểm hai người họ vốn nên cùng nhau ăn mừng, anh lại để cho cô thất vọng, để cô bị tủi thân như vậy. 

Anh đến bây giờ mới hiểu được, những lời Kiều Phương Hạ nói với anh trước đây tất cả đều là nói lẫy. 

“Cậu hai, vậy làm sao bây giờ?” Vô Nhật Huy dè dặt hỏi Lê Đình Tuấn: “Chúng 

ta đi tìm mợ chủ?” 

Lệ Đình Tuấn chần chừ hồi lâu, dần dần mới bình tĩnh lại từ trong trạng thái mừng như điên. 

Kiều Phương Hạ bây giờ còn đang giận anh. Tính tình cô là thích mềm không thích cứng điển hình. Anh dĩ nhiên không thể cưỡng bách cô. Hơn nữa, còn có khả năng làm tổn thương đến con của bọn họ. 

“Tin tức bị đè xuống rồi chứ?” Anh trầm giọng hỏi Vô Nhật Huy. 

Ngay sau đó, Vô Nhật Huy gật đầu trả lời: “Vâng, đè xuống rồi.” 

“Truyền thông bên kia cho là mợ chủ bị bệnh phụ khoa. Nhưng tôi nhìn cái mợ chủ cầm trên tay có chút quen mắt, có chút giống như là kết quả siêu âm B tôi mới ngay lập tức cho người đi điều tra lưu trữ kết quả trong máy, in ra 

“Cậu hai yên tâm, chuyện mợ chủ mang thai trước mắt không có ai biết!” 

May mắn là Vô Nhật Huy phát hiện. 

Lệ Đình Tuấn hít sâu mấy cái, điều chỉnh hô hấp, mãi sau, nói: “Làm thủ tục xuất viện cho tôi, lập tức!” 

Ngày hôm sau, đài truyền hình. 

Hà Vận căn cứ theo lịch trình của người khác, thảo luận cùng với Kiều Phương Hạ thời gian quay hình tập đầu tiên. 

“Nếu như ngày hai mươi hai em không quay lại quay hình thì cũng có thể đẩy đến ngày hai mươi sáu. Ngày hai mươi Chu Thoại Mỹ có thể phải trở về tham dự một tiệc rượu, cô ta nói vừa đi vừa về quay rất cực..” Hà Vân vừa cùng với Kiều Phương Hạ thấp giọng bàn bạc, vừa đi đến trước thang máy. 

“Cảm ơn chị Vận” Kiều Phương Hạ gật đầu một cái, nhẹ giọng nói với Hà Vận. 

“Không cần nói cảm ơn. Chính là vì nể mặt chị Đường nên chị chiếu cố em một chút cũng là phải thôi. Cô ấy là sư phụ dẫn tôi vào ngành” Hà Vận cười một tiếng, trả lời. 

Hai người đang nói chuyện, thang máy trước mặt dừng lại. 

Hà Vận tiếp tục cùng Kiều Phương Hạ bàn bạc vấn đề sắp xếp kịch bản tiếp theo của chương trình, cúi đầu đi nhanh vào thang máy trước. 

Xoay người, mới phát hiện Kiều Phương Hạ đứng yên ở bên ngoài thang máy, không theo vào. 

“Sao không vào đi?” Hà Vận hơi nhướn chân mày, kỳ quái hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK