Mục lục
Truyện Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận (full) - Kiều Phương Hạ - Lệ Đình Tuấn - tác giả: Chi Chi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phó Viễn Hạo ngồi phía sau bàn, im lặng hồi lâu. 

“Con nghĩ thông suốt rồi chứ, lời con nói với ông hôm nay, ông chỉ xem như là con tức giận. Ba mẹ con không thể đồng ý, ông cũng không thể đồng ý. 

Sau một hồi lâu, Phó Viễn Hạo nhỏ giọng mở miệng nói. 

“Còn nữa Triều Mai Hoàng, con có biết, cuộc hôn nhân này là hứa với em gái con, nếu như con tùy ý hủy bỏ hôn ước, ba mẹ con chỉ thêm thiên vị em gái con thôi” 

Lúc đầu Phó Viễn Hạo cùng với nhà họ Triều nói đùa về chuyện hôn sự, lúc dẫn theo Phó Thành Đô qua nhà họ Triều làm khách, nhà họ Triều cũng để con gái nhỏ ra tiếp bọn họ.

 

Nhưng mà cô con gái nhỏ nhà họ Triều ngây thơ quá mức, nhìn không giống một đứa trẻ đã trưởng thành. Phó Viễn Hạo lúc đó chỉ cảm thấy, quá nhỏ rồi, không thích hợp.

 Công việc Phó Thành Đô cùng với tính cách của anh ta không hợp yêu nhau cùng với kiểu con gái được nuông chiều từ bé như thế này.

 

Hôm đó vừa đúng lúc cuối tuần Triều Mai Hoàng được nghỉ học ở nhà, ôm lấy một đống sách chà bá đi ra cửa, góc váy bị hàng rào của cửa móc vào, sách rơi hết xuống đất.

 

Cô không la lên tiếng nào, tự mình gỡ góc váy ra, cúi người xuống nhặt sách.

 

Phó Viễn Hạo nhìn thấy cảnh như vậy, mới cảm thấy Triều Mai Hoàng khá được, cảm thấy tính cách của cô độc lập chững chạc, vừa hay xứng đối với Phó Thành Đô.

 

Sau đó trong lòng ông đã nhận định là Triều Mai Hoàng, nhà họ Triều cũng có vài lần nói đến tấm lòng của cô con gái nhỏ với ông ấy, Phó Viễn Hạo cũng không thay đổi ý.

 

Bây giờ nghĩ lại, có thể là ông độc đoán quá mức rồi, chỉ là bản thân ông một mực lôi kéo, cho là bọn họ phù hợp ở cạnh nhau. “Con cũng sớm quen với sự bất công của bọn họ rồi.” 

Triều Mai Hoàng trì hoãn một chút, bình tĩnh trả lời: “Con đã nghĩ đến hậu quả rõ ràng rồi mới tới chỗ của ông.”Giọng nói của Triều Mai Hoàng hoàn toàn kiên quyết, không có một chút phần vãn hồi nào.

 

Bên trong phòng sách lại lần nữa rơi vào trầm mặc. Phó Viễn Hạo lại đắn đo một hồi, khế trả lời:

 “Nếu như mấy hôm nữa con vẫn có suy nghĩ như vậy, ông sẽ không ép con nữa. “Ông vẫn là câu nói đó, Phó Thành Đô tính cách quả thật có phần lạnh lùng, sẽ không làm tổn thương người khác, nhưng mà nó sẽ là chỗ dựa cả đời này của con" 

“Con ra ngoài trước đi, ông sẽ tìm Phó Thành Đô nói chuyện về vấn đề người phóng viên kia. Nếu như nó xin lỗi con, cũng coi như cả nhà họ Phó chúng tôi xin lỗi con, ông sẽ không tha cho nó.”

 

Triều Mai Hoàng tỉ mỉ lau đi nước mắt trên khuôn mặt, nhẹ giọng trả lời một chữ: “Vâng ạ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK