Tô Minh Nguyệt đã không chịu động thủ, thể thì cô ta đành phải ra tay giúp đỡ thôi.
Cô ta thu dọn đồ đạc của mình, đi chầm chậm ở phía sau cùng.
Bồn tắm riêng ở Mã Vân, bình thường là nơi quý giá mà những người có tiền ở thành phố Hạ Du có hẹn trước cũng rất khó giữ được.
Khi Triều Mai Hoàng đến, cũng phải hẹn trước từ rất lâu, cũng chẳng cần nhờ đến ánh hào quang của Phó Thành Đô.
Hôm nay nhìn thấy lối đi riêng này, cô ta không khỏi nhướng mày. Kiều Phương Hạ nhìn cô ta, nói đùa: "Thế hay là cô bảo Phó Thành Đô nói với Lệ Đình Tuấn thử, làm một cái thẻ vip trọn đời gì đó?"
Các khách sạn thuộc nhà họ Lệ đều có hệ thống thẻ VIP, dường như vào bất kỳ khách sạn nào và chi tiêu tổng cộng trên hai tỷ tư, thì có thể trực tiếp nâng cấp thẻ vip của mình lên kim cương.
Triều Mai Hoàng bẩm ngón tay tính toán, cô ta còn hai tỷ mốt nửa mới đạt mốc hai tỷ tư.
“Tôi rất nghiêm túc.”
Cô ta thành thật đáp lại.
Kiều Phương Hạ cũng nghiêm túc trả lời: "Đợi khi cô kết hôn với Phó Thành Đô, đừng nói là thẻ VIP, cô muốn cái gì mà nhà họ Phó không cho cô chứ? Phó Thành Đô con trai một của nhà họ Phó, ông cụ xem trọng anh ta như thế nào chẳng lẽ cô không nhận ra?"
"Vậy đâu có giống, nếu muốn, Phó Thành Đô chủ động cho tôi thì anh ta đã cho rồi."
Triều Mai Hoàng cầm lên khá rõ ràng, kiêu ngạo nói.
Kiều Phương Hạ mỉm cười nghiêng về phía Triều Mai Hoàng, trầm giọng hỏi cô ta: “Có đau không?" "Trước đây tôi nói đúng không? Với thân hình này của cô, là đàn ông cũng không thể khống chế được"
Khi cả hai sát lại gần nhau, một người bất ngờ đi ngang qua và va vào cánh tay Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ bị tông trúng gân mềm, tay vô thức buông lỏng, điện thoại rơi xuống đất. Cô lập tức ngồi xổm xuống, cầm điện thoại lên xem, góc màn hình đã bị vỡ một mảnh.
Kiều Phương Hạ trầm mặc vài giây, sau đó quay đầu lại nhìn, là một cô gái không quen biết.
Đối phương đang khế nhướng mày, nhìn chiếc điện thoại di động bị vỡ màn hình của Kiều Phương Hạ, thản nhiên nói: "Thật xin lỗi, đụng phải cô rồi."
Nếu người kia có thành ý xin lỗi, thì Kiều Phương Hạ đã không để tâm tiền điện thoại bị vỡ, chào hỏi một tiếng rồi cho qua. Nhưng mà, cô gái trước mặt này rõ là đang bởi móc.
Hai người nhìn nhau, người kia giả vờ ngạc nhiên nói: "Ồ, đây không phải Phó Kiều sao? Sao thế, hôm nay qua đây chụp hình sao, để đám chó săn tiếp tục quấn lấy cô và anh Lệ?"