Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Phương Hạ thấy ông ta rời đi thì xoay người lại, chậm rãi bước đến Kiều Tứ 

Văn trong phòng bệnh. 

Tống Vân Lan vẫn còn đang không ngừng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Ông mau tỉnh lại nhanh lên, nếu như ông chết thì tài sản nhà họ Kiều phải cho các con nhỏ kia.” 

Kiều Phương Hạ đứng sau Tống Vân Lan nghe vài câu thì lạnh lùng mở miệng: “Yên tâm, sẽ như bà mong muốn thôi.” 

Tống Vân Lan nghe thấy giọng của Kiều Phương Hạ, quay đầu lại liếc mắt nhìn Kiều Phương Hạ, cười lạnh: “Mày không đắc ý được lâu đâu.” 

Kiều Phương Hạ lạnh lùng liếc bà ta, nhẹ nhàng hỏi ngược lại: “Chẳng lẽ bà Tổng không biết, đứng trước mặt bà đang là chủ tịch tương lai của Kiều Thị à?” 

Thật ra, Tống Vân Lan cũng thật đáng thương, cô nghe Kiều Đông Phương nói bà ta do sốt ruột vì tài sản nhà họ Kiều chưa chia xong mà lo lắng đến độ bệnh điên lại tái phát. 

Một chút tiền như thế, nói thật thì, Kiều Phương Hạ cũng không muốn đi giành với bọn họ. Cô thấy bọn họ thật đáng thương. 

Nhưng mà, đây là tâm huyết cả đời của Kiều Tử Văn, Kiều Tứ Văn không bỏ được 

công ty Kiều Thị, sợ Kiều Thị bị phá hủy trong tay họ, thế nên Kiều Phương Hạ vì ông mà phải nhận. 

Cô đã quyết định rồi, nếu như Kiều Tử Văn tỉnh lại thì sẽ nghĩ cách bàn chuyện thủ tục đưa Kiều Thị nhập vào Hoàng Cầu. 

Mấy năm nay các công ty truyền hình và điện ảnh quốc nội có nhiều chuyện xấu, hiện nay Hoàng Cầu là công ty giải trí quốc nội có quy mô tài chính lớn nhất, lợi ích của việc trở thành công ty con của nó vượt xa những hạn chế. Hơn nữa cô còn năm phần trăm cổ phần của công ty, cộng thêm với tài chính của Kiều Thị thì cô có ít nhất là tám phần trăm cổ phần công ty, đối với Kiều Thị thì đây là chuyện tốt. 

Tống Vân Lan nào có biết Kiều Tứ Văn đã lập di chúc xong rồi, Kiều Đông Phương và Kiều Diệp Ngọc cũng chẳng ai nói cho bà ta biết. 

“Mày điên rồi à!” Bà ta nhìn Kiều Phương Hạ, nhịn không được cười ha ha: “Mày á? Chủ tịch Kiều Thị? Ba mày còn chưa có chết đâu! Đến lượt mày à?” 

“Nếu bà không tin thì có thể hỏi con gái ngoan của bà” Kiều Phương Hạ nhướng mày chỉ về cô ta, nói. 

Tống Vân Lan hơi sửng sốt, nhìn sang Kiều Diệp Ngọc bên cạnh: “Nó nói thật à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK