Chuyện thể phòng chỉ có thể chờ một lúc rồi nói.
Cô giữ im lặng sửa sang lại tóc của mình, thấy Lệ Đình Tuấn đang thu dọn sạch sẽ, cô vừa lấy micro vừa đẩy cửa phòng đi ra ngoài.
Ra ngoài mới phát hiện, bên trên hành lang, tất cả đều là người của tổ quay phim.
Hà Vận nhìn cô muốn nói lại thôi, chỉ đưa tay tắt micro trên người Kiều Phương Hạ rồi nói khẽ: "Cái kia, vừa rồi thiết bị âm thanh trong phòng đã được bật."
Kiều Phương Hạ sửng sốt một chút, lập tức nhìn về phía lỗ tai của tất cả mọi người bên trên hành lang.
Mặc dù trên tai mọi người đều đã tháo xuống, nhưng chỉ sợ vừa rồi...
Bỗng nhiên Hà Vận xấu hổ mấy giây, lập tức thấp giọng an ủi Kiều Phương Hạ: "Nhưng mà không sao đâu, em yên tâm đi, chị đã cảnh cáo rồi, chắc chắn bọn họ không dám nói ra đâu"
Hà Vận còn chưa dứt lời đã khiến Kiều Phương Hạ vô cùng xấu hổ.
Lần này hay rồi, toàn bộ người trong tổ quay phim đều biết chuyện của cô và Lệ Đình Tuấn.
Cô dừng một chút rồi vội vàng nói với Hà Vận: "Thật xin lỗi, làm phiền mọi người quá."
Dứt lời, đầu nhấc lên một chút rồi lập tức cùng người quay phim chạy lên tầng.
Lúc trở lại phòng của cô và Từ Đình Vinh, Từ Đình Vinh đã làm cơm xong, Ty Hoàng Nam đang giúp bày bát đũa lên bàn, dáng vẻ rất ngoan ngoãn.
"Bụng đã khá hơn chưa?" Lúc đi ra cửa phòng bếp, vừa hay Từ Đình Vinh đang bưng hai mâm đồ ăn ra, nhìn về phía Kiều Phương Hạ thấp giọng hỏi.
Kiều Phương Hạ sửng sốt một chút, vô thức liếc mắt nhìn Ty Hoàng Nam.
"Không phải chị bị cái kia sao." Ty Hoàng Nam gãi đầu một cái nói.
Bởi vì Kiều Phương Hạ chậm trễ thời gian quá lâu, gần một giờ, Ty Hoàng Nam chỉ có thể giúp cô giải thích là dì cả tới, bụng không dễ chịu phải về phòng nằm một lát.
Lúc ăn cơm trưa Kiều Phương Hạ cũng đã nói không thể ăn lạnh, Từ Đình Vinh liền tin tưởng.
"À... Tốt hơn nhiều rồi." Kiều Phương Hạ lập tức hiểu ý, nhỏ giọng trả lời.
"Tôi nấu canh gừng đường đỏ trong bếp cho cô đấy, uống đi rồi ra ăn cơm" Từ Đình Vinh dặn dò một câu.
"Ừm" Kiều Phương Hạ khẽ gật đầu, sau đó quay người đi vào phòng bếp.